Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 427: Đại hận của Câu Trần đại đế






Chương 427: Đại hận của Câu Trần đại đế



Thái Bạch Kim Tinh nói: -Lai lịch của con thỏ kia hẳn ngài cũng biết, nhân quả trên người hắn rối ren
Tổ tiên hắn từng có công lớn với thế giới này, thế nhân nợ gia tộc của hắn..
Huống hồ Tần Thọ cũng không làm chuyện gì quá giới hạn.-Thiên Hoàng đại đế, Tần Thọ là đồ nhi của ta, không ai rõ trò hơn thầy, mặc dù hắn có vẻ như không tốt, nhưng thực chất bên trong vẫn là một người tốt
Hắn bênh vực kẻ yếu, hắn tôn sư trọng đạo, nặng tình cảm..
Có lẽ trên người hắn có chuyện gì chúng ta chưa biết, nhưng ta tin tưởng, lòng người đã tốt, tất cả đều không thành vấn đề
- Văn Khúc tinh quân nói.-Thiên Hoàng đại đế, Tần Thọ cũng là đồ nhi của ta, ta dùng đầu mình đảm bảo, hắn cũng chỉ phạm chút sai nhỏ, tội không đáng chết
- Tượng Thần Lỗ Ban nói.-Thiên Hoàng đại đế, xin hãy nghĩ kỹ
- Trù Thần bước ra khỏi hàng.Chỗ ghế vốn cho Ngọc Đế ngồi đối diện những người này, giờ khắc này đã đổi thành một người khác.Người này một thân áo bào đế vương bạch sắc kim văn, ngồi trên hoàng vị cao nhất của Ngọc Đế, không hề nhúc nhích, toàn thân cao thấp uốn gợn một tầng sát khí lưu động, có thể thấy được đây là một người bá đạo
Người này với Ngọc Đế, Trường Sinh đại đế, Tử Vi đại đế cùng xưng là Tứ Ngự - Thiên Hoàng Câu Trần đại đế Thượng Cung!Khác hẳn với Ngọc Đế ôn hòa, khiêm tốn.Thiên Hoàng Câu Trần đại đế Thượng Cung từ thuở ban sơ, chính là phụ trợ Ngọc Đế quản lý hai cực Nam Bắc và tam tài Thiên, Địa, Nhân, thống ngự chúng tinh, cũng chủ trì việc binh của nhân gian
Có thể nói, cả đời này của hắn đều có liên quan đến đánh giặc, cho nên khí chất toàn thân cũng hoàn toàn khác biệt, sát khí ngập trời!-Đại ca, hình như Câu Trần đại đế không thích con thỏ kia, tới nay chuyện đầu tiên chính là muốn bắt thỏ bỏ tù
Thế thì cũng quá kỳ quái rồi..
Thù lớn nhường nào đây hả?Nam Hải Long Vương nói khẽ với Đông Hải Long Vương.Đông Hải Long Vương Ngao Quảng lắc đầu nói: -Suỵt..
Đừng nói nữa, Câu Trần đại đế khác với Ngọc Đế, thường nhìn nhiều, nói ít, đừng làm loạn.Nam Hải Long Vương gật đầu, thế nhưng vẫn hỏi: -Con thỏ kia không hiểu luật lệ, chúng ta có nên không?Đông Hải Long Vương tiếp tục lắc đầu nói: -Loại chuyện này, đừng dính vào.Lúc này Nam Hải Long Vương mới ngậm miệng.Cũng như thế, rất nhiều thiên thần đều đang lén dò hỏi nhau, bởi vì mọi người thật sự rất nghi hoặc, rốt cục con thỏ kia đã làm gì khiến Câu Trần đại đế này lại muốn bắt con thỏ bỏ tù
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Còn muốn thu hồi tất cả mọi thứ trên mặt trăng, trục xuất hết tiểu yêu trên đó?Ngay khi mọi người đang nghị luận, có người trong đám thở dài: -Các ngươi cũng biết Câu Trần Thượng Cung đại đế trước kia còn cai quản cái gì không?Mọi người sửng sốt..
Người nọ nói: -Câu Trần đại đế là đại đế trẻ tuổi nhất trong Tứ Ngự, cũng là người duy nhất thành đế sau Phong Thần Đại Chiến ở đại địa, lại là Yêu Đế duy nhất!Chúng thần bừng tỉnh ngộ như vậy, lúc này mới hồi phục tinh thần lại, nhân tộc chưởng quản Thiên Đình quá lâu, mọi người thiếu chút nữa thì quên mất quá khứ của Câu Trần đại đế!-Yêu Đế
Có liên quan gì tới con thỏ này
