Hắc Tiên Đại Vương thấy vậy thì hét to, phóng lên cao bỏ chạy Kết quả, ống quần lại bị người ta chộp phát túm lấy Chưa chờ Hắc Tiên Đại Vương phản ứng, thì bỗng nghe thấy một tiếng hét lớn:
-Còn muốn chạy Đã hỏi lão Tôn ta chưa Tôn Ngộ Không nắm Hắc Tiên Đại Vương rầm một tiếng quăng xuống đất, rồi trực tiếp dậm thẳng một gậy xuống, đầu gã nát bét, linh hồn bay ra Một bàn tay to chộp tới, bắt lấy linh hồn của Hắc Tiên Đại Vương, sau đó lau một cái, hai mắt của linh hồn hắn lập tức dại ra nằm trong lòng bàn tay Tôn Ngộ Không Tôn Ngộ Không tiện tay ném cho Tần Thọ nói:
-Chân linh của hắn đã bị lão Tôn ta lau đi, giờ linh hồn này chẳng khác gì một viên thuốc cực bổ, ngươi giữ đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đúng lúc này, phía dưới truyền tới từng tiếng khóc, Tần Thọ cúi đầu nhìn thì thấy các thôn dân nhào vào một đống xương trắng trước mặt gào khóc, khóc la tên con của mình Một nữ nhân ôm một cái đầu lâu của một hài tử khóc không thành tiếng, mái tóc dùng mắt thường có thể nhìn thấy được mà nhanh chóng bạc đi, cuối cùng biến thành một đầu tóc bạc trắng Có người khóc, có người vừa khóc vừa cười to, cười cười nhưng nước mắt lại đỏ như máu Tần Thọ nhìn hình ảnh ấy, rồi lại nhìn linh hồn lạnh như băng trong tay mình, ánh mắt hắn trở nên càng ngày càng lạnh Giờ phút này, Tần Thọ có một cảm giác, một cảm giác tỉnh ngộ về người tu hành Đó cũng là lần đầu tiên hắn thật sự hiểu được ý nghĩa trong lời nói của Ngưu Đại Lực: "Địa Tiên Giới là một cái thế giới giết người, một thế giới đầy máu Mạnh được yếu thua, gió tanh mưa máu…"
Trước kia, khi còn ở trên Tiên Giới, mỗi lần đánh nhau hầu như đều là người khác ra tay, Tần Thọ thì như một người bình thường đứng bên cạnh hóng hớt Vả lại, vừa tới thế giới này, nên cứ thiếu một cảm giác hòa nhập vào nó Điều này khiến mỗi lần hắn thấy cảnh chém giết bạt mạng, đều có ảo giác như đang xem phim bom tấn của Mỹ Hơn nữa, toàn là giết yêu tộc có hình thù quái lạ, nên giống như cảm giác đang ăn cua đồng, tôm kho Vì vậy nên hắn cũng không có xíu cảm giác tội ác nào Nhưng mà giờ phút này lại khác.. Tần Thọ cũng không biết là khác thế nào, hắn chỉ biết, trái tim của hắn đang xảy ra biến hóa Nhìn cái đầu nát bét của Hắc Tiên Đại Vương, rồi lại nhìn về linh hồn trong lòng bàn tay mình, lúc này, hắn thật sự hiểu được một điều, đó là thế giới quan của hắn đã thay đổi Nghĩ đến đây, Tần Thọ siết chặt bàn tay, bóp nát linh hồn của Hắc Tiên Đại Vương Mặc kệ những nguyên khí khiến tế bào cả người hắn trở nên điên cuồng tản ra xung quanh, Tần Thọ cũng không có chút xíu nuối tiếc nào Tôn Ngộ Không nói:
-Có chút đáng tiếc Tần Thọ lắc đầu nói:
-Cái loại cặn bã như này chỉ có hôi phi yên diệt mới xứng đáng với những đứa trẻ đã chết Tôn Ngộ Không thấy cảnh đó thì như là hiểu được suy nghĩ của Tần Thọ, vỗ vỗ bả vai Tần Thọ nói:
-Thói đời đổi thay, ngoài việc nắm rõ tình hình còn phải đề phòng một chút nữa Tần Thọ khẽ gật đầu nói:
-Ngươi cũng thế, sau này phải chú ý một chút đó Tôn Ngộ Không không cho là đúng nói:
-Điều ta theo đuổi đó là sự vô địch, mặc kệ nó có biến hóa muôn màu muôn dạng ra sao, thì lão Tôn ta một gậy đập xuống phá ta nó là được Lười suy nghĩ ba cái thứ ấy Tần Thọ nghe thấy thế, hơi hơi không vui, ý gì đó Ngươi là đang khinh thường chút sức chiến đấu như hạt đậu của thỏ gia ta đây à Cuối cùng, hài cốt trên núi đều bị mang đi, chôn ở bên ngoài thôn Rốt cuộc thì lão già lừa đảo cũng chẳng lừa được đồng nào, than ngắn thở dài đi theo Tần Thọ và Tôn Ngộ Không rời đi Ba người đi trên đường, lão già lừa đảo thành khẩn nói:
-Hai vị, gặp được chính là duyên phận, nhưng trên đời này không có bữa tiệc nào là không tàn Hôm nay, đi đến đây thôi, bần đạo đi trước một bước đây Tần Thọ và Tôn Ngộ Không mỗi người vươn một bàn tay đè lão già lừa đảo lại, lão già lừa đảo khó hiểu hỏi:
-Hai vị có ý gì thế Tần Thọ nói:
-Chỉ với cái nhân phẩm ấy của ngươi, thì thỏ gia ta không tin nổi ngươi, cực kỳ nghi ngờ ngươi chân trước vừa đi, chân sau đã chạy về đi lừa tiền Ngươi nói thử xem, một thần tiên như ngươi lại đi lừa một đám người thường, có ý nghĩa gì hả Lão già lừa đảo nói với vẻ đương nhiên:
-Có ý nghĩa chứ, người sống trên đời, dù sao cũng phải làm chút gì đó đúng không Chẳng làm gì, chẳng phải là thành đồ bỏ đi -Rồi ngươi đi làm kẻ lừa đảo - Tôn Ngộ Không hỏi Lão già lừa đảo nói:
-Không thì sao Chẳng lẽ lại đi làm chúa cứu thế chó má gì đó à Thứ đó đều là lừa người thôi Hồi diễn ra đại chiến Phong Thần, đánh cho hăng hái như vậy, cuối cùng kết quả thì sao Còn chẳng phải là mấy thánh nhân vì tư lợi mà tác oai tác quái hả Bọn họ lừa người trong thiên hạ, còn ta chỉ là lừa một vài người thường thôi, tính chuyện chó gì Tần Thọ đột nhiên hỏi:
-Lần trước ngươi nói, ngươi có thể giấu được tai mắt đi lên Thiên Đình Lão già lừa đảo sửng sốt, sau đó đầu lắc như trống bỏi nói:
-Không đi được, không đi được Ta nói nhảm đó, các ngươi đừng xem là thật Tần Thọ nhướng mày nói:
-Ngươi cảm thấy ta sẽ tin à Tôn Ngộ Không vác Kim Cô Bổng lên vai, cười ha ha nói:
-Ngươi nhìn gậy của ta rồi nói lại lần nữa xem -Nói gì cũng vậy Thiên Môn đóng, không ai đi được Các ngươi ngăn ta cũng vô dụng - Lão già lừa đảo nói [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tần Thọ chau mày, lời này hắn có chút tin, thế nhưng hắn luôn cảm thấy lão già lừa đảo này nói dối Bởi vì Tôn Ngộ Không từng nói, căn bản là lão già lừa đảo này không phải tiên nhân, chỉ là một tu sĩ Luyện Hư Hợp Đạo Nhưng một tu sĩ làm sao có thể qua được giám sát nhãn ở Tam Tiên Lộ tiến vào Thiên Đình Thậm chí có thể ngồi cùng bàn với Trù Thần, bán một con Hắc Long giả cho hắn Bản lãnh này, đã không thể lấy đạo hạnh tu vi để tính rồi, cái này là thủ đoạn Tần Thọ liếc mắt nhìn Tôn Ngộ Không, Tôn Ngộ Không hiểu ý, bắt lão già lừa đảo lại nói:
-Không đi được Vậy giữ ngươi có lợi ích gì Không bằng để lão Tôn ta giết đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Lão già lừa đảo vừa nghe, vội vàng nói:
-Con khỉ, con thỏ, các ngươi như vậy quá không chính đáng Dù gì chúng ta cũng là đồng bọn chung chiến hào, cùng quên mình chiến đấu Giờ các ngươi giết ta không hợp đạo nghĩa! Tôn Ngộ Không bỉu môi nói:
-Cút Vừa rồi là chúng ta đánh, ngươi chỉ là một tên quần chúng Tần Thọ nói:
-Không chỉ là quần chúng, còn bẫy ta Con khỉ, chuyện này ngươi làm chủ cho ta Ta cảm thấy ngươi đừng dánh chết hắn Chúng ta cũng đừng lãng phí tài nguyên, ngươi xem, Hắc Tiên Đại Vương xem trọng hắn, nói rõ hắn có giá trị Hay là chúng ta tìm vài yêu vương hỏi thử, nếu bọn họ coi trọng hắn, không chừng có thể đổi chút tài nguyên