-Được rồi được rồi, đừng khoe cơ bắp nữa, đúng là tìm cả thiên hạ cũng không thể thấy được kẻ thứ hai giống ngươi Nếu không cũng sẽ không có người ngày nào cũng nhớ thương đống thịt trên người ngươi Vừa nghe thấy hắn nói như thế, Hạo Thiên Khuyển lập tức kẹp chặt cái đuôi, lo lắng nhìn xung quanh một chút, xác định là không có ai nhìn chằm chằm vào hắn xong, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, hừ hừ nói:
-Kia là ta để cho hắn…
Sau đó con chó chết này chột dạ nói:
-Ta còn có việc, đi trước đây Nói xong, Hạo Thiên Khuyển chạy nhanh như một làn khói Tần Thọ cũng không ngăn cản, đưa tiễn tất cả mọi người xong, thanh toán hết nợ, rồi tìm khách điếm để ở [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ban đêm, Tần Thọ nghe thấy bên ngoài có tiếng sấm vang lên, sấm sét ầm ầm hết cả một đêm Đến ngày hôm sau, Tần Thọ đi ra ngoài xem xét, khoảng sân bên ngoài lại hoàn toàn trắng xóa Tần Thọ giật nảy mình kêu lên:
-Con mẹ nó, không phải chứ Mới qua mười lăm tháng tám thôi đã có tuyết Không đúng Nơi này là ở phía nam của Nam Thiệm Bộ Châu, cả năm không có tuyết mới đúng chứ Đáng tiếc là không có ai trả lời cho Tần Thọ, bên ngoài đường phố, trên nóc nhà, một đám nhóc con đang lăn lộn trong tuyết, đắp người tuyết, ném tuyết, chơi đùa vô cùng vui vẻ Một đám người chưa từng nhìn thấy tuyết, ai nấy cũng ngồi ngồi ở ngoài cửa ra vào nhìn bọn trẻ con chơi đùa ầm ĩ…
Không chỉ trẻ con, người trưởng thành cũng đi ra ngoài bốc lấy một ít tuyết, sau đó nhét vào trong y phục, trong đũng quần của người khác… Trong lúc nhất thời, khung cảnh rất náo nhiệt, đùa giỡn vui vẻ Toàn bộ thế giới đều yên bình, sự kinh ngạc trong lòng Tần Thọ cũng ít đi một chút, chẳng qua hắn vẫn lẩm bẩm một câu:
-Chờ đến lúc về Thiên Đình rồi, thì phải đi tìm người đó hỏi một chút… Mẹ nó, vừa mới vào thu mà phương nam đã có tuyết rơi… Thời tiết quái quỷ gì không biết Nhưng mà có chuyện còn kỳ lạ hơn xảy ra Ngày hôm nay vừa bắt đầu, thời tiết càng ngày càng lạnh, tuyết rơi xuống càng ngày càng dày Ban đầu mọi người thấy vui vẻ vì có tuyết rơi, về sau, ai nấy đều trốn ở trong phòng sưởi ấm không dám đi ra ngoài Trong lúc nhất thời, trên đường phố thưa thớt bóng người, giống như một tòa thành bỏ hoang Ngày tiếp theo, vào lúc trời chạng vạng tối, bên ngoài lại truyền đến tiếng hô lớn Tần Thọ bò ra khỏi chăn, leo lên nóc nhà nhìn về phía xa Chỉ thấy ở phía xa có một bóng người bay lên không trung, toàn thân tỏa ra quầng sáng vô tận Tiếp theo liền nghe thấy có người điên cuồng vui vẻ nói:
-Là Ngu thị tiên nhân -Rốt cuộc tiên nhân cũng xuất hiện rồi -Phù… tuy có tuyết thì vui đấy, nhưng mà lạnh quá, ta vẫn nhớ đến ánh mặt trời hơn -Đúng đúng đúng…
Tần Thọ thì ngược lại, không có phản ứng gì, chỉ ngồi trên nóc nhà xem mọi người náo nhiệt Tiên nhân kia vọt vào trong đám mây đen, mây đen như bị phá ra một cái hố lớn, tiếp sau đó là từng luồng ánh sáng vàng như nắng gắt tỏa ra, xoắn nát mây đen, xua tan u tối [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Trong lúc nhất thời, ánh nắng chan hòa, nhiệt độ bắt đầu tăng vọt lên, băng tuyết dần tan…
Mọi người đi ra khỏi nhà, nhao nhao hoan hô Tần Thọ chép chép miệng nói:
-Một đám đần chưa từng nhìn thấy tuyết, băng tuyết hòa tan sẽ hấp thụ nhiệt, lúc này mới là lạnh nhất Quả nhiên, mọi người ra ngoài nhảy nhót xong lại kéo nhau vào trong nhà sưởi ấm Ban đêm, có người gõ cửa phòng Tần Thọ Tần Thọ mở cửa ra, chỉ thấy Hạo Thiên Khuyển giống như một tên trộm chui vào phòng nói:
-Con thỏ kia, hai hôm nay có tuyết rơi, có biết không Tần Thọ lườm hắn một cái nói:
-Ta không bị mù Cũng không phải kẻ không quan tâm đến bên ngoài Hạo Thiên Khuyển cười ha ha nói:
-Ta biết, ta đây chỉ đang tìm chủ đề thôi mà -Kiếm đề tài để bắt chuyện, lúc nãy tuyết rơi, sao ngươi không chạy đến đây - Tần Thọ nói Hạo Thiên Khuyển há miệng, lại gần nói chuyện một cách thần bí:
-Ngươi không cảm thấy trận tuyết rơi này có gì kỳ lạ sao Tần Thọ gật đầu nói:
-Đúng là có chút kỳ lạ, nghe nói ở đây quanh năm không thấy tuyết, đột nhiên lại có tuyết rơi mấy ngày liền.. Hạo Thiên Khuyển vỗ một phát nói:
-Chính là đạo lý này Lúc bắt đầu có tuyết rơi, Nhị gia đã nói thật kỳ lạ, một bóng người cũng không thấy đâu Trong lòng Tần Thọ chợt rung lên:
-Có phát hiện gì không Hạo Thiên Khuyển lắc đầu nói:
-Nhị gia không có nói, sau đó mỗi ngày đều đi ra ngoài mấy lần Hơn nữa lúc đi, bảo ta nằm ở tửu lâu trông coi cây đèn dầu cũ kỹ, nói nếu đèn tắt thì bảo ta đi lên Thiên Đình gọi người Ta ở đó trông coi đèn nên không thể đi khỏi đó, nếu không ta đã sớm tìm đến chỗ ngươi ăn cơm không cần phải trả tiền… khụ khụ, đã sớm tìm ngươi tâm sự rồi Tần Thọ cũng mặc kệ bỏ qua tâm tư nhỏ của Hạo Thiên Khuyển, sau đó liền hỏi:
-Vậy sau đó thì sao Hạo Thiên Khuyển nói:
-Sau đó, Nhị gia dẫn ta ra ngoài một lần, một đường đuổi đến bên ngoài Thuấn Nguyên Phong, sau đó ngươi đoán xem chúng ta đã phát hiện ra cái gì Tần Thọ hỏi:
-Phát hiện ra cái gì Hạo Thiên Khuyển cẩn thận từng li từng tí nói ra từng chữ:
-Không có phát hiện ra cái gì cả Sắc mặt của Tần Thọ chợt trở nên đen lại Vừa định nổi giận thì.. Hạo Thiên Khuyển vội vàng nói:
-Đừng vội mắng ta, cái thời tiết quỷ quái này mà có tuyết rơi thì nhất định có nguyên nhân Có nguyên nhân thì nhất định sẽ có manh mối, nhưng với bản lĩnh của Nhị gia nhà ta mà cũng không phát hiện ra cái gì, đây không phải là sự phát hiện lớn nhất sao Tần Thọ vừa nghe chợt cảm thấy nó nói cũng đúng lắm Chính vào lúc này, Hạo Thiên Khuyển liền lại gần thấp giọng nói:
-Nhị gia không có phát hiện ra vấn đề, nhưng ta phát hiện ra một chút đồ Tần Thọ ngạc nhiên nói:
-Thật sao Hạo Thiên Khuyển lấy ra một miếng Ảnh Ấn Thạch, vừa lấy ra Ảnh Ấn Thạch, chỉ thấy một mảnh đen kịt Tần Thọ phải dùng vài giây để thích ứng mới nhìn thấy rõ, bên trong đêm tối của Ảnh Ấn Thạch là một khu rừng trúc, trong khu rừng đó có một người nam nhân cao lớn, ngồi trên vai của hắn chính là một đứa bé gái, người nọ đang chầm chậm bước đi trong khu rừng trúc, đi được vài bước thì liền biến mất trong đêm tối Tần Thọ ngạc nhiên nói:
-Nhất Sơn và Nhất Thủy Hạo Thiên Khuyển nói:
-Đúng vậy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nhưng đây không phải đi cùng Nhị gia tìm thấy, mà là nửa đêm ta không ngủ được.. ngươi cũng biết, ta hay thích nửa đêm chạy đi tiểu mà, cảm giác đó khiến cho tinh thần thật sảng khoái Tiện đường, ta cũng đi dạo quanh đó, hóng chút gió mát trong đêm tối, kết quả ta nhìn thấy Nhất Sơn và Nhất Thủy đi vào trong núi Ngươi nói xem, hai tên đó không đợi tham gia lễ tế trời, đi vào trong núi làm gì chứ