Vừa nói chuyện, Lữ Nhạc vừa nâng một ngón tay lên với Tần Thọ, ngay sau đó chỉ tới Lúc này đây, Tần Thọ đã cảm nhận rõ ràng được uy lực của một ngón tay này không giống bình thường, trực tiếp phá vỡ hư không còn chưa tính, một ngón tay này còn chưa tới mà mi tâm của hắn đã đau nhức rồi Hiển nhiên lần này Lữ Nhạc rất nghiêm túc Tần Thọ đang muốn lấy Lò Bát Quái xuống ngăn cản tai họa, kết quả có một phát hiện đáng buồn là không ngờ hắn vậy mà không nhúc nhích được nữa Tần Thọ muốn há mồm, muốn truyền âm, kết quả tất cả đều không cử động được Ở giữa không gian thiên địa có lực ép tới đây, vây khốn thân thể của hắn, dưới sự dẫn dắt của khí cơ ngay cả nguyên thần cũng không thể động đậy Tần Thọ mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi Lò Bát Quái cũng không biết Tần Thọ đang lâm vào khốn cảnh, theo hắn, nếu cần hắn hỗ trợ thì có lẽ con thỏ nhất định sẽ mở lời trực tiếp cầm hắn ngăn cản tai họa Hơn nữa theo góc độ của hắn nhìn, và cảm nhận, hắn không hề cảm thấy ngón tay này và ngón tay lần trước có cái gì khác nhau, vì vậy hắn hoàn toàn không lo lắng Mắt thấy đầu ngón tay càng ngày càng gần, đôi mắt Tần Thọ cũng càng trừng càng lớn Khóe miệng Lữ Nhạc đã phủ lên dáng tươi cười, hắn có lòng tin một ngón tay tới đó, sẽ chỉ ngất hoặc là phế đi cái con thỏ này Ngay tại thời điểm Lữ Nhạc tràn đầy tự tin, con thỏ đột nhiên cắn răng một cái, dùng sức lùi ra sau một bước, không ngờ còn ngẩng đầu lên, miệng há mở, có dáng vẻ muốn dùng miệng đón một ngón tay này Lông mày Lữ Nhạc nhướng lên nói:
-Muốn chết Còn Ngọc Hành tinh quân thì hoảng sợ nói:
-Đừng.. Nhưng mà không còn kịp rồi, ngón tay lập tức chọc vào trong miệng con thỏ, trong mắt con thỏ hiện lên vẻ vui mừng, miệng rộng khép mạnh lại Chỉ nghe rặc rặc một tiếng A Lữ Nhạc hất ống tay áo lên, bụm ngón tay lui về phía sau một bước, cúi đầu nhìn, ngón tay sưng lên giống như củ cà rốt Đây là một ngón tay mà hắn cách không ngưng tụ nguyên khí hóa thành chỉ vào trong miệng Tần Thọ, nếu thật sự dùng ngón tay chỉ vào… Nghĩ vậy, Lữ Nhạc đổ mồ hôi lạnh toàn thân Lúc này Ngọc Hành tinh quân mới nói:
-Con thỏ này có thiên phú dị bẩm, răng vô cùng tốt Chớ để bị cắn, chém đầu hắn Băm tứ chi hắn Tần Thọ nghe thế, cũng giật mình một cái, nhìn chằm chằm Ngọc Hành tinh quân nửa ngày rồi hỏi:
-Nàng, sao có thể hiểu ta đến thế Có phải nàng đang yêu thầm ta không [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ta nói cho nàng biết, ta rất là chung tình Đừng có cho là cô nương không ở, thì nàng liền có cơ hội Lữ Nhạc nghe thế liền vui vẻ…
Quỷ Kim Dương càng thấp giọng nói với đám người Liễu Thổ Chương đang cười trên sự đau khổ của người khác:
-Con thỏ này thảm rồi Ngọc Hành tinh quân không phải là loại thiện nam tín nữ, nàng có thể lên làm Ngọc Hành tinh quân, Câu Trần đại đế cũng đã tốn không ít công sức, để được lên Phong Thần Bảng, Ngọc Hành đạp tất cả xuống hết, thân tử đạo tiêu rồi Tuy là bọn họ đã đưa ra những lý do hợp lý, nhưng có ma mới tin thần tiên trên Phong Thần Bảng sẽ bị người khác ám toán mà chết Với lại Ngọc Hành làm việc, trước giờ luôn có sự chuẩn bị không để lộ ra sơ hở, không ra tay thì thôi, một khi ra tay rồi thì chưa từng thất thủ Con thỏ ngươi thảm rồi Đám người của Liễu Thổ Chương thi nhau gật gật đầu, làm ra bộ dạng thương hại nhìn vào con thỏ Quả nhiên, gương