Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 512: Đồ lưu manh







Chương 512: Đồ lưu manh





Nghe thấy lời này, Cổn Cổn ngay lập tức ngẩng đầu, bộ dạng đáng yêu nhìn Hoàng Long đạo nhân, sau đó liếm liếm môi, đi tới
Nhìn thấy cảnh này, lão già lừa đảo nói với Tần Thọ:

-Con thỏ
Đó chính là Thực Thiết Thú
Là thú cưỡi của Xi Vưu chiến thần
Nếu có thể bắt nó đi chắc chắn sẽ bán được giá cao
Tần Thọ trực tiếp lườm lão, bán
Con vật đáng yêu như vậy có thể bán sao
Chỉ cần nhìn một bụng toàn thịt của nó, buổi tối gối lên đó so với gối ngủ còn thoải mái hơn nhiều
Xem tốc độ chạy của nó cũng không chậm, sau này ra ngoài cưỡi nó oai phong lẫm liệt, lại còn đáng yêu, thật là vũ khí lợi hại để tán gái
Nữ nhân với tiền, Tần Thọ sẽ không chút do dự mà chọn gái
Cùng lúc này, Thực Thiết Thú đã chạy tới chỗ Hoàng Long đạo nhân, một ngụm nuốt xuống hồng linh tinh
Hoàng Long đạo nhân con thỏa mãn cười, đưa tay xoa đầu Thực Thiết Thú
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thực Thiết Thú đột nhiên ngẩng đầu há miệng cắn
Hoàng Long đạo nhân liền hoảng sợ, nhướng mày, sau đó lại lấy ra một miếng hồng linh tinh, cười nói:

-Chỗ ta vẫn còn rất nhiều, còn muốn ăn nữa không
Cho ta sờ một chút, ta sẽ cho ngươi
Thực Thiết Thú hơi hơi ngẩng đầu, nhìn thoáng qua miếng hồng linh tinh trong tay Hoàng Long đạo nhân, ngẩng cao đầu, bĩu bĩu môi, dùng sức hít vào tiếp đó liền nhổ ra
Phi
Đùng
Một viên hồng linh tinh thiếu chút nữa liền bay vào mặt Hoàng Long đạo nhân
Nếu như không phải đạo pháp của hắn cao siêu, thời khắc quan trọng dùng tay bắt được, ước chừng sẽ rất mất mặt
Hoàng Long đạo nhân không hiểu nhìn Thực Thiết Thú, nói:

-Ngươi không thích
-Cổn Cổn, bên này
Ăn đi
- Lúc này con thỏ hô lên
Thực Thiết Thú quay đầu lại, liền nhìn thấy tay Tần Thọ cầm một cây gậy trong suốt, phía trên có rất nhiều lá non
Mắt Thực Thiết Thú liền sáng lên, lắc người chạy về phía Tần Thọ, ôm lấy cành trúc kia rồi gặm
Tần Thọ thuận thế liền ngồi lên trên lưng Thực Thiết Thú, xoa xoa đầu nó, con mãnh thú không thèm để tâm đến hắn, ăn vô cùng vui vẻ
Tần Thọ cười ha ha giơ ngón giữa với Hoàng Long đạo nhân, Cổn Cổn thích ăn gì còn không biết, còn muốn lừa gạt trẻ con
Quay về mẫu giáo mà học thêm đi
Hoàng Long đạo nhân hừ lạnh một tiếng nói:

-Con thỏ, xuống ngay
Vừa nói, Hoàng Long đạo nhân vừa phất tay áo, bay về phía Tần Thọ
Tần Thọ cũng giật mình, nói lớn:

-Chạy
Sau đó Tần Thọ chỉ cảm thấy dưới đũng quần có một luồng gió, rồi đũng quần trống rỗng
Tiếp theo đó, một trận gió mạnh thổi qua, đoàng một tiếng, hắn liền bị đánh bay ra ngoài, lại đoàng một tiếng cả người hắn như đống thịt nát dính chặt trên tường
Nửa ngày cũng không trượt xuống được..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Xong rồi, vụ buôn bán này bay mất rồi
Lão già lừa đảo thấy vậy, bất lực nhìn, không có cách nào khác, sức của lão không bằng người ta, lão chỉ có thể chấp nhận sự thật mà thôi
Tần Thọ bò dậy từ trên mặt đất, xoa xoa đầu, đang muốn chửi thật to
Vậy mà vừa ngẩng đầu, Tần Thọ liền vui vẻ
Chỉ thấy Hoàng Long đạo nhân phải chạy đông chạy tây, giống như đang đuổi bắt thứ gì đó, lâu lâu lại đưa tay ra chộp lấy
Trước mặt hắn có một đoàn bóng đen đứng trong rừng, trong kẽ đá, tán loạn bốn phía, tốc độ vô cùng nhanh, nhanh như chớp
Hoàng Long đạo nhân thi triển thuật pháp cũng không có hiệu quả, xắn tay áo, vén lên đạo bào còn đang chạm đất, đuổi thế nào cũng không đuổi được
Nhìn thấy cảnh này, không chỉ có Tần Thọ vui vẻ, mà Tấn Vương, Mẫu Đơn công chúa, và Câu Vân đều mặt mày méo mó, nén nhịn lắm mới không bật cười thành tiếng
Tần Thọ cũng có thể nhìn ra, thân thủ của Hoàng Long đạo nhân dường như cũng không thể vây hãm được Thực Thiết Thú, lại không nỡ dùng đến những thủ đoạn lợi hại hơn mà xắn ống tay áo tự mình động thủ, nhưng bản lĩnh chạy trốn của Thực Thiết Thú thật sự có chút dị thường, mạnh như Hoàng Long đạo nhân mà cũng không bắt nổi nó
Tần Thọ vừa ngồi xuống, Thực Thiết Thú đột nhiên dừng lại
Hoàng Long đạo nhân không ngờ đến Thực Thiết Thú sẽ dừng lại, cuối cùng là dừng không được, bất lực nhìn bản thân bay qua đầu Thực Thiết Thú..
Đợi đến khi Hoàng Long đạo nhân ngoảnh đầu lại, Thực Thiết Thú đã nhào lên người con thỏ, khua loạn móng vuốt, như muốn nói: "Đi lên
Khí thế đó, giống như muốn mang con thỏ cùng đi đánh nhau với Hoàng Long đạo nhân
Tần Thọ vừa nhìn thấy, chúng ta
Ngươi như vậy là ý gì
Vì thế Tần Thọ xoay người ngồi lên Cổn Cổn, ngạo nghễ ưỡn ngực, phong thái hiên ngang, thuận tay biến ra một chiếc mũ sắt đội lên đầu, con thỏ giống như phiên bản của Xi Vưu chiến thần, nhất thời dũng khí oai hùng, chiến ý nồng đậm
Nhưng cái chân ngắn ngủn của Tần Thọ lạiliều mình dùng sức kẹp chặt bụng dưới của gấu trúc, ép đến mức chiếc bụng tròn vo của gấu trúc Cổn Cổn bị chia thành hai nửa
Cổn Cổn ngẩng đầu, dành cho Tần Thọ một cái nhìn ai oán, dường như muốn nói: "Ngươi nhẹ nhàng chút
Tần Thọ cười không biết xấu hổ, tiếp sau đó Tần Thọ cảm nhận được một quán tính cường đại, khiến cho cái đầu hắn không tự chủ được bị hắt ra đằng sau, tai cũng không chịu được mà bị thổi dựng lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không khác gì như đang cưỡi trên hỏa tiễn, vèo cái liền chạy trốn ra ngoài
Gần như cùng lúc đó, Hoàng Long đạo nhân đã xuất hiện ở chỗ Tần Thọ bọn họ vừa đứng
Tần Thọ âm thầm lau mồ hôi lạnh, may mà mình kẹp chặt nếu không có lẽ lần này đã gặp xui xẻo với hắn rồi
Hoàng Long đạo nhân đột kích không thành, ngay lập tức đuổi theo
Vừa nãy ngồi ở đằng kia, Tần thọ không thấy rõ được động tác của Hoàng Long đạo nhân, nhưng vào giờ phút này, tốc độ của Cổn Cổn so với Hoàng Long đạo nhân nhanh hơn mấy phần, dưới tình hình mức độ chênh lệch giữa hai bên không quá lớn, Tần Thọ có thể nhìn thấy rõ ràng
Chỉ thấy Hoàng Lão đạo nhân phát ra một chưởng lớn trực tiếp đẩy tới sau đầu hắn, căn bản là không hề nương tay
Một khi đánh không trúng hắn sẽ lệch về phía Cổn Cổn, thế nhưng lại trở nên ôn nhu như đang vuốt ve một thứ bảo vật
Thế nhưng, Cổn Cổn căn bản không cho hắn cơ hội sờ vào người
Tần Thọ nhìn thấy cảnh này, trong lòng nâng lên một cảm giác mang tên bất bình, hắn đối với Thực Thiết Thú rõ ràng là ôn nhu như ngọc còn đối với ta lại như muốn tát chết
Tần Thọ khó chịu, quay đầu nhìn Hoàng Long đạo nhân, lại nhìn nhìn tốc độ của bản thân, con ngươi trợn tròn, cười vui vẻ, lấy ra một loạt binh khí ném qua:

-Hoàng Long lão đầu, tiếp chiêu
Hoàng Long đạo nhân căn bản không thèm phản ứng, binh khí kia bay đến trước mắt liền thuận tay bắt lấy, trên người cũng chẳng có mảy may thương tích nào
-Ăn ám khí của ta này
Tần Thọ hét lớn, sau đó liền nắm bừa đám cây cỏ xung quanh, bất kể loại cây gì rơi vào tay hắn, tất cả đều bị nghiền nát thành ngân châm, như mưa sao băng mà ném về phía sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.