- Lại có người hỏi.Người nói chuyện muốn nói gì đó, thế nhưng cuối cùng cũng không dám nói ra.Lúc này Câu Trần Thượng Cung Thiên Hoàng đại đế đã mở miệng, giọng nói rất lạnh, giống như gác một cây đao lên cổ mà cứa vậy..
lạnh lùng nói: -Lý Tịnh, ngươi đi chấp hành
Hôm nay bắt, ngày mai trảm, chấm dứt hậu họa sau này!Lời này vừa nói ra, toàn bộ ồ lên, không ngờ nhiều thiên thần bước khỏi hàng xin tha cho con thỏ như vậy mà vẫn không thể thay đổi quyết định của Câu Trần đại đế, mọi người nhịn không được nhìn về phía Lý Tịnh.Lý Tịnh cũng cả đầu mồ hôi lạnh.Ngọc Đế bế quan, không để lại lời nào, chỉ nói là muốn bế quan, thậm chí không chỉ định ai ngồi thay ghế của hắn!Nhị vị đại đế khác, Tử Vi đại đế có tính cách ôn hòa, không thích dính vào bất cứ chuyện gì, cho dù ngồi thay ghế của Ngọc Hoàng, hắn cũng không có hứng thú, ngược lại là trầm mê trong cầm kỳ thư họa không cách nào tự kiềm chế.Phía nam, nam cực Trường Sinh đại đế cũng là một chúa lười biếng không thích động, mỗi ngày chơi chút sấm sét chớp giật, biến đổi thay đổi bốn mùa trong lòng bàn tay, mê mẩn chỉ đạo trời đất.Trên thực tế, Câu Trần đại đế không phải là một người quyền mưu, Lý Tịnh không thể nào nghĩ rõ được, tại sao hắn lại đột nhiên chạy đến ngồi thay chỗ này của Ngọc Đế?Thiên điều có quy định rõ ràng, nếu Ngọc Đế vắng mặt ba vị khác của Tứ Ngự đại đế có thể thay thế Ngọc Đế sử dụng quyền uy thiên địa.Dưới tiền đề các đại đế khác không đến, Câu Trần quả thật có thể ổn tọa ở đây quyết định, hơn nữa mỗi một câu nói đều đại biểu cho Ngọc Đế, đại biểu cho lời thiên địa, không thể làm trái!Sở dĩ Lý Tịnh đứng ra phản đối là do Lý Trinh Anh, dù sao Lý Trinh Anh có thể mở rộng nội tâm thu nhận những sự vật bên ngoài là có công lao của con thỏ
Tuy hắn không thích thỏ, không muốn hài tử nhà mình học thói hư từ con thỏ, nhưng việc nào ra việc đó, con thỏ có ân với hắn, hắn cũng không thể thật sự mặc kệ đúng không?Hắn đã từng khiến một đứa con thất vọng vì mình, bây giờ, hắn không muốn.Nhưng trước mắt lại là Câu Trần đó!Đầu óc Lý Tịnh chuyển động cực nhanh, cuối cùng thở dài một tiếng nói: -Thần tuân chỉ!Na Tra vừa nghe, lập tức phát hỏa, chỉ vào mũi Lý Tịnh suýt chút nữa mắng thành tiếngLý Tịnh vội vàng truyền âm nói: “Con bớt giận, chúng ta động thủ, con thỏ vẫn còn cơ hội.”Na Tra vừa nghe, lập tức hiểu được ý của Lý Tịnh, nén cơn tức giận không lên tiếng nữa.Câu Trần đột nhiên mở miệng nói: -Đấu Mộc Trĩ, Khuê Mộc Lang, Tỉnh Mộc Ngạn!Ba người Đấu Mộc Trĩ, Khuê Mộc Lang, Tỉnh Mộc Ngạn bước ra khỏi hàng, chắp tay nói: -Có thần!-Các ngươi đi phụ trợ Lý Thiên Vương đuổi bắt con thỏ bỏ tù, giám sát toàn bộ hành trình, nếu có người cả gan lén thả trọng phạm, tiền trảm hậu tấu
- Câu Trần đại đế lạnh giọng nói.Hít!Tất cả mọi người hít ngược một hơi lạnh, lời này của Câu Trần có hơi bá đạo, cũng trực tiếp bảo thủ hạ nhị thập bát tú giám sát Lý Tịnh, lại có thể tiền trảm hậu tấu
Việc này có thể nói là không để cho Lý Tịnh chút mặt mũi nào, cũng không hề che giấu việc hắn không hề tin tưởng Lý Tịnh!Sắc mặt Lý Tịnh cũng xanh mét, lúc Ngọc Đế tại vị, có bao giờ khiến hắn khó xử như thế?Sắc mặt Na Tra u ám, nhưng cũng không tiện phát tác.Câu Trần đại đế hạ lệnh: -Nhanh đi rồi về!Lý Tịnh bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là mang theo Na Tra, Đấu Mộc Trĩ, Khuê Mộc Lang, Tỉnh Mộc Ngạn rời khỏi Lăng Tiêu Bảo Điện
Chương 428: Đại hận của Câu Trần đại đế (2)




