Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 444: Có người phi thăng





Chương 444: Có người phi thăng





Thế nhưng cũng không thể chịu nổi nếu con thỏ chết này liên tục gõ
Chu Thiên Lân móc ra Hôn Mê Kiếm hét lên với Tần Thọ:

-Ngủ đi
Kết quả là Tần Thọ đột ngột lấy Lò Bát Quái ra, hét to:

-Biến lớn lên
Lò Bát Quái ngay lập tức biến to ra
-Mở ra
Lò Bát Quái đóng mở lộ ra phía bên trong to lớn và đen ngòm
Chu Thiên Lân đau đầu gần chết, chờ đến khi hắn phát hiện ta chuyện bất thường phi tới thì đã không kịp, Hôn Mê Kiếm đã bay thẳng vào bên trong Lò Bát Quái
Sau đó Lò Bát Quái đóng nắp lại
Trong nháy mắt Chu Thiên Lân và Hôn Mê Kiếm đã mất liên hệ, hoảng sợ nói:

-Con thỏ, ngươi đã làm gì thế
Tần Thọ ha ha cười nói:

-Không làm gì cả, bắt rùa trong hũ mà thôi
Chúng ta nên đi gõ chuông đi, ha ha…

Đinh đinh đinh…

A
Chu Thiên Lân và Dương Văn Huy cùng nhau ôm đầu kêu to, đúng lúc này một cây roi đột nhiên được lấy ra từ trong bóng tối, quấn lấy cánh tay Tần Thọ, đồng thời từng chút khí độc màu xanh bắt đầu bò ra hướng về phía Tần Thọ muốn chui vào
Tay Tần Thọ bị cuốn lấy, không thể cử động để gõ chuông được, Chu Thiên Lân và Dương Văn Huy cuối cùng cũng có thể lấy lại tinh thần sau đau đớn, Chu Thiên Lân mừng rỡ nói:

-Sư đệ, làm tốt lắm
Dương Văn Huy xoa đầu nói:

-Tranh thủ thời gian ra tay, giết hắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người đang muốn ra tay thì chỉ thấy con thỏ kia xoay người cúi đầu, cắn một cái lên Tán Hoàng Tiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dương Văn Huy cảm nhận được một ngụm máu tươi đang phun ra…

Không chờ Dương Văn Huy lấy lại tinh thần, Tần Thọ như là ăn mì, hút luôn một đoạn Tán Hoàng Tiên vào miệng, sau đó bắt đầu nhai bẹp bẹp
Dương Văn Huy ở bên kia máu phun liên tục ra ngoài, giống như đài phun nước phun theo nhạc
Chu Thiên Lân giật nảy mình, vội vàng chạy tới chém một kiếm về phía đầu Tần Thọ
Tần Thọ không hoảng hốt mà cực kỳ bình tỉnh, yên lặng gõ vào cái chuông trong tay
Đinh
A
Chu Thiên Lân bay thẳng lên trời kêu thảm, kiếm trong tay cũng vứt đi
Không còn cách nào khác, lần này Tần Thọ nhắm vào một mình hắn, mức độ đau đớn cũng không phải đơn giản như một cộng một bằng hai
Chu Thiên Lân đau đến mức lăn lộn trên mặt đất, Dương Văn Huy bên kia muốn động đậy nhưng con thỏ chết cứ cắn Tán Hoàng Tiên từng chút từng chút, tim hắn đau đến mức không có cách nào động tay động chân
-Chạy
Chạy ra khỏi phạm vi đau đầu khi đánh chuông thì sẽ không sao
Chu Thiên Lân cắn răng một cái đột nhiên đứng lên chạy đến kéo Dương Văn Huy nhanh chân chạy
Tần Thọ thấy thế hét lớn một tiếng:

-Ấy
Còn muốn chạy
Thỏ gia ta không thoát được thì hai người các ngươi cứ ở đây thoải mái đi
Thế là Tần Thọ nhảy lên xe Thiên Mã Vân Long, dùng Cao Thiết thần thông, đuổi theo phía sau hai người cách khoảng hai trăm mét gõ đinh đinh đinh liên tục
Chu Thiên Lân và Dương Văn Huy đau đến mức kêu to oa oa, nhưng cũng không biết là năng lực thích ứng của bọn hắn mạnh hay là con thỏ cố ý nhường mà hai người chỉ hơi đau, vẫn không ngừng chạy
Kết quả là trên chiến trường bắt đầu rất thú vị
Ngọc Hành tinh quân và Quần Tinh Phương Nam hợp lực đánh Hành Thái, làm cho nhánh cây, lá cây, kiếm quang đầy trời, ánh sáng lóe lên liên tục
Bộ xương khô thủy tinh bên kia đang đánh tới đánh lui với Lữ Nhạc, khói đen độc bay đầy trời, bất phân thắng bại
Lữ Nhạc vô cùng chăm chú đánh nhau với bộ xương thủy tinh, đang đánh say sưa bỗng nhiên nghe được tiếng hai đồ đệ của mình, thế là thét lên:

