Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 426: Thiên Hoàng Câu Trần đại đế Thượng Cung






Chương 426: Thiên Hoàng Câu Trần đại đế Thượng Cung





Trong lúc Tần Thọ nghĩ ngợi lung tung thì ba cô nàng đã nhộn nhịp ngồi vào chỗ của họ, cũng không biết là do trời sinh thần tiên có tính tình mạnh mẽ, hay vì Tần Thọ là một con thỏ, Hà Tiên Cô và Bách Hoa tiên tử đều không cảm thấy bận lòng vì chuyện vừa rồi
Lần đầu tiên Tần Thọ cảm thấy thật ra làm một con thỏ cũng rất tốt..
Người ta nói rằng ba nữ tử ở một chỗ, nếu có thêm một món đồ chơi nữa là thành một vở kịch lớn
Tần Thọ liền trở thành món đồ chơi một cách vinh quang, lúc thì được người bên này ôm, lúc thì lại bị người bên kia kéo tai thỏ, lúc mới đầu hắn còn có đôi chút phản kháng, đến cuối cùng hắn phát hiện căn bản là phản kháng cũng không có tác dụng gì, hắn cứ thế nằm trên ngực người bên này một lát sau đó lăn trên đùi người bên kia
Tần Thọ híp mắt nhìn ba khuôn mặt nghiêng nước nghiêng thành, trong lòng hết sức mãn nguyện, hắn tự lẩm bẩm:

-Chà..
hi vọng những ngày tháng như này sẽ còn kéo dài..
Đêm đến, Hà Tiên Cô và Bách Hoa tiên tử tạm biệt rời đi, Tần Thọ lại lên lầu ngắm sao cùng Hằng Nga
-Ngọc Nhi, em nói Ngọc Đế bế quan rồi
Tại sao hắn lại muốn bế quan
Hắn bế quan rồi, còn nhiều việc triều chính như vậy thì ai quản đây
- Hằng Nga ngạc nhiên hỏi
Tần Thọ lắc đầu nói:

-Ta không biết, ai làm cũng chỉ cần đừng làm phiền đến chúng ta là được
Hằng Nga nói:

-Cũng phải..
Hằng Nga ôm Tần Thọ vào lòng, tựa người vào lan can, ngẩng đầu nhìn lên dải ngân hà sáng lấp lánh, mỉm cười nói:

-Cho dù có chuyện gì thì những ngày tháng hiện tại cũng khiến ta cảm thấy hài lòng rồi
Chúng ta cò đồ ăn, có bạn bè, có em..
cuộc sống an nhàn tự tại, thật tốt biết bao
Tần Thọ gật đầu theo nhưng trong lòng vẫn có chút lo lắng, lo lắng cho bệnh tình của hắn..
sức mạnh của hắn đã bị kìm hãm, nhưng nhu cầu của cơ thể đối với linh khí rõ ràng đang lớn lên từng ngày, bây giờ do nhân quả toàn thân có thể kìm nén được, nhưng nếu một ngày nào đó nhân quả không đủ, linh khí cũng lại không đủ thì phải làm sao
Nghĩ đến chuyện này hắn liền cảm thấy thấy đau đầu..
Vốn dĩ định lên Thuấn Hoàng Sơn để tìm Trọng Hoa Kinh, kết quả là Ngọc Đế đột nhiên bế quan khiến mọi người hoảng sợ, hắn cũng bị Nhị Lang Thần mang về
“Xem ra, vẫn cần phải xuống tìm lần nữa...” Trong lòng Tần Thọ lẩm bẩm
Đợi Hằng Nga ngủ say rồi, Tần Thọ huýt một tiếng sáo, đi xuống dưới gốc cây hoa quế
Bây giờ Ngô Cương cũng không chặt cây nữa, mỗi ngày ngồi dưới gốc cây ăn những món ngon mà Tần Thọ đã dặn dò Sa Khôn và những người khác lần lượt gửi đến, cuộc sống tạm bợ cũng là những ngày vô cùng hạnh phúc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vốn dĩ Tần Thọ muốn giới thiệu cho Ngô Cương mấy nữ tiểu yêu xinh đẹp, sau đó hắn thấy người của hắn sau khi biến hóa không lấy nổi một ai đẹp mắt một chút, nên dứt khoát bỏ qua
-Con thỏ, có phải Thiên Đình đã xảy ra chuyện rồi không
Vừa thấy mặt, Ngô Cường liền hỏi
Tần Thọ ngây ra một lúc, sau đó nói:

-Sao ngươi biết
Ngô Cương nói:

-Ngươi nhìn sao trên trời xem, đám sao lấp lánh phía Thiên Đình, rõ ràng có chuyện xảy ra
Tần Thọ nói:

-Không có chuyện gì đâu, Ngọc Đế bế quan mà thôi
Ngô Cương vừa nghe, mày lập tức nhíu lại nói:

-Ngọc Đế bế quan
Tần Thọ nói:

-Ừ..
sao vậy
Ngô Cương lắc đầu nói:

-Biết tại sao không
Tần Thọ lắc đầu
Ngô Cương nói:

-Ngày mai đi hỏi
Tần Thọ gật đầu
Ngô Cương nói:

-Được rồi, không có việc gì thì cút xéo đi ngủ đi
Nói xong, Ngô Cương xoay người nằm xuống ngủ
Tần Thọ im lặng một lúc, phản ứng của Ngô Cương hôm nay có chút không bình thường, nhưng không biết là bất thường ở chỗ nào, vì vậy quyết định ngày mai đến Thiên Đình xem thử rồi nói
Một đêm nhạt nhẽo
Ngày thứ hai Tần Thọ và Hằng Nga cùng nhau chạy tới Thiên Đình, vào Nam Thiên Môn, vào Thiên Dung Thành, Hằng Nga đến Ngọc Anh Điện giống như mọi ngày bình thường
Tần Thọ vốn muốn đến Lăng Tiêu Bảo Điện, nhưng nghĩ lại, có vẻ như hắn cũng không có lý do gì để đi, dứt khoát không vội vàng, đến Ngự Hoa Viên trước rồi tính sau
Tới cửa Ngự Hoa Viên, Tần Thọ phát hiện không có Nhiễu Đằng và Bạch Văn trông coi cổng vào
Tần Thọ đẩy cổng ra, vừa đi vào nhìn thì chỉ thấy cổ thụ rợp trời, các loại thảo được trải rộng khắp cả Ngự Hoa Viên
Lúc này Hành Thái nhào lại, Hành Thái giờ đây đã cao gấp đôi, không tính là đại thụ cao lớn nhất, nhưng so với ban đầu, quả thực đã biến hóa rất lớn
Tần Thọ làm động tác chào hỏi:

-Hành Thái, gần đây Ngự Hoa Viên có chuyện gì sao
Hành Thái run bần bật, tỏ vẻ không có
Tần Thọ yên tâm, cáo biệt Hành Thái, Tần Thọ lên Tuyết Sơn, đứng ngoài Bạch Cốt đại điện, kêu lên:

-Tiểu tỷ tỷ, ta tới thăm ngươi
Thế nhưng trong đại điện lại không có bất cứ động tĩnh nào
Tần Thọ gãi đầu, nói:

-Tiểu tỷ tỷ, ta tới thăm ngươi
Trong đại điện vẫn không có bất cứ động tĩnh nào như cũ
Tần Thọ tiến lên, đẩy cửa đại điện ra, chỉ thấy trong Bạch Cốt điện hoành tráng nhưng một bóng người cũng không có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không biết tiểu tỷ tỷ mắt sắc như lưỡi đao kia đã đi đâu rồi..
Tần Thọ lắc đầu, không thể làm gì khác hơn là lại rời khỏi Ngự Hoa Viên, sau khi đi ra vẫn không thấy Nhiễu Đằng và Bạch Văn
Tần Thọ nghi ngờ..
Đúng lúc này, một bóng người từ đằng xa đi tới, bước tiến rất nhanh, vội vội vàng vàng
Tần Thọ nhìn kỹ, người đến là một nam tử mặc quan phục, sau khi nam tử nhìn thấy Tần Thọ, sắc mặt trầm xuống, sải bước đi tới trước mặt Tần Thọ, sau đó đi qua, đầu cũng không ngoảnh lại
Tần Thọ không hiểu ra sao, người này hắn quen, lúc đầu Tần Thọ bị Nhiễu Đằng và Bạch Văn hãm hại, hai giám sát sứ tới, một người là muội tử Bạch Anh chân dài, một người là Tương Vô dáng vẻ vội vàng trước mắt đây
Tương Vô tới nhanh, đi cũng nhanh, thế nhưng Tần Thọ phát hiện, Tương Vô đi rồi, trên mặt đất trước mặt hắn có vài chữ
Tần Thọ vừa cúi đầu nhìn, chỉ thấy phía trên viết:

-Con thỏ, chạy mau
Trong lòng Tần Thọ run lên, chạy mau
Có ý gì
Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh vang lên:

-Tương Vô, vi phạm luật trời, tiết lộ thiên cơ, lần nữa vào luân hồi
Cơ thể Tương Vô ở phía xa xa run lên, cuối cùng thở dài nói:

-Biết ngay không thể gạt được, vào luân hồi thì vào luân hồi thôi
Con thỏ, chạy mau đi, có..
Lời còn chưa dứt, một đạo lôi đình hạ xuống, Tương Vô hóa thành tro bụi tại chỗ
Tần Thọ thấy vậy, mắt lập tức đỏ lên, tức giận nói:

-Ai?
Cùng lúc đó, trong bảo Lăng Tiêu Bảo Điện
-Thần không đồng ý
Lý Tịnh dẫn đầu bước ra khỏi hàng nói
-Thần cũng không đồng ý
Na Tra bước ra khỏi hàng
- Thiên Hoàng đại đế, xin hãy nghĩ kỹ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.