-Thôi vậy, nếu không thể xông vào, vậy đầu hàng thôi Nói xong Ngưu Kim Ngưu lấy hơi hét lớn một tiếng:
-Tại hạ là tinh đấu dưới trướng Huyền Vũ phương Bắc, Ngưu Kim Ngưu nhận lệnh Câu Trần.. Lời còn chưa nói hết, tiếng trống trận ngày càng lớn, không bao lâu, đã đè tiếng của Ngưu Kim Ngưu xuống, sau đó thiên binh thiên tướng hai bên lại chém giết, hiện trường có thể gọi là vô cùng oanh liệt.. Không thể nhìn thấy binh đao chém lên người ai, giọng mỗi người đều lớn vô cùng, tiếng a a giết giết giết rung trời, mặc cho Ngưu Kim Ngưu hét thế nào cũng không thể truyền ra nửa chữ Ngưu Kim Ngưu rống lên một lúc, cuối cùng.. -Mẹ nó Ngưu Kim Ngưu mắng to một tiếng, vung ống tay áo nói:
-Không hét nữa, không hét lại bọn họ, chúng ta đi đường vòng tới Bắc Thiên Môn là được Kết quả sau nửa tiếng, họ hết sức buồn bực phát hiện, cũng không biết hôm nay Thiên Bồng giở trò quỷ gì, lại dẫn theo hơn mấy trăm ngàn thiên binh tới đây kéo một hàng dài mà chém giết, phong tỏa toàn bộ hơn ba nghìn dặm Bắc Thiên Môn, ai cũng không qua được Ngưu Kim Ngưu nổi giận mắng:
-Chắc chắn là tên cháu trai này cố ý Vừa dứt lời, chợt nghe một tiếng hét lớn truyền tới:
-Đồ con nghé, ngươi nói ai hả Đang lúc nói chuyện, một con thuyền chiến bay tới, trên thuyền có một người đứng, bộ giáp tối màu, áo choàng đỏ, chính là Thiên Bồng nguyên soái đang tới Luận địa vị, đám người Ngưu Kim Ngưu cũng chỉ là Tinh Đấu Thượng tinh quân, sao có thể so quyền lực với Thiên Bồng nguyên soái đang nắm giữ quân đội chứ Vì vậy đám người Ngưu Kim Ngưu đều cúi đầu chào:
-Bái kiến Thiên Bồng nguyên soái Thiên Bồng nguyên soái nói:
-Sớm đã nhìn thấy các người chạy tới chạy lui bên ngoài quân đội của ta, vừa rồi lo chiến đấu, chưa kịp hỏi các ngươi Hiện tại có chút thời gian rảnh, nhanh chóng chạy tới nhìn xem một chút, sao vậy Có chuyện gì thế Có việc cứ nói, bổn nguyên soái cố gắng phối hợp Lời này vừa nói ra, đám người Ngưu Kim Ngưu, Nữ Thổ Bức mừng rỡ trong lòng, vừa rồi còn nghĩ là Thiên Bồng nguyên soái cố ý chặn đường họ, hiện tại xem ra, là bọn họ suy nghĩ nhiều rồi Nhưng họ còn chưa lên tiếng, thì một binh lính truyền lệnh chạy như điên tới, hô to một tiếng:
-Báo [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Khởi bẩm nguyên soái, trong quân đã xảy ra chuyện, mời ngài tới xem một chút -Ồ Gấp lắm không Không gấp thì đợi một chút Cuối cùng Thiên Bồng nguyên soái vẫn cho đám người Ngưu Kim Ngưu mặt mũi -Gấp Khẩn cấp Có một đội huynh đệ bị ngộ thương rồi Hai bên sắp đánh nhau thật rồi - Lính truyền lệnh kêu lên Thiên Bồng nguyên soái lập tức sốt ruột, nhìn về phía đám người Ngưu Kim Ngưu Đám người Ngưu Kim Ngưu cười khổ trong lòng, nhưng họ cũng biết, trong quân đội làm gì có việc nhỏ, Thiên Bồng người ta đã cho bọn họ mặt mũi lắm rồi, bọn họ không thể không biết điều được Vì vậy Ngưu Kim Ngưu vội vã chắp tay nói:
-Nguyên soái, việc quân quan trọng hơn -Đa tạ Đợi bổn nguyên soái xử lý xong, lập tức trở lại gặp các ngươi Chờ một lát thôi Sau đó Thiên Bồng nguyên soái xoay người rời đi Đám người Ngưu Kim Ngưu nhìn thuyền chiến đi xa, trong lòng đầy phức tạp.. -Ngưu đại ca, làm sao đây Nếu không qua đó sẽ trễ mất - Nữ Thổ Bức cũng sốt ruột Ngưu Kim Ngưu cười khổ nói:
-Còn có thể làm gì nữa Chờ thôi.. Mong là sẽ không quá lâu Thiên Bồng nguyên soái đi rất nhanh, nhưng cũng đúng như lời hắn ta nói chỉ một lát sẽ trở lại thôi Thấy Thiên Bồng nguyên soái ra sức như vậy, nhóm tinh đẩu đầy cảm kích, liền bái lễ chào hỏi, Thiên Bồng đáp lễ, rồi hỏi:
-Rốt cuộc các ngươi có chuyện gì vậy Ngưu Kim Ngưu còn chưa mở miệng.. Một tên lính truyền lệnh lại chạy tới từ xa:
-Báo [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nguyên soái, ngài mới đi, Lý tướng quân bị khiêu khích một câu, dưới cơn nóng giận đã làm người của Trương tướng quân bị thương, Trương tướng quân lại dẫn người đi đánh trả, hai bên đánh nhau thật rồi Thiên Bồng nhìn thoáng qua Ngưu Kim Ngưu Ngưu Kim Ngưu cay đắng nói:
-Nguyên soái, việc quân quan trọng hơn Vì vậy, đám người Ngưu Kim Ngưu vốn hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang chuẩn bị đi bắt con thỏ lập công, lúc này lại như oán phụ nơi khuê phòng, ngóng trông trượng phu sớm ngày trở về, mỏi mắt chờ mong mà nhìn thuyền chiến của Thiên Bồng nguyên soái đi xa, trong lòng đều đang chửi: “Con mẹ nó!”
