Chương 486: Cố nhân đến rồi, xử hắn -Con khỉ này đáng sợ quá Cho dù là tiên nhân cấp Địa Tiên tầng chín cũng không lợi hại đến mức như thế chứ Lẽ nào là Thiên Tiên Thiên Tiên mà dám ra tay, hắn không sợ trở thành kẻ địch chung của nhân loại sao -Chắc là không phải Thiên Tiên đâu -Có lẽ con khỉ này hoàn toàn không hay biết cấm lệnh của Thiên Tiên chăng -Có khả năng, giết đồng cấp như giết chó, thì chỉ có thiên tài như yêu nghiệt mới làm được Chưa từng thấy con khỉ này bao giờ, cũng chưa từng nghe ai nhắc đến danh hiệu của hắn, rõ ràng không phải là thiên tài yêu nghiệt gì Vậy thì nhất định là yêu quái bế quan không xuất thế để khổ luyện rồi Đáng tiếc, hắn không hiểu sự thật hiển hiện trước mắt, e rằng sắp rơi xuống đến nơi rồi Mọi người càng nói càng khẳng định chắc nịch rằng Tôn Ngộ Không là hàng Thiên Tiên chứ không phải Địa Tiên, đồng thời ánh mắt nhìn Tôn Ngộ Không cũng đầy ắp thương cảm và giễu cợt Trong lúc đám đông còn đang bàn tán xôn xao thì cuối cùng Diêu Bá Phù cũng lại có động tĩnh Tất cả mọi người nín thở ngưng thần -Diêu Bá Phù sắp ra tay rồi, phen này xem như con khỉ đã đi đến đường cùng -Từ nhỏ Diêu Bá Phù đã có thể chiến đấu vượt cấp, hơn nữa giết đồng cấp như giết chó vậy Bất kể con khỉ này là Thiên Tiên hay Địa Tiên thì hôm nay cũng phải ngắc ngoải thôi Lão nhân lúc trước nói con khỉ gặp họa từ miệng mà ra lắc đầu bảo:
-Chắc Diêu Bá Phù đang quan sát độ cao của con khỉ, nếu như con khỉ thấp hơn Diêu Bá Phù một cái đầu, có lẽ không đến mức Diêu Bá Phù phải ra tay Nếu như con khỉ vẫn không biết điều, hề hề.. Hài tử bên cạnh lão nhân chớp chớp đôi mắt to đầy hiếu kỳ cất giọng hỏi:
-Gia gia, nếu như con khỉ không biết điều thì sẽ thế nào Lão nhân nói chắc như đinh đóng cột:
-Thân tử đạo tiêu Hài tử không tin bèn hỏi lại:
-Gia gia, lúc nãy khi các tu sĩ vây đánh con khỉ người cũng nói vậy, sau đó khi tiên nhân động thủ người bảo con khỉ xong đời, nhưng con khỉ đã vả miệng người những hai lần rồi Người dám chắc, lần này con khỉ nhất định không bằng được Diêu Bá Phù sao Lão nhân vung tay tát rồi nói:
-Ngươi dám nghi ngờ phán đoán của gia gia à Hài tử bướng bỉnh đáp:
-Nhưng trước đó người đoán toàn sai mà Mặt lão nhân đỏ bừng:
-Lần này tuyệt đối không sai Mọi người đều gật đầu tỏ ý tán thành Thế nhưng điều khiến tất cả phải sững sờ là Diêu Bá Phù chỉ khẽ gật đầu với con khỉ, nở nụ cười khoan hậu rồi quay đầu lại tiếp tục dõi mắt đăm đăm về tận cuối chân trời phía đông Ai nấy nghệt mặt ra ngơ ngác.. Mãi lâu sau mới có người cất giọng hỏi:
-Chuyện gì vậy -Hình như.. ta vừa trông thấy Diêu Bá Phù gật đầu -Gật đầu Vậy tức là công nhận thực lực của con khỉ, cho phép hắn đứng ở cùng một độ cao với mình à Con khỉ này là Địa Tiên thật Địa Tiên được Diêu Bá Phù công nhận -Khốn kiếp.. chuyện này.. -Gia gia, đi đâu vậy Hài tử thấy lão nhân kéo tay mình bỏ đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Mặt lão nhân đỏ gay nói:
-Đông người quá, chen chúc phát mệt Hài tử ngây ngô hỏi:
-Gia gia, không phải người nói càng đông càng vui, càng chen chúc càng thú vị sao Lão nhân vỗ lên đầu hài tử đáp:
-Đông đúc nóng nực Hài tử lại nói:
-Gia gia, người mặc ít thế nóng thế nào được Con còn không nóng mà Đúng rồi, hình như vừa rồi gia gia lại nói sai nữa Lão nhân lại vung thêm một cái tát:
-Nói ít thôi, đi Hài tử ấm ức:
-Sao lại phải đi chứ Lão nhân đằng hắng giọng, cũng không giải thích mà kéo tay hài tử đổi sang một chỗ khác Đợi hai người đi rồi, đám đông mới cười đùa, thì thầm:
-Bị vả miệng liên tục, không còn mặt mũi nào đứng đây nữa rồi -Ban nãy hắn bôi nhọ con khỉ hung hăng nhất, chắc là sợ bị con khỉ ghi thù đây mà.. .. Tần Thọ và con khỉ chẳng hề hay biết vở hài kịch giữa đám đông, Diêu Bá Phù không gây rắc rối cho con khỉ, hắn cũng chẳng buồn đánh đấm Tần Thọ lấy ra hai chiếc ghế bằng vàng khối, phủ một tấm da hổ màu trắng lên, mỗi người một chiếc, ngồi chễm chệ trên đó như tượng Tôn Ngộ Không giữ im lặng, con thỏ thì ngồi móc chân.. hoàn toàn không có cảm giác rằng chiếc ghế của hắn quê kệch thế nào, bộ dạng hắn móc chân trông khiếm nhã ra sao Nhìn cảnh chướng mắt đó, không ít người thầm lắc đầu ngao ngán:
-Yêu nghiệt Địa Tiên xuất chúng mà phải ngồi ngang hàng với con thỏ không ra gì, đúng là mất mặt Lúc hai người ngồi xuống, bỗng chợt có tiếng ai cười vang:
-Ha ha.. Nhiều năm không gặp, Diêu huynh có nhớ ta chăng Sau đó là một tràng tiếng nhạc tiếng trống cùng vang lên, rồi hàng ngàn người bay từ xa tới, ngựa quý xe thơm, thị nữ kề cận, trái phải có hộ vệ mặc giáp vàng Thậm chí còn có cả vài tiên nữ vừa đi vừa rắc cánh hoa, sự phô trương đó nhìn kiểu gì cũng thấy kệch cỡm Phía trước đoàn người dựng một cột cờ lớn, trên đó viết một chữ - Ngao Tần Thọ ngước lên nhìn, thấy một người vén rèm cửa sổ, chắp một tay sau lưng, ưỡn ngực ngẩng cao đầu, khí khái bất phàm đang nhìn về phía Diêu Bá Phù [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Dáng vẻ ngạo mạn đó, như thể trên trời dưới đất chỉ có mình hắn và Diêu Bá Phù thôi vậy Những kẻ khác đều là sâu kiến Thấy người này, Tần Thọ và Tôn Ngộ Không vô thức quay sang nhìn nhau, cả hai đều cười Tôn Ngộ Không nói:
-Sao nào Tần Thọ hí hửng đáp:
-Xử hắn -Nam Hải Tiểu Long Vương tới -Cũng chỉ có Tiểu Long Vương mới để ý đến thế trận như thế, chẳng qua chiến trận này của hắn thật sự là hâm mộ chết người, không hổ là Nam Hải Tiểu Long Vương, phú khả địch quốc Ngao Tuế đứng ở mũi thuyền, phong thái hiên ngang, ánh mắt quét về phía dưới đám người, trong lòng càng hăng hái hơn, có loại cảm giác chỉ điểm giang sơn Ngay lúc Ngao Tuế vẫn còn đang đắc chí muốn nói gì đó thì tiếng xé gió truyền đến Ngao Tuế vô thức nhíu mày, vận chuyển nguyên khí, một tấm khiên nước ngăn ở trước người, chỉ nghe thấy một tiếng bộp Một chiếc giày đập vào bên trên Thủy Thuẫn Ngao Tuế thấy vậy giận tím mặt, lúc này lại còn có người dám ném giày với hắn Thật sự là không sợ chết Không chỉ Ngao Tuế, đám người xem náo nhiệt cũng lập tức bùng nổ -Người nào gan to bằng trời như thế, vậy mà dám ném giày vào Nam Hải Tiểu Long Vương [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] -Chẳng lẽ chán sống rồi sao - Có người nói -Gia gia, người thấy việc này thế nào - Tiểu nam hài ngây thơ hỏi Trong đám người, sau khi lão nhân vô cùng thận trọng nghĩ đi nghĩ lại nói:
-Nam Hải Tiểu Long Vương từng chiếm được cơ duyên lớn đột phá tới cảnh giới Địa Tiên, thực lực không thể khinh thường Huống chi, Diêu Bá Phù cũng đã từng nói, bây giờ Nam Hải đã không phải là Nam Hải của lúc trước, có thể thấy được Tiểu Long Vương được đánh giá rất cao