Chương 428
Đại hận của Câu Trần đại đế (2)

Mới ra khỏi đại môn, Đấu Mộc Trĩ, Khuê Mộc Lang, Tỉnh Mộc Ngạn cười lạnh một tiếng:

-Thiên Vương, chúng ta cũng là thân mang mệnh lệnh, xin hãy thông cảm chút
Lời tuy là thế, nhưng ba người không chút nể mặt nào cả, ba người đều là môn đồ của Tiệt giáo, năm đó họ chính là bị đệ tử Hỏa Xiển giáo của Lý Tịnh đánh chết đưa lên Phong Thần Bảng, thành khổ bức thiên thần bị khóa một điểm Chân Linh trong Phong Thần Bảng
Nếu không phải như thế, dựa vào thiên phú của họ, cùng với Thông Thiên Giáo Chủ vô tư thụ giáp, hôm nay thế nào cũng là giáo chủ một phương hoặc là tán tiên đại năng một phương, tiêu dao khoái hoạt
Cho nên, ba người bình thường cũng chỉ là làm chức trách thiên thần, sẽ không dốc sức quá nhiều
Đối với Lý Tịnh, cũng chỉ là khách khí quản chế
Thường là có cơ hội, ba người chắc chắn sẽ không làm mặt hòa nhã với Lý Tịnh
Lý Tịnh cũng hiểu được đạo lý này, hừ lạnh một tiếng nói:

-Ba ngươi đã tích cực như vậy, lát nữa gặp được con thỏ, các ngươi lên trước cho tiện
Tỉnh Mộc Ngạn cười nói:

-Một con thỏ mà thôi, chẳng phải dễ như trở bàn tay
Đấu Mộc Trĩ, Khuê Mộc Lang gật đầu theo
Vì vậy nhóm họ rời khỏi cửa Lăng Tiêu Bảo Điện, đi thẳng đến Ngự Hoa Viên
Chờ mấy người đi xa, Câu Trần đại đế lúc này mới nhắm mắt dưỡng thần, ai cũng không thấy được, tay phải Câu Trần đã ghim chặt vào tay vịn của bảo tọa, hiển nhiên, hắn hận con thỏ..
-Thiên cổ đại hận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đám chúng thần rời hàng, rời khỏi Lăng Tiêu Bảo Điện, vài người thì thầm nói nhỏ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người nhìn đi qua, lại là Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thanh Phổ Hóa Thiên Tôn Văn Trọng
-Thái sư, đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì hả
- Có người hỏi
Văn Trọng thở dài nói:

-Ta cũng chỉ nghe nói mà thôi, chưa chắc là thật
Nghe nói năm đó có một con thỏ, suýt chút nữa đã ăn tuyệt chủng Yêu tộc..
Sau này còn viết lại một quyển sách, trên đó liệt kê ăn yêu quái nào thì bổ gì, chữa bệnh gì
Thế còn chưa tính, tên khốn kia còn đánh dấu ra trong sách mỗi mỗi loại yêu quái ở đâu thịt ăn ngon, cách làm thế nào, dùng gia vị gì..
Tường tận đến nỗi yêu quái bao nhiêu năm dùng phối liệu bao nhiêu năm..
Theo ta được biết, có vẻ như tổ tiên của Câu Trần đại đế thiếu chút nữa đã bị con thỏ này diệt tộc rồi..
Các ngươi nói xem, đổi lại là các ngươi, có cơ hội giết thỏ, ngươi có ra tay không
Mọi người đột nhiên hiểu ra..
Thái Bạch Kim Tinh cười khổ nói:

-Dù có như thế thì con thỏ năm đó cũng có công với vạn tộc, hơn nữa khi đó là tổ tiên của con thỏ, chứ không phải con thỏ này mà
-Tinh quân, không phải ngươi nói sau lưng con thỏ có thánh nhân sao
Người xem thử xem có thể tìm thánh nhân ra mặt ngăn cản Câu Trần không
- Văn Khúc tinh quân lo lắng hỏi
Thái Bạch Kim Tinh lắc đầu nói:

-Thánh nhân đều ở Tử Tiêu Cung, thánh nhân sau lưng con thỏ cũng chỉ là một hình chiếu đời trước lưu lại, chỉ truyền đạo mà thôi, không rời khỏi chỗ
Đó cũng là ước định của thánh nhân..
Bây giờ có thể ngăn cản Câu Trần, cũng chỉ có hai vị đại đế còn lại, đáng tiếc tính tình của họ..
Haiz
-A
Tượng Thần đâu
- Lúc này có người đặt câu hỏi
Bấy giờ mọi người mới phát hiện, không thấy Tượng Thần đâu nữa
Văn Khúc Tinh vỗ đùi một cái nói:

-Không ổn
Cùng lúc đó, ngoài Ngự Hoa Viên
Ầm
Một chân lớn rơi trước mặt Tần Thọ
Tần Thọ quả thực bị dọa hoảng hồn, ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một dáng người thân cao đến hai thước rưỡi khoanh tay đứng trước mặt hắn
Người mặc áo giáp đơn, cơ thể toàn thân đều lõa lồ ra ngoài, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, ánh mắt sắc bén như sấm, đầu đội độc giác khôi
Không cần hỏi, Tần Thọ cũng cảm giác được thái độ của người trước mắt này không thân thiện, hiển nhiên là đến gây sự rồi
Vì vậy Tần Thọ cũng không khờ khạo mà hỏi ngươi muốn gì nữa, trực tiếp ngửa đầu, trừng to mắt hỏi:

-Ngươi nhìn gì
Lời này vừa nói ra, Lý Tịnh và Na Tra ở đằng xa che mặt, trong bụng thầm nói: “Con thỏ này..
Thật đúng là chỉ có mình nó...”

Đại hán cũng sửng sốt, sau đó hừ lạnh một tiếng nói:

-Con thỏ kia, nghe kỹ đây
Ta là một trong nhị thập bát tú, đứng đầu thất tinh phương bắc, Đấu Mộc Trĩ, Dương Tín là ta
Hiện tại phụng mệnh Câu Trần đại đế, bắt ngươi bỏ tù, ngươi tự mình chịu trói, hay là muốn ta ra tay
Ta ra tay không hề dịu dàng đâu
Sau khi Tần Thọ nghe xong, trong đầu đều là dấu chấm hỏi, Câu Trần đại đế bắt hắn
Hắn liều mạng động não, lục lại tất cả ký ức, kết quả lục soát một lúc lâu cuối cùng cũng không có ký ức nào liên quan đến Câu Trần đại đế
Hắn thật sự không nghĩ ra, Câu Trần này rốt cuộc là bị con lừa nhà ai đá một cước vào đầu, choáng váng rồi
Không có việc gì tự nhiên tìm hắn gây phiền toái
Vì vậy Tần Thọ hỏi ngược lại:

-Đại đế nhà ngươi bị bệnh à
Ta không hề quen biết hắn
Ta muốn đến Ngọc Đế cáo trạng, để Ngọc Đế phán xử
Dương Tín cười lạnh nói:

-Ngọc Đế bế quan, Câu Trần đại đế tạm thay thiên vụ, ngươi có gì không phục, có thể chờ sau khi Ngọc Đế bế quan xong rồi hãy nói
Tần Thọ vừa nghe hai mắt đảo trắng, trực tiếp mắng:

-Chờ cái quỷ
Bọn ngươi chờ nổi, thỏ gia ta cũng chờ không nổi
Tóm lại, phân rõ phải trái thì ta đi, không nói lý, ta không thèm đi
Dương Tín cười ha ha nói:

-Không đi
Bây giờ không được theo ý ngươi đâu
-Ai da, Thái Bạch Kim Tinh, sao ngươi tới rồi
- Tần Thọ kinh hô một tiếng
Dương Tín vô thức quay đầu lại, tiếp theo chợt nghe vèo một tiếng
Khuê Mộc Lang ở xa xa hét lớn:

-Dương Tín, hắn chạy rồi
Dương Tín đầu cũng không quay lại, dậm chân một cái
Ầm
Mặt đất kia giống như bị động đất, trực tiếp nổ tung
Tần Thọ đang chạy, mặt đất dưới chân đột nhiên nổ mạnh, thân thể không lường trước đã bị nổ tung lên trời
Dương Tín vung tay lớn, trực tiếp chụp vào thỏ
Cùng lúc một giọng truyền vào trong tai Tần Thọ: “Con thỏ, ngàn vạn lần đừng để bị tóm được, có thể chạy thì chạy mau
Câu Trần đại đế muốn giết ngươi, nếu bị tóm thì chắc chắn phải chết!”

Tần Thọ còn không ngờ tới sự việc lại nghiêm trọng như thế, giờ phút này vừa nghe vậy, sau khi đã xác nhận là giọng của Na Tra, lông lá trên người cũng lập tức dựng thẳng hết lên, cuộn người trên không một cái, lỗ tai lớn quất về phía không khí, xoay tròn một cái liền như máy bay trực thăng lướt ngang ra ngoài
Dương Tín một tay không bắt được, mặt già đỏ lên, bước ra một bước, mặt đất ầm một tiếng lại bị giẫm vang động, một bức tường đất mọc lên ở cửa Ngự Hoa Viên, chặn lại đường lui của Tần Thọ
Tần Thọ cũng không quan tâm được nhiều như vậy, cúi đầu xuống, hét lớn một tiếng, ầm một tiếng đụng nát tường đất, rồi chui tọt qua
Kết quả sau đó, một cái tay lớn đã tóm được đuôi của hắn..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.