mặt xinh đẹp của Ngọc Hành tinh quân lập tức lạnh lùng như băng Vừa mới bị người lừa cho một cú, nàng thậm chí không tiếc dùng nhiệm vụ thất bại đổi phân ôn tình này, kết quả lại là một âm mưu Cơn giận trong lòng như ngọn lửa cuồng nộ, không kìm nén được, không cách nào phát tiết ra được Một câu nói của Tần Thọ, khiến nàng tìm được cái cớ để phát tiết ra, trong lòng nghĩ thầm không nhẫn tâm giết chết sư phụ của người để trút giận, vậy thì ta sẽ giết ngươi vậy để giải mối hận này Không cần phí lời, nàng nhíu mày hét lớn:
-Tìm chết Đang trong lúc nói chuyện trường kiếm phía sau lưng của Ngọc Hành đã bay ra, biến thành một đóa kiếm khí liên hoa vạn kiếm bay lên, bắn tới chỗ của Tần Thọ Tần Thọ không ngờ được nữ tử này lại tàn nhẫn như vậy, một lời không hợp liền động thủ Tuy là Tần Thọ biết chút phép thần thông, nhưng làm sao có thể đỡ được kiếm quang đầy trời này Một chiêu của Lữ Nhạc cũng là lần đầu tiên khiến hắn nghi ngờ một thân mình đồng da sắt của mình, liền hét lên:
-Hành Thái Đập hắn Vòng cỏ trên cổ tay lập tức tách ra mọc thành cây cao chót vót, ngọn cây rung lên một cái, ánh sáng xanh sáng tỏa ra, mặc cho bên ngoài vô số ánh kiếm đều bị lá xanh cản lại, không có cách nào đến gần Tần Thọ Tần Thọ Thấy vậy vui mừng khôn xiết:
-Làm tốt lắm Hành Thái, đâm nàng ta đi Lời này vừa nói ra liền có ngay một đạo ánh sáng vàng bay qua trên mặt con thỏ, Tần Thọ thậm chí cảm giác được tia sáng lạnh lẽo trên thanh kiếm Mặt hắn nổi hết cả da gà Tần Thọ sờ sờ mặt của hắn,
-May mà da đủ dày Không sao.. Lúc này, Hành Thái lắc lắc lá với Tần Thọ, Tần Thọ xua tay:
-Không sao, Hành Thái, lần sau ngươi đừng sơ ý quá là được. Phụt Tần Thọ nhìn một đạo kiếm quang chiếu dưới đáy quần suýt chút nữa lấy mất trứng, lập tức nóng lòng:
-Hành Thái ngươi nghiêm túc chút đi Trứng của thỏ gia ta Hành Thái lập tức không để ý tới Tần Thọ nữa, lập tức áp sát Ngọc Hành tinh quân, biển cây che trời, mặc cho kiếm quang sắc bén như thế nào, cũng không cách nào bắn ra Thậm chí Ngọc Hành tinh quân lại còn không ngăn được thế tiến công của Hành Thái, trong lúc nguy cấp Ngọc Hành tinh quân hét lớn một tiếng:
-Đứng đó nhìn cái gì Quần tinh chi lực, giúp ta giết địch Đám người Quỷ Kim Dương vốn đang ngồi xổm ở các nơi mắt trận xem náo nhiệt thì sững sờ, lúc này mới nhớ tới, mình cũng là tới để đánh nhau chứ không phải đến xem trò vui Mọi người cùng kêu lên, từng vì sao trên chín tầng trời phía nam bắt đầu trở nên chói mắt, tách ra từng đường tinh quang, ngưng tụ thành một đường thẳng tắp đánh vào phòng ngự của Hành Thái rơi vào trong cơ thể Ngọc Hành tinh quân, Ngọc Hành hét lớn một tiếng, thực lực tăng mạnh, chặt đứt trói buộc cùng Hành Thái, chiến thành một đoàn -Ôn Hoàng đại đế, con thỏ kia giao cho ngươi - Ngọc Hành tinh quân hô to Lữ Nhạc vuốt ngón tay nói:
-Cần ta hỗ trợ không [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngọc Hành tinh quân nói:
-Không cần Lữ Nhạc bẹt miệng, xem ra cũng không có ý giúp thật, ngẩng đầu nhìn về hướng Tần Thọ nói:
-Con thỏ, ngươi cũng thấy đấy, đốc chiến cũng đã đến, không giết ngươi không được Trong tay Lữ Nhạc có thêm một thanh trường kiếm màu xanh thẫm, trên trường kiếm có hoa văn màu đen không ngừng lưu động, giống như một mảnh độc xà dài hẹp nhắm người mà cắn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]