Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 417: Lập hội





Chương 417: Lập hội





Tiểu nha đầu một tay chống nạnh, một ngón tay chỉ vào mũi Tần Thọ, tức giận nói:

-Con thỏ
Sao ngươi lại quấy gối ta xem bói
Tần Thọ biết, tiểu nha đầu này chỉ có âm cuốn lưỡi là dùng đầu lưỡi, những âm khác cũng còn ổn.Vì vậy cũng không lấy làm quái lạ, mà lắc cái tai của mình, nói:

-Hắn là một tên lừa đảo
-Làm sao ngươi biết hắn là tên lừa đảo
Tiểu nha đầu vốn là không tin
Lúc này tráng hán ca ca của tiểu nha đầu sờ đầu của tiểu nha đầu nói:

-Hắn là tên lừa đảo
Tiểu nha đầu không tin con thỏ, nhưng mà vẫn tin ca ca, ngửa đầu nhìn về phía tráng hán, nhưng do vành nón quá là lớn, ngửa đầu vẫn không trông thấy mặt tráng hán
Có điều tiểu nha đầu thật biết diễn trò, vờ như là trông thấy rồi mà nói:

-Ca, sao huynh lại nói vậy
Giọng tráng hán ồm ồm bảo:

-Sói đều có thể nhận ra được con chó trong đàn sói
Tiểu nha đầu sững sờ..
Tần Thọ lập tức dựng một ngón tay cái lên nói:

-Lời này quá hay
Tiểu nha đầu ngây ngô hỏi:

-Sao mà nhận ra
Không đợi tráng hán đáp, Tần Thọ nói:

-Lúc ăn cơm tối đặt một chậu phân ra, kẻ nào ăn thì là chó
Tráng hán, tiểu nha đầu:

-..
Tráng hán vội ho một tiếng, chắp tay nói với Tần Thọ:

-Vừa rồi đa tạ đạo hữu tương trợ, tại hạ Nhất Sơn, đây là muội muội ta Nhất Thủy
Tần Thọ vội vã đáp lễ nói:

-Tại hạ Tần Thọ
-Phụt..
Tiểu nha đầu không nhịn được liền bật cười, sau đó chỉ vào Tần Thọ bắt đầu cười ha hả
Tần Thọ cũng không tức giận, từ nhỏ đã bị người ta lớn tiếng cười, đã quen lâu rồi
Nhưng mà tráng hán Nhất Sơn không cười, mà chỉ hỏi một câu:

-Thọ trong từ thọ mệnh
Tần Thọ gật đầu nói:

-Đúng
Nhất Sơn nói:

-Tên rất hay
Tần Thọ có thể cảm nhận được, tráng hán nói những lời này đều là thật lòng, không phải nói cho có
Bỗng nhiên Tần Thọ tăng lên nhiều hảo cảm với Nhất Sơn, theo bản năng nói:

-Nhất Sơn lão huynh, sau lưng các người bị dán giấy đen, các người biết chưa
Nhất Sơn còn chưa nói, chỉ thấy Nhất Thủy lấy một cái Sách Mệnh Thiếp xuống, đắc ý giơ lên trong tay, cười nói:

-Ngươi nói cái này à
Tần Thọ ngạc nhiên nói:

-Ngươi biết
Sao không lấy xuống
Nhất Thủy lẫm liệt nói:

-Vì sao lại phải lấy xuống
Người ta khó khăn lắm mới lấy được từ chỗ Nhân Sâm Tang ngã xuống rồi dán lên lưng mình
Nói xong, Nhất Thủy còn khá đắc ý
Tần Thọ thì lại một phát biến đen hai con mắt, hắn từng gặp kẻ hãm hại đồng đội, chưa gặp ai hãm hại chính mình
Nha đầu này thật là thành thực, tự tay chơi mình
Tần Thọ ho vội hai tiếng, có lòng tốt nhắc nhở:

-Có người nói đây là Sách Mệnh Thiếp của tộc A Tu La..
Nhất Thủy nghiêng đầu, vẻ mặt thành thật nói:

-Ta biết chứ
Tần Thọ bỗng nhiên bị tức tới cuống lên:

-Biết mà còn dán lên người mình
Còn một lần dán hai cái
Nhất Thủy rất thẳng thắn nói:

-Dán lên trông oai mà
Tần Thọ và Nhất Thủy mắt to trừng mắt nhỏ một lúc lâu, cuối cùng Tần Thọ phát hiện ra, tư duy của nha đầu này và hắn có vẻ không ăn khớp cho lắm..
Lập tức nhìn về phía Nhất Sơn nói:

-Huynh đệ, huynh cũng nghĩ vậy sao
Nhất Sơn yêu chiều xoa đầu Nhất Thủy nói:

-Muội ấy thích là được rồi
Tần Thọ nghe vậy, hai mắt hoa lên, thầm nhủ: “Quả nhiên là huynh muội mà...”

Tần Thọ vội ho một tiếng hỏi:

-Vậy thì, các người có chỗ dựa à
Nhất Sơn và Nhất Thủy lắc đầu
Tần Thọ tiếp tục hỏi:

-Hai người là Đại La Kim Tiên
Nhất Sơn và Nhất Thủy tiếp tục lắc đầu
Tần Thọ lại hỏi:

-Hai người không sợ chết
Nhất Thủy lập tức nói:

-Ta là nhát nhủ, nhát nhủ lãnh huyết vô tình, không sợ chết
Nhất Sơn thì lại thành thật gật đầu nói:

-Sợ
Tần Thọ vội la lên:

-Sợ, các người còn tìm đường chết
Thứ đồ này không thể dán lên, đưa ta
Tần Thọ cũng không phải không sợ chết, mà hắn tự thấy sau lưng có Thiên Đình làm chỗ dựa, thánh nhân cũng không giết hắn, tự thấy với chỗ dựa này của hắn, không cần phải lo lắng những tên khốn nạn nào đó truy sát
Hơn nữa, bản thân hắn rất thích tích nhiều đức độ trên người, sau đó chỉ cần chờ công pháp đủ rồi, liền một đường phi thăng luôn
Lại thêm, hắn cảm thấy hai huynh muội này cũng là con người tốt, cứ vậy mà chết đi thì không khỏi đáng tiếc
Tần Thọ đưa tay bắt lấy, Nhất Thủy vội vã nhảy ra đằng sau, kêu lên:

-Làm gì đấy
Ăn cướp à
Nói cho ngươi biết, thứ này của ta, không cho ngươi
Muốn có thì tự mình lấy
Tần Thọ đen thui cả mặt, biết không thể nói chuyện tử tế với nha đầu Nhất Thủy này, liền nhìn về phía Nhất Sơn
Nhất Sơn cười ôn hòa nói:

-Thôi vậy, muội muội ta thích thì để cho nàng giữ đi
Nhất Thủy đắc ý cười một tiếng:

-Đúng là ca ca của muội tốt
Tần Thọ nghe vậy, bỗng nhiên cảm thấy thật mệt lòng, hắn không biết hai huynh muội này gan to hay là bị ngốc nghếch quá
Thứ này có thể vì thích nên giữ lại sao
Đây là mầm tai họa đấy
Nhìn gương mặt như sắp phát điên của Tần Thọ, Nhất Thủy bỗng nhiên dùng hai tay kéo cổ tay áo, muốn cởi y phục ra
Tần Thọ vừa nhìn, sợ tới mức hét lớn:

-Đừng..
Ta không có hứng thú với loli
Kết quả là Nhất Thủy cởi y phục sát thủ ra, bên trong còn một bộ y phục, có điều đây không phải là điểm quan trọng, quan trọng bên trong y phục, tất cả đều là các loại lệnh truy nã, thẻ truy nã..
Tần Thọ thấy vậy, cạn lời hoàn toàn rồi
Nhất Thủy khá là đắc ý nói:

-Ngươi xem, đây đều là những thẻ truy nã lấy xuống ở cổng ra vào các nơi, không thích lại đổi sang cái khác mà dán vào, có ngầu hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ ngửa đầu nhìn trời, cười khan một tiếng:

-Đỉnh cấp
-Con thỏ
Con thỏ
Đúng lúc này một giọng nói quen thuộc truyền tới, Tần Thọ vừa nghiêng đầu thì trông thấy một con chó to lớn chạy tới mang theo cả đường mù mịt bụi
Sau đó con chó đen thắng gấp, vẫy đuôi, dừng lại bên cạnh Tần Thọ
Nhất Thủy tò mò:

-Ngươi nuôi chó à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã được một tuổi chưa
Hạo Thiên Khuyển vừa nghe vậy, mặt bỗng nhiên càng đen hơn, hét lớn:

-Tiểu nha đầu, ngươi nói ai đấy?
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói chuyện kiểu gì đấy?
Tần Thọ biết tiểu nha đầu đơn thuần, vội kéo cái đuôi chó của Hạo Thiên Khuyển lại rồi nói:

-Được rồi, đừng ồn ào nữa, hơn thua với đứa trẻ con làm gì
Ngươi không phải nói chờ ta ở cửa à
Ta tới rồi, cũng không thấy ngươi
Hạo Thiên Khuyển hừ hừ nói:

-Ta chờ ở cửa nam, ngươi đi vào từ cửa nào
Tần Thọ đưa tay chỉ cửa đông
Hạo Thiên Khuyển thẳng thắn nói:

-Được rồi, chia ra đi thôi
Đúng lúc này, cách đó không xa có người hô lên:

-Bắt lấy con chó kia, ăn cơm không trả tiền
Tần Thọ nghe vậy, mặt liền đen lại, giơ tay tát một cái mắng:

-Không phải ngươi chờ ta ở cửa nam à
Da mặt Hạo Thiên Khuyển cũng dày, không hề đỏ mặt, trái lại rất chi thẳng thắn nói:

-Ta đợi ngươi ở cửa nam hai ngày, ngươi không có tới, ta còn không được ăn bữa cơm à
Nhanh lên, tới đòi tiền rồi, mau trả tiền đi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.