Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 447: Con thỏ nhuốm máu (2)






Chương 447: Con thỏ nhuốm máu (2)





Ngọc Hành tinh quân nghe thấy thế thì cau mày nhìn Lữ Nhạc, trong mắt hiện lên vẻ trách cứ, rõ ràng là nàng ta cũng không tán thành cách làm này của Lữ Nhạc
Lữ Nhạc không thèm nhìn Ngọc Hành tinh quân, dáng vẻ như nắm chắc phần thắng trong tay
Tần Thọ nói:

-Ngươi muốn thế nào
Lữ Nhạc nói:

-Bản đế cũng sẽ không bắt nạt ngươi, ngươi một chọi một với ta, nếu có thể chịu đựng trong thời gian là một nén nhang thì ta sẽ thả ngươi đi
Nhưng nếu ngươi không chịu được thì chịu chết đi
Lữ Nhạc vốn định nói để con thỏ tiếp ba chiêu, nhưng con thỏ này có rất nhiều thủ đoạn, hắn ta cũng sợ sẽ xảy ra biến cố gì đó, làm giảm phần trăm chiến thắng xuống nên kéo dài thời gian lên một nén nhang, như vậy chắc chắn sẽ bắt được con thỏ lại
Tôn Ngộ Không lên tiếng:

-Con thỏ, ta giúp ngươi đánh
Lữ Nhạc nói:

-Con khỉ, ngươi không hiểu tiếng người à
Ta với hắn sẽ một đấu một
Con thỏ, nghĩ kỹ chưa
Ba
Hai
-Được
Tần Thọ chợt ngẩng đầu, nói chắc như đinh đóng cột
Tôn Ngộ Không hoảng sợ nói:

-Con thỏ, ngươi điên rồi à
Nhìn cũng biết cái tên này chắc chắn sẽ không chơi đẹp đâu
Tần Thọ vỗ vỗ đùi khỉ, thoải mái cười nói:

-Có đôi khi có một số việc, làm một nam nhân thì không có lựa chọn
Con khỉ, nếu ta có chuyện gì thì ngươi hãy chăm sóc nàng ngốc nhà ta và cả đám đần trên mặt trăng giúp ta
Tôn Ngộ Không nghiêm nghị nhìn Tần Thọ, cuối cùng gật đầu nói:

-Đi đi, giết chết hắn
Tần Thọ gật đầu, hất cái tai thỏ lên, đi về phía Lữ Nhạc và nói:

-Tới đi
Lữ Nhạc cười, tiến lên một bước nói:

-Con thỏ, coi như ngươi cũng là nam nhân đấy
Trong lúc nói chuyện, Lữ Nhạc cũng không trì hoãn thời gian, dùng kiếm bổ về phía Tần Thọ
Bao vây không gian, bao vây uy thế, thanh kiếm cắt phá bầu trời, nhắm thẳng tới trái tim Tần Thọ
Rất hiển nhiên là lần này, Lữ Nhạc đã rút ra kinh nghiệm từ mấy lần trước, định lấy mạng Tần Thọ chỉ bằng một đòn
Tần Thọ không thể động đậy, nhìn thấy thanh kiếm ngày càng tới gần, càng ngày càng gần
Tôn Ngộ Không không nhịn được muốn xông lên, Lò Bát Quái nói:

-Đừng đi, nếu không là con thỏ sẽ hận ngươi cả đời đấy
Nữ nhân đó là người quan trọng nhất trong lòng hắn, nếu mất Hằng Nga thì hắn sẽ còn đau khổ hơn cả chết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khô lâu ngồi ở đó, nghiêng đầu nhìn mọi thứ trước mắt, tựa như cũng không hiểu tại sao con thỏ lại đi lên để nhận cái chết
Lá cây trên đầu Hành Thái cuốn lại, dường như là hắn đang nắm chặt nắm đấm..
Tôn Ngộ Không tiến lên một bước, định xông lên đánh nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế lại được, thở dài nói:

-Rất kiên định, một nam nhân kiên định, ta nên ủng hộ hắn mới phải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu hắn chết thì sớm muộn gì ta cũng sẽ phá hủy cái Thiên Đình này
Ta sẽ vặn đầu cái tên khốn kiếp đó xuống rồi chôn cùng với con thỏ
Hành Thái gật đầu theo, Lò Bát Quái cũng gật đầu, Khô Lâu nghiêng đầu sang hướng khác..
Thanh kiếm xé toạc làn da Tần Thọ, máu tươi nhuộm đỏ lồng ngực..
Cùng lúc đó, trên mặt trăng, Ngô Cương chậm rãi ngẩng đầu, thở dài nói:

-Hà cớ gì phải thế
Sau đó Ngô Cương bước lên một bước, đúng lúc này, bỗng nhiên hắn đứng sững lại, cơ bắp toàn thân gồ lên, nổi gân xanh, từng đốm lửa xuất hiện dưới làn da hắn, như có từng con rắn nhỏ đỏ rực bơi lội trong mạch máu, bơi về phía trái tim hắn
Ngô Cương nghiến răng nghiến lợi nói:

-Mẹ kiếp sao lại phát tác vào lúc này chứ
Ngô Cương ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời Nam Thiên Môn, định làm gì đó, nhưng sau một khắc lại ngã nhào xuống đất..
Hỏa Xà liên kết lẫn nhau, đổi vị trí trói Ngô Cương lại, làn da Ngô Cương bị ngọn lửa thiêu đốt đen kịt, tiếng xèo xèo vang lên, máu thịt nát vụn
Ngô Cương mắng to:

-Chết tiệt
Trong Lăng Tiêu Bảo Điện, nữ tử Bạch Cốt đứng dậy, không nói gì, đẩy cửa Lăng Tiêu Bảo Điện ra, mặc kệ Vương Linh Quan hoang mang nghĩ mãi không ra nữ nhân này là ai, tiến vào Lăng Tiêu Bảo Điện từ bao giờ, cứ như thế mà đi
Câu Trần đại đế sững sờ, sau đó thở phào nhẹ nhõm nói:

-Nên đi sớm..
Vừa mới nói xong, Câu Trần chợt đứng dậy, kinh hãi nói:

-Cái gì?
Chết tiệt
Câu Trần đại đế lập tức xông ra ngoài..
Không biết là do mùa thu tới rồi, hay là do hôm nay có gió lớn, thổi qua cái cây già trong Ngọc Anh Điện, lá cây rụng xuống
Lá cây rơi vào tay Hằng Nga, nàng nhìn đường vân trên chiếc lá, đang định nói gì, bỗng che ngực, cau mày rồi ngồi xổm xuống
Bách Hoa tiên tử thấy thế thì vội vàng chạy tới hỏi:

-Sao vậy
Hằng Nga nói:

-Không biết nữa, thật đau lòng… Đau quá… Ta… Ngọc Nhi, chắc chắn là Ngọc Nhi
Nói xong Hằng Nga lập tức đi lên, xông thẳng ra khỏi Ngọc Anh Điện, đi đến Nam Thiên Môn
Tần Thọ cúi đầu nhìn dịch màu đỏ, dùng tay chấm một chút, nhìn một chút, mặt mũi mờ mịt nói:

-Máu
Ta đây sắp chết sao
Ở phía xa Tần Thọ còn có thể nhìn thấy nụ cười dữ tợn của Lữ Nhạc, Ngọc Hành nhíu chặt lông mày, quần tinh đang thở dài, Cự Linh Thần nghiêng đầu đi không đành lòng nhìn về bên này… Con khỉ siết chặt Kim Cô Bổng, lá cây nhỏ đều rơi xuống sạch, Lò Bát Quái xoay người sáng chỗ khác, bộ xương khô nghiêng đầu…

Tần Thọ nhếch nhếch miệng nói:

-Cái này…

Sau đó hai mắt Tần Thọ tối đen, không nhìn thấy rõ mọi thứ trước mặt nhưng hắn vẫn có thể nghe được
-Con khỉ ngươi làm gì thế
Đây chính là Thiên Đình
- Lữ Nhạc quát lớn
-Đây là Thiên Đình
A ha ha ha… Đây là phế tích
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Oanh
Những tiếng kêu thảm thiết cùng âm thanh chiến đấu vang lên không dứt bên tai
Đồng thời Tần Thọ còn nghe được Lò Bát Quái gào thét, tiếng lá cây, tiếng xương cốt của bộ xương khô đang vang lên…

Đang mơ màng, Tần Thọ nghe được giọng của Ngưu Đại Lực:

-Đến chậm rồi
Các ngươi chết hết cho ta
Lão cha, ngươi lại đây nhìn này, khốn kiếp, ta sẽ phá hủy Tân Ngưu Hạ Châu của người
Sau đó là trống trận Lôi Minh cùng một giọng nói uy nghiêm bá đạo:

-Nhi tử, ngươi đúng thật là… lên hết cho ta
Tiếng Phượng Hoàng chíu chíu, Rau Hẹ khóc nức nở kêu to:

-Lão tổ tông
-Được rồi, đừng khóc, đợi chút nữa bắt Câu Trần, lão tổ tông giúp ngươi đánh hắn
Ào…

Một tiếng nước chảy vang lên, tiếp đó vô số loại hạt giống nảy mầm, một giọng nói lắp truyền đến:

-Cha… Cha… Đánh
-Câu Trần, ngươi lăn tới đây cho ta
Một giọng nói vô cùng bá đạo vang lên
Sau đó một giọng nói xa lạ kêu thảm thiết liên tục, có vẻ như bị đánh rất thảm


Rất nhiều giọng nói quen thuộc vang lên bên tai nhưng Tần Thọ lại càng không nghe rõ ràng, hắn cảm giác như mình đang tiến vào Tam Sinh Lộ, lại giống như không phải…

Tiếng đánh nhau càng ngày càng xa sau đó hắn nghe được vô số tiếng hét ngạc nhiên:

-Đây là cái gì
Tiếng kêu thảm đột nhiên thay thế tất cả âm thanh đánh nhau, bên ngoài hình như đang xảy ra một trận đồ sát…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.