Lần này, không đợi Nữ Thổ Bức nói gì, Ngưu Kim Ngưu đã nói:
-Thôi.. Chắc chắn không đuổi theo kịp rồi Cũng may còn có những người khác đang đuổi theo.. Nói đến đây, Ngưu Kim Ngưu lẩm bẩm một câu:
-Cho dù mình không tính là lập công nhưng cũng tính đã bỏ sức nhỉ.. Ừ.. Không tính Cùng lúc đó, bên ngoài Tây Thiên Môn, cũng là một đám người đang hò hét, dường như đang gặp phiền phức gì đó Những người này theo thứ tự là Lâu Kim Cẩu, Vị Thổ Trĩ, Ngang Nhật Kê, Tất Nguyệt Ô, Tuy Hỏa Hầu, Tham Thủy Viên đang chờ tinh quân tới dẫn dắt nhóm tinh đấu, nhưng ở đây chỉ còn thiếu lão đại của họ Khuê Mộc Lang mà thôi Lúc này, Lâu Kim Cẩu, Vị Thổ Trĩ, Ngang Nhật.. một vẻ mặt hoang mang nhìn tiểu hòa thượng đầu bóng loáng ở trước mặt Tiểu hòa thượng này đối mặt với một đám người, gương mặt hiền lành, vẻ mặt tươi cười nói:
-Chư vị đạo hữu, mọi người muốn đi đâu vậy Ý là muốn đi tới chỗ nào.. Nghe hiểu không Tại sao không ai lên tiếng vậy Các ngươi nói gì đó đi Các ngươi nói cho bần tăng biết các ngươi muốn đi đâu, bần tăng mới có thể giúp các ngươi mở truyền tống trận đưa các ngươi đi Các ngươi không nói, bần tăng cũng không có biện pháp nào.. Ai u, cẩu huynh này, nước miếng ngươi chảy hết ra rồi, cho ngươi tờ giấy để lau nè Còn có kê huynh, mắt ngươi sắp lồi ra hết rồi.. -Câm miệng Chúng ta muốn một truyền tống trận tới Nam Thiên Môn - Ngang Nhật Kê phục hồi tinh thần nói Hòa thượng nói:
-Đừng thô lỗ như vậy.. Vừa rồi các ngươi còn chưa tự giới thiệu, không vui gì hết Hiện tại giới thiệu bản thân chút đi, mọi người không có ý kiến gì chứ Không ai nói chuyện nghĩa là không ai có ý kiến Pháp hiệu của bần tăng là Kim Thiền Tử, đệ tử của Phật tổ Như Lai ở Linh Mẫn Sơn Các ngươi có thể gọi ta là Kim Thiền Tử, kim trong kim sắc, thiền trong xuân thiền, tử trong phụ tử.. -Kim Thiền Tử, đừng nói nhảm, chúng ta quen biết ngươi Chúng ta là ai ngươi cũng biết đi, không cần giới thiệu đâu nhỉ Lâu Kim Cẩu đã sắp bứt hết lông trên đầu rồi, nhanh chóng cắt đứt lời tên hòa thượng Kim Thiền Tử tươi cười nói:
-Đương nhiên quen chứ, ngươi là Lâu Kim Cẩu phải không Lâu trong phù lâu, Kim trong kim sắc, ây.. Cái này cũng giống ta, đều là một chữ Kim, có duyên đó Từ cẩu là cẩu trong chó phải không Nghe nói như thế, mặt Lâu Kim Cẩu đen lại Ngang Nhật Kê vừa muốn lên tiếng, Kim Thiền Tử che miệng hắn ta, cười nói:
-Ầy.. Ngươi đừng nói, để ta nói cho, nếu không ngươi nói rồi, chẳng phải là xem thường trí nhớ của ta không tốt à Tốt xấu đã gặp ngươi vài lần ở trong đại hội, ngươi là Ngang Nhật Kê Đúng không Nhìn ánh mắt của ngươi là ta biết mình nói đúng rồi Ngang Nhật Kê, ngang trong ngang thủ đĩnh hung (ngẩng đầu ưỡn ngực), chữ nhật của mặt trời phải không, kê trong mẫu kê (gà mái) [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đúng không nào Ai u, ngại quá, ngươi là gà trống mà nhỉ..