Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 495: Kẻ điên Câu Vân? (2)






Chương 495: Kẻ điên Câu Vân
(2)





Nhưng kỳ dị hơn nữa là hai nhà Ngô và Việt lại cứ thế chấp nhận hành vi này
Phải biết rằng, hai nhà Ngô Việt là hai gia tộc lớn của nơi ấy, lịch sử lâu đời, trong gia tộc cũng có mấy vị Thiên Tiên, nghe nói còn từng có Kim Tiên, chỉ là không biết có còn sống hay không thôi
Nhưng bất kể là thế nào, Câu Vân chẳng qua là một Địa Tiên, cho dù thiên tư trác tuyệt được hai nhà coi trọng thì cũng không thể để hắn lấy một cái tên khi sư diệt tổ như vậy
Vì thế, rất nhiều người đều phỏng đoán, e rằng cách mà Câu Vân vào làm chủ hai nhà Ngô Việt là có máu
Nhưng cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì cũng có nhiều cách nói khác nhau
Có người nói sau lưng Câu Vân có một đại năng vô cùng lợi hại làm chỗ dựa cho hắn; còn có người nói trong tay Câu Vân nắm giữ pháp bảo cường đại, có thể khiến hai nhà khiếp sợ
Tuy nhiên, nói thế nào thì suy xét đến cùng Câu Vân này cũng không phải kẻ tốt lành gì
Một người có thể dựa vào thực lực của một mình mình mà trấn áp hai đại gia tộc nói ra những lời này, ai dám không coi là thật
Phải biết tuy Ngu Thị đã đạt tới thời kỳ huy hoàng vào đời Thuấn Đế, nhưng đã qua nhiều năm như vậy rồi, nhà Ngu Thị đã sớm bắt đầu điêu tàn, nếu không thì cũng không đến mức không lấy một miếng bánh ngọt nào trong cuộc đại chiến phong thần, trốn mãi trong núi mà sống cuộc sống bình thường của mình như vậy
Thậm chí có người từng nói, thực lực của họ Ngu Thị chẳng qua là mạnh hơn hai nhà Ngô Việt một chút thôi, chỉ có điều gốc rễ sâu dày hơn, e rằng trong tộc có linh bảo tiên thiên trấn giữ
Hơn nữa, ngày nay Thiên Đình vẫn luôn vô cùng tôn kính Thuấn Đế
Như vậy, thực lực của bản thân cộng thêm sự chiếu cố của bề trên, khiến Ngu Thị thoát ra ngoài, không ai dám có ý đồ gì với bọn họ
Nhưng hiện này, Thiên Đình đóng cửa, cái gọi là gốc rễ của Ngu Thị lại chưa từng được lấy ra
Mà Câu Vân là một đường xông tới đây, nếu hai bên đối đầu, trong lòng mọi người lo lắng cũng là điều khó tránh khỏi
Diêu Bá Phù nghe vậy, thở dài một hơi, nói:

-Câu Vân huynh, ngươi biết ta sẽ không để ngươi giết người mà, ngươi lại vẫn muốn giết người như vậy
Xem ra trận chiến này là không thể tránh được rồi
Câu Vân cười ha ha, trường thương đen kịt trong tay vung lên giữa không trung
Sắc mặt Diêu Bá Phù thay đổi, bước lên phía trước một bước, đưa tay phải ra, nắm chặt giữa không trung
Những người đứng xem còn chưa hiểu hai người đang làm gì, chỉ nghe thấy một tiếng nổ vang cực lớn, bầu trời đột nhiên nổ tung
Khi khói trắng tan đi, mọi người mới nhìn thấy một làn sóng công kích đánh vào đối thủ đang gắt gao hạn chế trong một phạm vi nhỏ hẹp, như vậy mới không ảnh hưởng đến bất kỳ ai khác
Diêu Bá Phù vừa định nói gì đó thì Câu Vân lại cười ha hả với hắn rồi nói:

-Ngươi xem, không ngăn được đúng không
Diêu Bá Phù cả kinh trong lòng, chỉ nghe dưới chân hơn mười người bình thường đột nhiên kêu lên thảm thiết, thất khiếu chảy máu mà ngã xuống đất
Không cần đi xuống, chỉ dùng thần thức quét qua, Diêu Bá Phù đã biết những người đó không còn cứu được nữa rồi
Linh hồn vỡ nát, chỉ còn lại một chút chân linh..
Mà trong tình cảnh không có sự che chở của linh hồn, chân linh người bình thường sẽ tiêu tán giữa thiên địa khi có gió thổi
Cho dù là sứ giả câu hồn của Diêm Vương cũng không thể làm gì với kiểu chết như thế này..
Diêu Bá Phù thật sự giận dữ, trừng mắt căm tức nói:

-Câu Vân
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu ngươi muốn đánh thật thì ta phụng bồi
Câu Vân tuyệt không sợ, nở một nụ cười ngây thơ vô hại nói:

-Được thôi, vậy đánh đi
Nhiều thế này, có thể giết chơi chơi, thú vị biết bao chứ
Diêu Bá Phù cả giận nói:

-Chuyện giữa ta và ngươi, hà tất phải làm hại người vô tội
Câu Vân không cho là đúng, nói:

-Ở đâu ra người vô tội
Bản thiếu tổ là người mà đám kiến bọn họ có thể đứng xem được sao
Nếu đã muốn xem chúng ta tranh đấu, mua một vé vào cửa, không quá đáng chứ
Xem trò vui thì phải trả giá
Diêu Bá Phù, nếu ta giết bọn họ thì ngươi có thể cứu được bao nhiêu người
Sắc mặt Diêu Bá Phù vô cùng khó coi
Hắn hiểu rất rõ, nếu quyết đấu công bằng, tất cả đều dễ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng nếu Câu Vân quyết tâm muốn giết những người bình thường không hề có sức chống cự đó, hắn căn bản sẽ không cứu được mấy người
Thấy gương mặt không rõ cảm xúc của Diêu Bá Phù, Câu Vân cười hà hà nói:

-Diêu Bá Phù, nếu ngươi đánh thì ta phụng bồi
Nếu ngươi không đánh, còn không muốn để ta đã cơn nghiện thì ta cũng hết cách rồi
Diêu Bá Phù nói:

-Ngươi muốn thế nào
Câu Vân mỉm cười:

-Ai cũng nói Thuấn Đế chôn trên Cửu Nghi Sơn, nhưng đã nhiều năm vậy rồi chỉ thấy các người tế bái một bức tượng thần rách nát, lại không thấy các người tế bái mộ thật
Ta rất kính ngưỡng Thuấn Đế, muốn đi bái mộ thật, thế nào
Bái Thuấn Đế không thể nào để dính quá nhiều máu, ta sẽ tạm thời không giết người nữa
Sao
Lông mày Diêu Bá Phù gần như đã nhíu lại thành một chữ xuyên (川)
Tần Thọ cũng nhíu mày
Hắn nhớ lão già lừa đảo đã từng nói, người có Huyết Trúc trong tay không chỉ có bọn họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Câu Vân có, Ngao Tuế cũng có
Nhưng Câu Vân có Huyết Trúc mà vẫn còn muốn tìm Diêu Bá Phù đi bái mộ thật, e rằng trong chuyện này còn có điều gì đó
Diêu Bá Phù thở dài một hơi, nói:

-Câu Vân, nơi này là Cửu Nghi Sơn, thượng nguồn Tương Giang
Ngươi lấy mạng của dân chúng ở Linh Lăng cổ thành ra uy hiếp ta, ngươi không sợ sẽ không bao giờ thoát ra được nữa hay sao
Nói tới đây, Diêu Bá Phù vẫn luôn bị áp chế đã chậm rãi ngẩng đầu lên, thay đổi dáng vẻ trách trời thương dân vừa rồi, ưỡn ngực ra, trong mắt cuộn lên ý chí chiến đấu vô tận, ngạo nghễ nói:

-Nếu ngươi muốn đấu một trận công bằng, Diêu Bá Phù, ta lên Cửu Tiêu cùng ngươi
Nếu ngươi lợi dụng chúng sinh để uy hiếp thì đừng trách ta mở Tổ Hạp trảm yêu trừ ma
Đồng thời, từ giữa Linh Lăng cổ thành phát ra tiếng thanh gỗ được nâng lên rồi đập xuống
Tiếng động không lớn, nhưng lại rơi vào trái tim tất cả mọi người
Lúc này, trong đám người có kẻ kinh ngạc kêu lên:

-Tổ Hạp
Lẽ nào là cái tráp mà Thuấn Đế để lại cho Đại Vũ sao
Nghe nói bên trong có bí văn kinh thiên, công đức chí bảo, dưới bậc thánh nhân là không thể chống đỡ được
-Gia gia, cái gì mà linh bảo tuyệt thế vậy
Có phải là Tiên Thiên Linh Bảo không
- Hài tử hỏi
Lão nhân gật đầu rồi lại lắc đầu:

-Pháp bảo trên thế gian, từ trên xuống dưới, chẳng qua đều chỉ là ba loại pháp khí, pháp bảo, linh bảo thôi, pháp khí phân ra chín bậc, không như tiên
Sau khi pháp bảo nhập tiên, phân tiên hậu, Hậu Thiên Pháp Bảo do tiên thần lấy linh khí trời đất mà luyện chế thành, công năng vô vàn
Có điều, vì chất liệu luyện chế pháp bảo có hạn, nên thành quả chung quy cũng có hạn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.