Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 389: Thân hình hoàn mỹ






Chương 389: Thân hình hoàn mỹ





Hằng Nga không hề đồng ý ngay, mà nhìn hồ bơi, lại quay sang nhìn Tần Thọ, cuối cùng sau khi suy nghĩ một hồi, mới bước vào Thanh Thử Điện, đi thẳng về phía hồ bơi
Tần Thọ thấy vậy, đột nhiên trái tim nhỏ bé của hắn đập thình thịch, trong đầu không ngừng lóe lên những cảnh trong bộ phim năm đó
Nhân vật nữ chính vừa bước đi vừa cởi bỏ y phục, cuối cùng cho dù nàng không khỏa thân nhảy xuống nước, nhưng cũng gần như không mặc gì
Nghĩ đến cảnh này, Tần Thọ cảm thấy như máu đang sôi sùng sục trong cơ thể, thật muốn rú lên một tiếng như chó sói để thể hiện tâm trạng vui sướng lúc này
Đúng lúc đó, Hằng Nga đã đi đến bên bờ hồ bơi, ngồi xổm xuống, sờ trên mặt nước, sau đó mỉm cười nhìn Tần Thọ, móc ngón tay nói:

-Ngọc Nhi, em lại đây
Tần Thọ nhìn rồi lập tức bơi qua hỏi:

-Làm gì
Ngay sau đó, Hằng Nga nắm chặt lấy tai thỏ rồi xách Tần Thọ lên..
Cánh cửa Thanh Thử Điện mở ra, một con thỏ bị ném ra ngoài, cùng lúc đó giọng nói của Hằng Nga vang lên:

-Hôm nay trời lạnh như vậy, em ở bên ngoài phơi nắng đi, không được phép vào
Con thỏ rơi bịch xuống đất, mặt mày tức tối không cam tâm:

-Nàng ngốc, nàng không thể như thế được
Làm vậy là qua cầu rút ván
Tiếp đó nghe thấy tiếng cười của Hằng Nga vọng ra từ trong Thanh Thử Điện:

-Ta mặc kệ, tóm lại, nơi này thuộc về ta
Em không được phép nhìn trộm, không được phép vào trong
Còn nữa, canh chừng cho ta, không được để cho ai nhìn trộm
Tần Thọ ngẩn người, trộm nghĩ lẽ nào đã lộ ra hắn là giống đực
Vậy mà mỗi lần tắm cho hắn nàng còn kỳ cọ cây bút
Nghĩ đến đây, Tần Thọ đỏ bừng mặt, sáp tới nũng nịu:

-Nàng ngốc, thực ra ta là thỏ cái
-Quỷ mới tin em
- Hằng Nga mắng
Mồm mép Tần Thọ liến thoắng:

-Thật đó, ta giả làm thỏ đực cho thêm can đảm thôi
Không thì nàng nghĩ mà xem, nếu bị người ta biết trên mặt trăng chỉ có hai chúng ta là thân nữ tử yếu đuối cô độc đáng thương, nhỡ đâu bị người ta dòm ngó, thì đáng sợ biết mấy
Có người đàn ông, tốt xấu gì nhìn từ ngoài vào cũng chống đỡ được, đúng không nào
Hằng Nga đáp:

-Em tưởng ta sẽ tin hay sao
Tần Thọ nghe vậy, biết là không bịp được nàng ngốc Hằng Nga này, nghểnh cổ lên nói:

-Dựa vào đâu mà nàng không tin chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nàng sờ khắp cả người ta rồi, đực hay cái, mắt nàng không nhìn ra, chẳng lẽ sờ cũng không sờ ra
Lời này vừa thốt ra thì nghe thấy một tiếng tùm trong Thanh Thử Điện, như có người vừa rơi xuống nước
Tần Thọ vội vã đẩy cửa nhìn vào, gọi:

-Nàng ngốc, nàng không sao chứ
Chỉ thấy Hằng Nga ngoi đầu lên khỏi mặt nước, vòng tay ôm lấy vai, quát:

-Em đừng vào đây
Tần Thọ sững sờ, bất giác liếc nhìn bộ váy dài đặt trên ghế tựa cạnh hồ, và chiếc áo ngực màu đen kia…

Tần Thọ tròn mắt, gào thét trong lòng:

“Con mẹ nó
Nàng ngốc này bơi khỏa thân!”

Sau đó, Tần Thọ chỉ cảm giác thấy tim mình lại bắt đầu loạn nhịp mất kiểm soát, huyết áp tăng vọt, mồ hôi vã ra như tắm, chốc lát miệng đã khô rang… Nhưng là trạch nam với kinh nghiệm nhiều năm xem phim, Tần Thọ đã ngay lập tức khống chế được cảm xúc của mình, ho khan một tiếng:

-Đừng sợ, ta đứng góc này không trông thấy gì hết
Không tin, để ta trèo lên cao chút nữa nhìn…

Dứt lời, Tần Thọ leo dọc theo khung cửa…

-Ngọc Nhi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
- Hằng Nga cuống quýt gọi
Tần Thọ nghe thấy tức thì dừng lại, ngây ngô hỏi:

-Sao vậy
-Ra ngoài
Hằng Nga chỉ tay ra phía cửa
Một cái phẩy tay, Tần Thọ thấy một mảnh trắng nõn dưới vai, tuy chẳng nhìn được gì, nhưng làn da trắng trẻo nõn nà, mềm mướt như đậu phụ ấy vẫn khiến Tần Thọ tròn xoe mắt
Tạm ngừng được 0,01 giây, Tần Thọ ra vẻ đường hoàng nghiêm chỉnh không ai bằng, ngoái đầu lại bảo :

-Yên tâm, ta là thỏ quân tử, ta sẽ không nhìn nàng
Hằng Nga nheo mắt, nhìn con thỏ vô liêm sỉ vừa ngoái đầu vừa xoay người 180 độ lại, tức tối trợn mắt:

-Ngọc Nhi
Tần Thọ bĩu môi:

-Đừng tưởng rằng ta muốn nhìn ngắm gì, là ta tiếc cái hồ bơi của ta thôi… Đã bảo với nàng rồi, mặc bộ áo tắm làm cho nàng thì đẹp biết mấy
Nghịch nước một mình thì chán ngắt… thế nên có câu một người vui chẳng bằng cả làng cùng vui
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dứt lời, Tần Thọ thở dài, hậm hực xoay người mở cửa, rồi đặt mông ngồi cạnh, hai tay chống cằm, than vãn:

-Ôi… ta để quên áo lông bên trong mất rồi, có nên quay lại lấy không nhỉ
Lúc Tần Thọ đang tiu nghỉu thì từ trong Thanh Thử Điện vẳng ra tiếng của Hằng Nga:

-Ngọc Nhi, em vào đi
Nghe thấy thế, Tần Thọ tỉnh cả người, sau đó lắc đầu nguầy nguậy, nghĩ bụng: “Tắm xong nhanh thế
Thôi vậy, ta chơi một mình…”

Nói rồi Tần Thọ đứng dậy mở cánh cửa lớn của Thanh Thử Điện
-Ngọc Nhi, mặc thế này không sao chứ
- Hằng Nga hỏi
Tần Thọ đáp một chữ ừ lấy lệ, rồi giật mình nhận ra câu nói kia không hợp lẽ thường
Từ bao giờ mà nàng ngốc Hằng Nga này lại không biết cách mặc đồ
Không đúng
Tình hình bất ổn
Có biến
Có yêu quái
Như chớp giật điện xẹt, Tần Thọ chưa từng nghĩ rằng đầu óc mình có thể xoay chuyển nhanh đến thế, đột nhiên nghĩ đến một khả năng, quay phắt lại, hét lớn:

-Hây
Yêu nghiệt phương nào
Lĩnh một gậy của thỏ gia ta đây
Kết quả ngước lên nhìn, Tần Thọ sững sờ
Chỉ thấy trước mặt là Hằng Nga trong bộ áo tắm màu hồng phấn, tuy những nơi mấu chốt đều đã bị bộ đồ che đi, nhưng đường cong tuyệt mỹ ấy, thân hình hoàn hảo mà thêm một phân thành béo, bớt một phân hóa gầy ấy, vẫn khiến Trần Thọ ngẩn ngơ nhìn… Tần Thọ không kìm được huýt sáo, thốt lên:

-Tuyệt beautiful
Tần Thọ được dịp ngắm đến mê mẩn, tuy mang danh là kho phim, cũng từng xem các show đeo cánh đi catwalk, hắn cũng coi như từng thấy không ít thân hình của những người được gọi là siêu mẫu quốc tế
Nhưng, Tần Thọ thề rằng hắn chưa từng thấy vẻ đẹp nào như thế này
Khác với thân hình ác quỷ của những thiên thần gì đó kia, không có kiểu công phá thị giác một cách choáng ngợp, cũng không có kiểu phấn khích khiến người ta nhìn là bắt đầu dùng thân dưới để suy nghĩ đó…

Vẻ đẹp của Hằng Nga không khiến người nhìn dâng cao dục vọng mãnh liệt, mà là nét đẹp trang nhã, đẹp tự nhiên, vẻ đẹp mà khi nhìn vào ta thấy dễ chịu, đó là vẻ đẹp đầy khí chất
Đã không còn là sắc đẹp của nhục dục nữa mà là một vẻ đẹp gần như tinh hoa hội tụ
Thế nhưng suy nghĩ ấy chỉ tồn tại trong tâm trí con thỏ này chốc lát, Tần Thọ không nhịn được rú lên, lòng thầm hú hét:

“Thấy chưa
Gái của ông đây đây này
Đẹp thế này cơ mà, ha ha…”

Cười chẳng nổi ba giây, một cái tát đã giáng xuống đầu, đánh lệch cả tai thỏ, liền sau đó thì nghe thấy Hằng Nga đỏ mặt tức tối mắng:

-Chỉ biết ngây ra cười thôi, đang hỏi em đấy
Tần Thọ giật mình sực tỉnh, quẹt nước bọt bên mép rồi đáp:

-Đừng có mà động tay động chân… Nàng đứng yên để ta ngắm cho kỹ
Hằng Nga nghe vậy thì đứng ngay ngắn tại chỗ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.