Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 408: Đi đây!





Chương 408: Đi đây
Nhưng mà Tần Thọ nhớ, có vẻ như Bình Đầu Ca này chỉ bị người đánh chết, chưa từng có bị đánh cho phục..
Nghĩ đến đây, Tần Thọ trở nên đau đầu
Thứ mà Tần Thọ có thể đối phó Bình Đầu Ca, bấm tay tính toán cũng chính là cắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng là cắn miệng Bình Đầu Ca
Miệng đối miệng..
Nghĩ thôi Tần Thọ đã cảm thấy buồn nôn
Hầm chín, ăn thịt
Dường như con hàng Bình Đầu Ca da dày thịt béo hơn cả Tần Thọ…

Quan trọng nhất chính là Tần Thọ thật sự thích loại ương bướng như Bình Đầu Ca này, nhìn hắn như thấy được bóng dáng Địa Cầu, thật là có điểm không nỡ chơi chết hắn
Cuối cùng rơi vào đường cùng, Tần Thọ chỉ có thể thở dài một tiếng, quay người kéo theo một con Bình Đầu Ca dần dần đi xa
Chỉ là dọc theo đường đi cũng không có thái bình, chỉ cần Bình Đầu Ca tỉnh liền nắm lấy hắn đánh một trận, hai tên gia hỏa một đường đánh tới đánh lui
Dần dần có người phát hiện, cũng không biết có phải là con thỏ kia bị ảnh hưởng từ Bình Đầu Ca hay không, tính tình cũng bắt đầu trở nên càng ngày càng bạo lực
Hai tên gia hỏa đánh nhau cũng coi như xong, phàm là có người xem náo nhiệt, hai tên gia hỏa nhất định sẽ đánh cho người xem náo nhiệt một trận trước lại nói
Nếu như không có người, con thỏ chết tiệt kia luôn có thể đánh Bình Đầu Ca văng vào trong động phủ yêu quái hay túp lều của tu sĩ nào đó
Cũng may, tuy hai tên này thích đánh nhau nhưng cũng không đánh chết ai, chỉ đánh ngất xỉu
Điều làm cho mọi người nghi hoặc chính là mỗi lần Bình Đầu Ca đi trước, con thỏ kia đi sau, sau đó..
Sau đó con thỏ liền vô cùng trượng nghĩa nhảy ra, muốn giải quyết công bằng, kết quả chính là khi những người kia tỉnh lại có nhà tranh thì chỉ còn lại nhà tranh, có sơn động thì cũng chỉ còn lại sơn động
Ngoại trừ nữ nhân, những thứ còn lại trên cơ bản đều bị lột sạch..
Sau khi làm xong hết thảy, Tần Thọ cảm thán một tiếng:

-Chao ôi..
Tai bay vạ gió, thật đáng thương..
Nói xong Tần Thọ viết một câu ở trên tường:

-Bình Đầu Ca từng đi ngang qua đây
Vừa viết xong, Tần Thọ liền phát hiện ở cửa có thêm một bóng người, nhìn lại đã thấy Bình Đầu Ca một mặt đen thui nhìn Tần Thọ
Tần Thọ vội vàng nói:

-Đừng kích động
Không phải ngươi thích đánh nhau sao
Nhưng mà cái loại gặp người liền dùng phương thức đánh nhau không có lý do như ngươi, quá không có phẩm chất
Thỏ gia ta cũng là sợ chúng ta đi tản mạn, ngươi không có người đánh nhau, cho nên giúp ngươi tìm một số đối thủ
Ngươi xem thỏ gia ta tốt thế nào…

Bình Đầu Ca nghe vậy, híp mắt
Tần Thọ căng thẳng, tự nhủ con hàng này sẽ không nhìn thấu ý nghĩ của mình chứ
Kết quả Bình Đầu Ca này vậy mà nhẹ gật đầu, nói:

-Có đạo lý
Tần Thọ nghe xong, lập tức ngẩn người, tự nhủ: “Mẹ kiếp, như vậy cũng có thể qua
Con hàng này thật đúng là một tên điên, vì đánh nhau căn bản không quan tâm nguyên nhân!”

-Nói xong chưa
- Bình Đầu Ca hỏi
Tần Thọ gật gật đầu theo bản năng, sau một khắc Bình Đầu Ca móc ra một thanh rìu lớn nói:

-Vậy tiếp tục đi
Tần Thọ mắng to một tiếng tên điên, rồi xoay người bỏ chạy, Bình Đầu Ca vác rìu đuổi theo
Dù sao Tần Thọ cũng không phải kẻ đánh nhau không hề biết mệt như Bình Đầu Ca, trong mắt Tần Thọ, đánh nhau cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì
Cho nên có thể không đánh vẫn là không đánh thì tốt hơn
Đồng thời, Tần Thọ cũng phát hiện, Bình Đầu Ca này cũng không phải là đánh nhau không có mục đích, con hàng này đánh nhau là có mục đích
Tuy vẫn không rõ mục đích của hắn là gì, chẳng qua Tần Thọ có thể cảm giác được, tuy con hàng này chiến đấu tốt lại không phải đồ ngốc
Trên thực tế, Bình Đầu Ca cũng không nguyện ý đánh nhau với con thỏ, bởi vì hai tên gia hỏa này đều không biết nhiều thần thông, đánh tới đánh lui cứ như vậy vài lần
Căn bản đánh không ra chủng loại gì
Trọng điểm là con thỏ này thật sự muốn bỏ chạy thì Bình Đầu Ca cũng chỉ có thể hít bụi, mỗi lần nhìn thấy hai cái tai lớn của con thỏ kia tăng tốc, Bình Đầu Ca liền hận cha mẹ hắn không cho hắn một cái cái tai lớn để sử dụng..
Đánh liên tiếp mấy ngày, Bình Đầu Ca hoàn toàn mất hứng thú, mắt thấy con thỏ kia bỏ chạy, Bình Đầu Ca cũng không đuổi, mà tùy tiện chọn một phương hướng liền chuẩn bị cứ như vậy rời đi
Kết quả Bình Đầu Ca quay người lại, còn chưa đi bao xa liền nghe sau đầu có một cơn gió
Sau đó lạch cạch một tiếng đập vào trên đầu của hắn
Bình Đầu Ca quay đầu nhìn lại, thấy con thỏ kia lại trở về nháy mắt ra hiệu hỏi hắn:

-Thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không đuổi nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bình Đầu Ca thản nhiên nói:

-Không thú vị
Tần Thọ hai mắt khẽ đảo nói:

-Cái gì không thú vị
Bình Đầu Ca nói:

-Đánh nhau với ngươi không thú vị, ta đi tìm người thú vị đánh
Nói xong, Bình Đầu Ca muốn đi
Tần Thọ vừa nhìn lập tức không vui, nếu Bình Đầu Ca đi, hắn còn phát tài từ đánh nhau thế nào
Nếu Bình Đầu Ca đi, ai sẽ gánh một chồng tội kia
Trong những người mà hắn quen kia cũng chỉ có Bình Đầu Ca mới có thể không ghét bỏ đem tất cả nhân quả kia gánh trên lưng
Người tốt như vậy Tần Thọ không nỡ để đối phương đi..
Đương nhiên, Tần Thọ cũng có chút tò mò câu chuyện của Bình Đầu Ca, hắn luôn cảm thấy con hàng này không phải một tên điên, mà là một tên điên có câu chuyện
Tần Thọ kêu lên:

-Bình Đầu Ca, ngươi muốn đánh nhau, ta ngược lại thật ra biết một nơi tốt
-Ở đâu
Bình Đầu Ca đột nhiên quay đầu hỏi
Tần Thọ chỉ phương nam nói:

-Phía nam có ngọn núi tên là Cửu Nghi
Dưới Cửu Nghi Sơn có tòa thành tên là Linh Lăng cổ thành
Trong thành cao thủ nhiều như mây, ngươi muốn đánh nhau, nơi đó có đối thủ đánh mãi không hết
Tần Thọ vốn cho rằng Bình Đầu Ca sẽ không chút do dự đi cùng hắn, kết quả Bình Đầu Ca lại lắc đầu nói:

-Không đi
-Vì sao
- Tần Thọ khó hiểu hỏi
Bình Đầu Ca vô cùng đứng đắn nói:

-Chênh lệch quá lớn, đi qua không phải đánh nhau mà là chịu chết, không đi
Tần Thọ ngạc nhiên, hắn còn tưởng rằng Bình Đầu Ca không sợ trời không sợ đất đấy, náo loạn nửa ngày gia hỏa này cũng là chọn quả hồng mềm mà bóp
Tần Thọ lập tức cười nói:

-Ôi chao, không nhìn ra, ngươi đánh nhau cũng có lúc sợ
Bình Đầu Ca nghe nói như thế, con mắt lập tức đỏ lên, đột nhiên quay người, một tay nắm chặt ngực Tần Thọ muốn gào thét gì đó
Tần Thọ nhướng mi nói:

-Thế nào
Không phục
Không phục thì ngươi đi chơi bọn hắn
Lửa giận trong mắt Bình Đầu Ca càng ngày càng tràn đầy, một trận gió thổi qua, ánh mắt Bình Đầu Ca dần dần ảm đạm, buông con thỏ xuống, thản nhiên nói:

-Ta chỉ đánh nhau so thực lực với người có cấp độ giống như ta, như thế ta càng lớn càng mạnh
Những người ngươi nói kia sớm muộn gì ta cũng sẽ đánh bại bọn họ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.