Sau đó Tần Thọ vỗ ngựa, xe ngựa vèo một cái lao ra ngoài, đi thẳng đến Nam Thiên Môn Châu Tín nhất thời ngẩn người một chút, không nghĩ tới con thỏ này không làm theo lẽ thường như vậy, thực sự khiến hắn tức giận đến nổ mũi -Con thỏ vô lễ, còn muốn chạy Trong lúc đang nói chuyện, tay Châu Tín nhấc lên một sợi chỉ, dưới sợi dây buộc lấy một Khúc Xích chế tác bằng ngọc, tay trái cầm Mộc Chùy, cười lạnh nói:
-Chạy Xem ngươi có thể chạy đi đâu [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] -Đó là Đầu Đông Khánh - Liễu Thổ Hoẵng hô to Quỷ Kim Dương gật đầu nói:
-Hẳn là nghe nói lúc đại chiến Phong Thần năm đó, Châu Tín hay dùng Đầu Đông Khánh này gõ Kim Tra xém chút đau chết tại chỗ, bây giờ lấy ra đối phó với một con thỏ, xem như dùng dao mổ trâu cắt tiết gà Liễu Thổ Hoẵng gật đầu theo, sau đó lẩm bẩm một câu:
-Lợi dụng quần tinh Nam Phương chúng ta đi bắt một con thỏ, không phải cũng là dùng dao mổ trâu cắt tiết gà sao Trong lúc đang nói chuyện, Châu Tín đã dùng Mộc Chùy đập vào trên Khúc Xích, chỉ nghe đinh một tiếng vang lên m thanh không lớn, rất giòn, mọi người thậm chí còn cảm thấy âm thanh này không đặc biệt gì Châu Tín lại tự tin cười một tiếng nói:
-Để âm thanh vang một lúc, chờ một lát con thỏ kia sẽ cảm thấy tốt hơn Nhưng mà đợi một lúc lâu sau, con thỏ kia đã sắp vọt tới Nam Thiên Môn Lúc này Châu Tín mới phát hiện tình huống có chút không đúng, nhanh chóng kêu lên:
-Nhanh ngăn cản hắn Cũng may quần tinh bày đại trận xuống, đã sớm phong tỏa lối vào Nam Thiên Môn, theo quần tinh, tất cả trong trời đất đều trở nên hư vô, vật đổi sao dời, quần tinh lấp lóe Tần Thọ lái xe Thiên Mã Vân Long đã tiến vào bên trong một vùng sao trời Tần Thọ biết trời sao này là giả, đại trận biến đổi, nhưng cũng không hoàn toàn là giả, bởi vì nơi này là trận pháp không gian chân thực biến đổi Nếu Tần Thọ không phá được không gian này ra, vậy cũng chỉ có thể bị nhốt, cho dù Nam Thiên Môn kia gần trong gang tấc, cũng tuyệt đối không vào được nửa bước Tần Thọ bất lực dừng bước, thu hồi xe Thiên Mã Vân Long, nhìn xung quanh, muốn tìm lối ra đi ra ngoài Tần Thọ quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Châu Tín điều khiển áng mây, gương mặt khó mà tin nổi nhìn Tần Thọ Nhưng gương mặt Tần Thọ mơ hồ nhìn Châu Tín hỏi:
-Có chuyện gì [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lẽ ra ta nên xảy ra chuyện gì sao Trên trán Châu Tín nhất thời đều là vạch đen, chỉ vào đầu con thỏ nói:
-Đầu ngươi không đau Tần Thọ vốn không hiểu lời này của Châu Tín là ý gì, đau đầu Đang yên đang lành tại sao hắn phải đau đầu Tần Thọ liền theo bản năng lắc đầu một cái…
Mặt già của Châu Tín nhất thời cảm thấy có chút không nhịn nổi, trước khi bắt con thỏ, hắn từng ngầm ngạo mạn với người khác rằng hắn vừa ra tay thì con thỏ chắc chắn sẽ đau đến chết đi sống lại Mà bây giờ…
Châu Tín không tin, lại rung Đầu Đông Khánh một cái Keng Châu Tín trợn to mắt nhỏ nhìn Tần Thọ Tần Thọ cũng trợn to mắt nhỏ nhìn Châu Tín Một lát sau Châu Tín hỏi:
-Ngươi không sao à Tần Thọ nhìn xung quanh một lát, sau khi xác định Châu Tín hỏi mình, chỉ vào mũi mình:
-Ta…
Còn chưa nói xong, Tần Thọ đột nhiên bỗng nhiên tỉnh ngộ, đau đầu Gõ thứ đồ hỏng kia Hỏi ta ra sao à Nếu có sao thì sẽ thế nào Trong lòng Tần Thọ nhất thời có đáp án, ánh mắt to đảo một vòng rồi bỗng nhiên ôm đau oa oa hét lớn:
-Ui má ơi đau đầu quá Đau đầu quá Đau quá… Đau quá…
Châu Tín thấy vậy, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, cũng xem như bảo vệ được mặt mũi của mình, thầm nói:
-Còn tưởng rằng Đầu Đông Khánh này của ta mất đi hiệu lực, hóa ra con thỏ này phản ứng chậm…
Châu Tín liền lần nữa ngẩng đầu lên, cười nói:
-Các vị đạo hữu, không cần căng thẳng, con thỏ này đã bị ta hàng phục, chốc nữa cứ việc xách đi đi Không đợi quần tinh tới đây chúc mừng, chỉ thấy thỏ kia bỗng nhiên ngẩng đầu lên, đàng hoàng trịnh trọng nhìn Châu Tín nói:
-Màn diễn vừa rồi của ta có hiệu quả như ngươi muốn không Hay là muốn càng chân thực hơn một chút Châu Tín nhất thời há hốc mồm, lại nghĩ tới dáng vẻ đắc ý vừa rồi của mình, bây giờ con thỏ này bỗng nhiên đến tát một cái khiến gương mặt nhăn nheo bỏng rát Châu Tín giận dữ:
-Con thỏ, ngươi chơi ta Tần Thọ thì lại đàng hoàng trịnh trọng nói:
-Xem lời này của ngươi kìa, người ta là người như vậy sao Tần Thọ nói xong nhếch miệng cười nói:
-Thực ra ta chính là đang chơi ngươi đấy, có bản lĩnh thì tới cắn ta đi Châu Tín giận dữ, giơ tay gõ thêm hai lần, đồng thời kêu lên:
-Ta không tin không đau chết ngươi m thanh rất vang, hiển nhiên Châu Tín thực sự tức giận, động chân lực Vừa mới bắt đầu con thỏ còn đắc ý, kết quả sau một khắc, ánh mắt trợn trừng, bỗng nhiên ôm đầu hét lớn:
-Ui da Đau quá Đau chết ta rồi, ui da… A… Xong… A… Chết ta rồi Con thỏ nói xong thè lưỡi ra, hai mắt trợn ngược, nằm ngã xuống đất, bất động Thấy cảnh này sắc mặt Châu Tín lúc này mới tốt lên một chút, mời vừa muốn nói gì Chỉ thấy thỏ kia đột nhiên ngồi dậy, bỉ ổi hỏi tới tấp:
-Lần này ta diễn thế nào [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Gương mặt Châu Tín nhất thời tái đi Hét lớn một tiếng, móc một thanh kiếm dài ra giết tới:
-Con thỏ chết tiệt, ta giết ngươi Trên cổ tay Tần Thọ nháy mắt hiện ra một sợi dây leo Châu Tín còn chưa kịp phản ứng, chỉ nghe bộp một tiếng Thanh kiếm trong tay Châu Tín đã bị quất bay Tần Thọ hét lớn:
-Đừng phí phạm Lại một sợi dây leo bay ra quấn lấy kéo kiếm dài trở về, một tay Tần Thọ bắt lấy, giống như ăn củ cải vậy, nhét vào miệng răng rắc một cái Sau đó nghe thấy tiếng vang giòn giã cạc cạc rộp rộp truyền ra từ trong miệng hắn, thỉnh thoảng còn mấy mảnh vụn rơi ra, đám Nam Phương Tinh Đấu đổ mồ hôi lạnh Trong lòng mắng to: “Con thỏ này không phải là thú ăn sắt chứ?”
A Một tiếng hét thảm hấp dẫn lực chú ý của tất cả mọi người tới, Châu Tín lại bị một sợi dây leo quấn lấy kéo tới trước mặt Tần Thọ Tần Thọ thấy vậy thì cười ha ha, vỗ đầu Châu Tín một cái, cười to nói:
-Huynh đài Ngươi lại tự mãn rồi Hai mắt Châu Tín phun lửa kêu lên:
-Con thỏ, ngươi đừng càn quấy Ngươi bắt được ta, sư phụ ta sẽ không bỏ qua cho ngươi Tần Thọ cười ha ha nói:
-Xem lời này của ngươi kìa, nói giống như ta thả ngươi, sư phụ ngươi sẽ bỏ qua cho ta vậy Đến đây để thỏ gia ta sờ chút, da mỏng mịn màng, cảm giác thật không tệ Tần Thọ nói xong liền luồn móng vuốt vòng vào bên trong lưng quần của Châu Tín Trong nháy mắt đó, tất cả Tinh Đấu xem trò vui đều có loại cảm giác lành lạnh dưới khố, theo bản năng kẹp chặt đũng quần Châu Tín cũng bị dọa đến hét to:
-Ngươi làm gì Tần Thọ thì lại lườm hắn một cái nói:
-Kêu cái gì mà kêu thỏ gia ta không có hứng thú với cà rốt kia của ngươi Đồng thời Tần Thọ âm thầm niệm: