Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 520: Tạm biệt, không tiễn!







Chương 520: Tạm biệt, không tiễn
Tần Thọ không ngờ quỷ đầu đàn này lại có khí phách đến vậy, lại có chút tán thưởng hắn, tuy nhiên bây giờ không có thời gian để nói chuyện khác, vội vàng hỏi:

-Mau nói đi
Quỷ đầu đàn nói:

-Phần đầu nói ngươi cũng đã biết rồi, theo những gì bọn ta biết, bây giờ tiên tử đó đang bị bao vây ở Hạm Không Sơn
Tuy nhiên ở trong Hạm Không Sơn có người giúp nàng ta, cho nên tạm thời vẫn chưa bị bắt
Thế nhưng, thủ hạ của Yêu Tam Thiên rất nhiều người tài, còn có cao thủ âm thầm giúp đỡ, có lẽ rất nhanh sẽ bắt được nàng ta
Nói đến đây, quỷ đầu đàn ngừng lại một chút, liếc nhìn Hoàng Long đạo nhân một cái, dễ nhận thấy cao thủ mà hắn nói, hoàn toàn không phải là Địa Tiên tầm thường, rất có khả năng có cả Thiên Tiên thậm chí là loại người giống như Hoàng Long
Cùng lúc này, quỷ đầu đàn cũng có chút lưỡng lự, muốn nói lại thôi, dường như còn có chuyện khác muốn nói
Tần Thọ nhíu mày nói:

-Có chuyện gì cứ việc nói, mặc dù nhân phẩm của thỏ gia ta chả ra gì, nhưng chắc chắn là nói được làm được
Quỷ đầu đàn chắp tay nói:

-Nếu đã như vậy, thì ta sẽ nói thêm hai câu
Theo những gì ta hiểu về Yêu Tam Thiên, tóm một tiểu tiên nữ không hề khó, không thể nào đuổi lâu như vậy mà vẫn chưa bắt được
-Trong chuyện này chắc chắn có vấn đề
-Nếu như ta đoán không nhầm, đây có thể là cạm bẫy, muốn dụ nhiều thiên thần hơn, sau đó giết hết trong một lần
Tần Thọ gật gật đầu, hắn cũng có suy đoán như này, vì vậy cũng không kinh ngạc
Quỷ Thập Nhị nói:

-Không phải là lần đầu tiên săn giết thiên thần nhưng cũng chỉ lần đầu tiên có thể khiến thiên hạ chấn động, sau đó những người giết thiên thần lại nhiều lên, hắn có giết nữa cũng không thể thu hút đủ sự chú ý
Lần này hắn, thật sự có khả năng là đang dùng tiên tử kia làm mồi nhử, muốn làm một vụ lớn
-Chắc chắn là bọn chúng muốn giết không chỉ một hay hai thiên thần, thậm chí có thể đang muốn câu cá lớn, muốn giết một thiên thần đáng sợ hơn
-Thỏ gia, ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, đó chắc chắn là một cái bẫy lớn
Cho dù có vị này đi cùng, cũng chưa chắc đã có thể toàn thân trở ra
Con thỏ nhếch miệng cười, ưỡn ngực, kiêu căng nói:

-Nếu tiên tử đó đến để tìm ta, bây giờ gặp nguy hiểm, sao ta có thể khoanh tay đứng nhìn
Có nguy hiểm thì đã sao
Nàng không sợ chết, sao ta có thể làm loại người ham sống sợ chết được
Thập Nhị Quỷ vừa nghe xong, lại thấy khí thế của con thỏ này, lần lượt nhìn con thỏ với ánh mắt khác xưa
Lúc đầu bọn chúng để ý con thỏ, đó là vì nể mặt Hoàng Long đạo nhân, thế nhưng bây giờ, mọi người đều cam tâm tình nguyện chào hỏi Tần Thọ:

-Thỏ gia chính là hào kiệt chân chính
Bọn ta thật hổ thẹn
Tần Thọ ngang ngược xua tay nói:

-Không còn chuyện gì của các ngươi nữa, đi đi
Thập Nhị Quỷ hành lễ với Tần Thọ và Hoàng Long đạo nhân lần nữa, sau đó liền quay người điều khiển mây đen rời đi
Đợi người đi xa rồi, Hoàng Long đạo nhân cụp mí mắt xuống, khóe miệng nhếch lên, lại không lên tiếng, bình chân như vại nhìn về phía xa
Con thỏ thì vẫn thẳng thắn như cũ, dáng vẻ muốn lập tức đi Hạm Không Sơn cứu người
Một phút trôi qua..
Hai người vẫn như vậy
Năm phút trôi qua
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoàng Long đạo nhân ngáp một cái, không nói gì
Người Tần Thọ đã có chút cứng ngắc
Mười phút trôi qua
Con thỏ đột nhiên xoay người, hét to:

-Lão Hoàng
Ngươi không nói cái gì sao
Hoàng Long đạo nhân khẽ gật đầu nói:

-Được rồi, đi, đi Trục Lộc Nguyên tìm đầu mối của Xi Vưu thôi, Cổn Cổn, lát nữa ngươi đánh hơi nhiều một chút, đừng bỏ sót bất cứ mùi nào của Xi Vưu
Nói xong, Hoàng Long đạo nhân chuẩn bị đi
Tần Thọ nghe xong, lập tức sốt ruột, kêu lên:

-Lão Hoàng, ta muốn đi cứu người
Hoàng Long đạo nhân gật gật đầu, sau đó chắp tay với Tần Thọ nói:

-Vậy à, vậy thì lên đường bình an, không tiễn nữa
Tần Thọ bỗng tịt ngòi..
Lời của Thập Nhị Quỷ, Tần Thọ không hoàn toàn tin hẳn, nhưng chuyện Yêu Tam Thiên đào hố thì hắn tin
Vì Thập Nhị Quỷ nói một câu này không sai, với thực lực của Yêu Tam Thiên, không đời nào lại không bắt nổi một tiểu tiên nữ
Chắc chắn đây là một cái bẫy
Bẫy lớn
Đã là bẫy lớn thì hiển nhiên Tần Thọ không thể mạo hiểm xông đến, buộc lòng phải tìm được chỗ dựa rồi mới đi
Bằng không thì chuyến đi đó không phải là cứu người mà là chết chùm
Tần Thọ không bỏ cuộc, sát lại gần hỏi:

-Lão Hoàng, chúng ta bên nhau bấy lâu nay, cùng ăn, cùng ngủ, không có tình yêu cũng có tình cảm chứ
Ta đi phen này, chắc tám phần không quay lại được, ngươi không giúp ta với sao
Hoàng Long Đạo Nhân trợn trừng con mắt:

-Con thỏ chết tiệt nhà ngươi, chết được là tốt
Muốn bần đạo giúp ngươi
Không có cửa đâu
Tần Thọ nghe thấy thế tức thì nổi giận, mềm mỏng không ăn thua thì cứng rắn luôn, chỉ tay vào Hoàng Long đạo nhân mà rằng:

-Hay cho Lão Hoàng nhà ngươi, ngươi quyết không nể nang một chút nào chứ gì
Hoàng Long đạo nhân gật đầu không do dự, mặt tràn ngập vẻ khinh ghét
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ bất lực hoàn toàn
Đánh ư
Chắc chắn đánh không lại được
Không đánh ư
Tên này kiên quyết không chịu đi..
Tần Thọ sốt ruột quay vòng tròn tại chỗ, vì hắn hiểu rõ rằng cái bẫy mà Yêu Tam Thiên giăng ra không phải nhằm để gài hắn
Chỉ cần người có đủ sức nặng hoặc đủ số lượng rơi vào cái bẫy đó, hắn sẽ lập tức lấp hố
Cuộc sống trên Thiên Đình dạy cho hắn biết rằng, tuy Thiên Đình hỗn loạn nhưng nói tóm lại tình cảm với nhau cũng không tồi
Nếu như tin tức truyền đến tai các vị thiên thần khác, chắc chắn họ sẽ chạy tới cứu viện, vậy thì hậu quả..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thời gian không chờ đợi ai, Tần Thọ càng nghĩ càng sốt ruột, thỉnh thoảng lại liếc nhìn Hoàng Long đạo nhân
Thế nhưng Hoàng Long đạo nhân thì lại ung dung nhàn nhã cưỡi mây bay về phía Trục Lộc Nguyên
Cuối cùng, Tần Thọ nghiến răng nói:

-Tốt thôi
Không đi chứ gì
Được, Cổn Cổn, đi thôi, chúng ta không chơi với hắn nữa
Tần Thọ vẫy tay, Cổn Cổn dễ thương đang ngồi trong giỏ liền lăn ra ngoài, lạch bạch chạy đến bên cạnh con thỏ, cúi người trước hắn rồi nhét nắm lá trúc vào miệng, nhai rau ráu
Hoàng Long đạo nhân thấy thế, cuối cùng đã có động tĩnh, cau có bảo:

-Con thỏ, ngươi còn định mang cả Cổn Cổn theo
Tần Thọ thản nhiên đáp:

-Nó nhận ta là chủ nhân, ta mang nó theo thì sao
Không có Cổn Cổn, ngươi còn muốn tìm ra Xi Vưu
Thôi ngươi ngoan ngoãn ở lại đây tự hít ngửi đi
Hoàng Long đạo nhân cau mày:

-Ngươi dám
Tần Thọ còn chưa lên tiếng, Cổn Cổn đã chạy đi, ôm lấy chân Hoàng Long đạo nhân, ngẩng đầu mở to đôi mắt đen lay láy nhìn Hoàng Long đạo nhân với vẻ đáng thương, phát ra những tiếng kêu lạ lùng như đang nói gì đó

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.