Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 460: Cái giá của việc tự cho mình là đúng






Chương 460: Cái giá của việc tự cho mình là đúng





Bách Lý nữ vương nói:

-Tên là do tổ tiên của chúng ta đặt, còn phần sau là do ta nói, không được sao
Tần Thọ vỗ đùi của nữ vương nói:

-Đương nhiên không được
Đây chính là thứ ta mang đến Thiên Đình
Cái đầu tiên chính là do ta làm
Hơn nữa, ta nói cho ngươi biết, cái này không phải gọi là áo hộ tâm, cái này gọi là áo ngực
Lúc đầu Bách Lý nữ vương ngạc nhiên, sau đó xì một tiếng nói:

-Lưu manh
Tần Thọ biết, hắn có nói ra, Bách Lý nữ vương cũng sẽ không tin, tuy nhiên cũng chẳng quan trọng, hắn ước lượng một chút cỡ to nhỏ của áo ngực, phân tích cẩn thận, cân nhắc đắn đo, sau đó lại dùng tay bóp bóp không khí, giẫm giẫm đạp đạp, rồi đưa ra một kết luận:

-Có lẽ đây là của cô em ngực to Hà Tiên Cô
Cũng không biết là bị người khác đánh rách y phục, hay là lúc đánh nhau ghét bỏ thứ đồ này gây bất tiện, liền vứt đi..
Hoặc là lúc phơi y phục, bị lấy trộm, bị gió thổi bay mất..
-Ngài làm gì vậy
- Bách Lý nữ vương hỏi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ lắc lắc đầu, trực tiếp đội chiếc áo ngực lên trên đầu, Bách Lý nữ vương định nói điều gì, hắn thẳng thừng nói:

-Đồ vật của Thiên Đình bọn ta, ta đương nhiên phải mang về
Sau đó nói vẻ đàng hoàng trịnh trọng:

-Cái này ở trên người phụ nữ gọi là áo ngực, ở trên người bọn ta, cái này gọi là kính mắt chắn gió
Như ta đây mới là cách dùng đúng đắn
Nói xong, Tần Thọ chắp tay sau lưng, bước vào trong bảo khố
Ở trong này Hoàng Kim Giáp, đá quý gì đó, Tần Thọ đều không thèm để ý, mục tiêu của hắn rất rõ ràng,chính là tìm kiếm những bảo bối tràn đầy nguyên khí
Cẩn thận tìm kiếm một lượt, Tần Thọ cũng tìm ra được ba món đồ vật có nguyên khí, mặc dù chấn động nguyên khí không lớn, cũng không phải bảo bối tốt gì cả, tuy nhiên đây cũng đã là bảo bối tốt nhất ở đây rồi
Một miếng Hộ Tâm Kính, một thanh thiết kiếm rỉ sắt, một cái vòng hình tròn
Tần Thọ cầm lấy Hộ Tâm Kính, cọ cọ xoa xoa, sau khi truyền nguyên khí vào, Hộ Tâm Kính phát sáng một lớp ánh sáng vàng mờ mờ, Tần Thọ gõ một cái, kết quả là gõ ra một cái lỗ ở trên mặt
Sau đó Tần Thọ thẳng thừng ném Hộ Tâm Kính vứt sang cho Bách Lý nữ vương mắt đang sáng rực rồi nói: -Ngươi cất đi, vào lúc quan trọng, không chừng có thể cứu mạng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-

Bách Lý nữ vương gật đầu, vui mừng mở cổ áo, sau đó trực tiếp nhét Hộ Tâm Kính vào trong
Trong khoảnh khắc đó, theo bản năng Tần Thọ liếc nhìn Hộ Tâm Kính, trên đó đã rõ rệt không chút sai sót nào phản chiếu một hình ảnh phong cảnh núi non rất đẹp…

Tuy nhiên Tần Thọ rất nhanh chóng hướng sự chú ý sang thanh thiết kiếm, sau khi truyền nguyên khí vào, thanh thiết kiếm phát ra một vầng sáng màu xanh, những vết rỉ sắt ở trên đều bị chấn động biến mất, trở thành một thanh kiếm dài có vẻ ngoài rất đẹp
Tần Thọ gõ một cái, lại là một cái lỗ, vẻ mặt ghét bỏ vứt sang cho Bách Lý nữ vương bệ hạ đang có vẻ mặt khát khao
Cầm vòng hình tròn lên, kết quả cũng như vậy, cuối cùng đeo lên cổ tay của nữ vương
Đến lúc này, toàn bộ bảo khố, không còn món đồ vật nào có nguyên khí như thế nữa
Thế là, Tần Thọ lại chạy ra ngoài chỗ rắn nướng một lúc, sau khi Cự Mãng khẳng định chắc như đinh đóng cột, Tần Thọ lại mang theo suy nghĩ không tìm ra chìa khóa mở Thiên Môn thì không dừng lại, lao vào trong bảo khố một lần nữa
Lúc này, Thượng Quan Hồng Diệp nói một câu:

-Bảo bối không nhất định đều phải có nguyên khí dao động đúng không
Nhưng mà bảo bối chắc chắn rất cứng
Tần Thọ nghe xong, hai mắt lập tức sáng rực lên, không nói hai lời túm được thứ gì đều cho vào trong miệng
Sau đó nghe tiêng răng rắc răng rắc liên tục ở bên tai, nào là Hoàng Kim Giáp, nào là kiếm Phỉ Thúy, nào là cây rụng tiền..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Toàn bộ đều biến thành đồ ăn ở trong bụng của Tần Thọ
Nhìn thấy bảo bối của nhà mình bị con thỏ phá hoại như vậy, Bách Lý nữ vương tái xanh mặt, lần thứ hai, nàng cho rằng đưa con thỏ này trở về là một sai lầm
Thượng Quan Hồng Diệp lại càng cúi thấp đầu, không dám ngẩng đầu nhìn nữ vương nữa
Tần Thọ vẫn đang ăn, vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy vẻ mặt ánh mắt oán hận của nữ vương, bĩu môi, vỗ một cái vào vách tường của bảo khố, sau đó, vách tường nổ tung, biến thành khói bụi bay đầy trời, ngay sau đó vách tường trở về vị trí cũ, toàn bộ bảo khố đều biến thành vàng
Ánh mắt oán hận của Bách Lý nữ vương, đầu tiên biến thành kinh ngạc, sau đó là kinh hãi, cuối cùng là điên cuồng vui mừng, sau đó liền cười lớn ha ha:

-Thỏ gia, ăn nhiều một chút ăn nhiều một chút..
Nếu vẫn không đủ, ở trong hoàng cung vẫn còn, ha ha..
Tần Thọ câm nín, đường đường là một nữ vương, lại thành ra giống như một kẻ hám tiền
Nếu đã trả tiền rồi, vậy thì không thể đến nhà ăn công cốc được, bắt đầu ăn thôi
Tần Thọ tiện tay sờ vào một tấm lệnh bài kiểu cổ xưa rồi nhét vào trong miệng, một miếng nuốt luôn, giống như đậu phụ vậy, một miếng cắn hai, nhai đi nhai lại, còn có một ít đá mùi đất tanh
Không nghĩ ngợi nhiều, Tần Thọ dựa vào nguyên tắc cái gì mà không có chút độ cứng nào thì đều là đồ bỏ đi, bắt đầu cuộc đại chiến ăn toàn bộ đi qua bước qua, tuyệt đối không bỏ qua
Tần Thọ giống như một cái lò, nhét vào miệng tất cả đồ vật ở trong bảo khố, ăn hết sạch
Ăn xong, Tần Thọ ngồi trên mặt đất, xoa xoa bụng, bĩu môi nói:

-Dinh dưỡng không tốt bằng trên trời, cảm giác và mùi vị thì lại không khác là mấy
Nói xong, Tần Thọ xoay một vòng tại chỗ, vào đúng lúc này, tiếng kêu của Cự Mãng từ bên ngoài truyền vào:

-Ta nhớ ra rồi
Bạch Xà kia từng nói một câu, hình như có liên quan đến chìa khóa mở cửa
Tần Thọ vừa nghe xong, lập tức mừng rỡ, vội vàng chạy ra ngoài hỏi:

-Hắn nói cái gì
Cự Mãng dường như rất sợ một lát nữa sẽ quên mất, vội vã trả lời:

-Hắn nói, chìa khóa đó là một tấm lệnh bài, không có gì đặc biệt cả, nhưng nếu như đạt đến sức mạnh thăng thiên, tấm lệnh bài đó có thể gây tác động đến thời tiết, sấm chớp giáng xuống, xé tan không gian, để người độ kiếp có thể đi lên cây cầu thăng thiên, tiến vào Tiên Giới
Nếu như đến được Tam Tiên Lộ, tấm lệnh bài đó cũng có thể tạm thời mở ra Tam Tiên Lộ, để người bước vào đi thẳng đến Tiên Giới
Tần Thọ nghe xong, đầu óc lập tức choáng váng, sau đó nuốt ngụm nước bọt hỏi:

-Lệnh bài đó… hình dạng như thế nào
Lúc này, Thượng Quan Hồng Diệp nói:

-Đồ vật ở trong bảo khố, đều là tự tay ta đưa vào, mỗi năm đều sẽ kiểm kê một lần
Bên trong chỉ có một tấm lệnh bài, hình dáng hình như giống tảng đá, trên mặt có họa tiết rất kỳ quái

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.