-Con thỏ không có cách nào đâu, hai người các ngươi đi bắt con thỏ đi
Nhanh tay lên
Hét xong, Lữ Nhạc không nghe được câu trả lời, nhướng mày, thả Hình Thiên Ấn ra đánh lùi bộ xương thủy tinh, dành thời gian liếc bốn phía một vòng, lúc này mới thấy ở trên không phía xa xa, một con thỏ đang phi nước đại đuổi theo hai con quỷ xui xẻo… nhìn hướng chạy thì là về bên này
Đến gần, Lữ Nhạc rốt cuộc cũng nghe được giọng đồ đệ mình…

-A a…
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong tiếng kêu thảm thiết, Dương Văn Huy và Chu Thiên Lân phi nước đại qua
Đinh đinh đinh…

Một con thỏ ngồi trên xe ngựa, vừa bay vừa gõ chuông chạy theo
Nhìn thấy một màn như thế, Lữ Nhạc lần đầu tiên nảy ra suy nghĩ đổi đồ đệ, mấy tên đồ đệ này con mẹ nó cũng quá ngu rồi
Tần Thọ chém người nhẹ nhàng, thật ra trong lòng cũng không nhẹ nhõm chút nào, bị vây trong đại trận ra không được, nhìn như uy phong, thật sự là chỉ cần Câu Trần bên kia điều động thêm mấy cường giả tới, hắn chắc chắn sẽ phải đầu hàng chịu trói, chờ làm thỏ trong nồi hầm canh
Nhưng trước mắt Tần Thọ cũng không có cách nào, ngẩng đầu nhìn Dương Văn Huy và Chu Thiên Lân vô cùng chật vật trước mặt, trong lòng thầm nói: “Dựa vào các người thì chỉ có tức chết!”

Có lẽ là ngay cả ông trời cũng phù hộ cho Tần Thọ, bỗng nhiên Chu Thiên Lân kêu to một tiếng:

-Ta không chịu nổi
Mở ra
Ta muốn ra ngoài
Chu thiên Lân đang nói chuyện thì móc ra một tờ linh phù, vỗ linh phù trước người, không khí bỗng rung lên ba lần, giống như có một cánh cửa sắp nổi lên
Tần Thọ nhìn thấy mắt lập tức sáng lên, vỗ mông ngựa, xe Thiên Mã Vân Long nhanh chóng vọt tới
Đúng lúc này một tiếng hét lớn vang lên:

-Hỗn đản
Tiếp đến liền thấy một thanh phi kiếm bay đến, phù một tiếng chém bay đầu Chu Thiên Lân
Đồng thời linh phù cũng bị phi kiếm kia xoắn nát
Tàn Thọ nhìn thấy liền giật nảy mình, quay đầu nhìn lại, đúng lúc nhìn thấy con ngươi phẫn nộ của Ngọc Hành tinh quân bị vô số lá cây che lại…

Tần Thọ lập tức rụt cổ một cái, trong lòng tự nhủ:

“Nữ nhân thật con mẹ nó độc ác
Không thể trêu vào, không thể trêu vào!”

Đồ đệ của mình bị giết, Lữ Nhạc cũng giận một chút, nhưng Chu Thiên Lân làm chuyện mất mặt thật sự, hắn cũng không biết nói cái gì
Dù sao Chu Thiên Lân cũng là thiên thần, là một chân linh trên Phong Thần Bảng, chết rồi còn có thể hồi sinh
Cho nên, nhát kiếm vừa rồi ngoại trừ có chút quét qua mũi hắn, cũng không có thù gì to tát hay sai lầm lớn
Thế là Lữ Nhạc chỉ coi như không thấy gì, toàn lực đối phó với bộ xương khô thủy tinh là được
Tần Thọ hết cảm giác sợ, trong lòng lại chửi mẹ nó nhóm tổ tông Ngọc Hành tinh quân một vạn lần… Hắn tính kế lâu như vậy, gõ chuông đến đau cả đầu mỏi cả tay, thật vất vả mới thấy được hi vọng kế hoạch sắp thành công, vậy mà lại thất bại trong gang tấc
Khó chịu
Vô cùng khó chịu
Lại nhìn Dương Văn Huy, hắn tận mắt thấy Chu Thiên Lân bị chặt đầu, ngoại trừ chạy nhanh hơn, vốn có chút suy nghĩ mở cửa đi ra cũng lập tức vứt lên chín tầng mây
Tần Thọ biết trông cậy vào Dương Văn Huy là vô ích
Thế là Tần Thọ nhìn về phía Châu Tín, chỉ thấy tên này đã bị Tần Thọ hạ độc, cả người ngay đơ, rõ ràng là đã chết
Cuối cùng Tần Thọ nhìn về phía trên người Lý Kỳ đang trong trạng thái hôn mê…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.