Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 540: Các ngươi bắt nạt người khác! (2)








Chương 540: Các ngươi bắt nạt người khác
(2)





Lam Tam nhếch nhếch môi, kiêu ngạo ngẩng đầu lên, không thèm để ý đến Đại Đỉnh chân nhân nữa
Đáng tiếc, Lục Vỹ không hề thấy hắn ta, đôi tay ngọc ngà đặt lên trên ngực của tráng hán, đôi môi nhỏ nhắn lại muốn nói gì đó, thì đúng ngay lúc này, vốn dĩ từ nãy giờ tráng hán vẫn đang đứng như khúc gỗ đột nhiên mở mắt to lên
Sau đó tráng hán đưa tay phải lên, trước khi Lục Vỹ chưa kịp phản ứng thì cánh tay đã mạnh mẽ rơi xuống
Trong giây phút đó, đôi mắt của Lục Vỹ mở to cực kỳ, đến lúc này, nàng ta vẫn không tin được là một thằng đàn ông lại có thể ra tay với nàng ta
Sau đó..
Bốp
Một tiếng động cực lớn đã đánh thức tất cả những con quái vật bị quyến rũ xung quanh
Trong rừng càng thêm bị dọa truyền lại một âm thanh:

-Mẹ nó
Ai
Ai lại gây ra tiếng động vậy
Đậu
..
Nhưng không lâu sau đó, mọi người đều nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp với đôi chân mày sắc bén bị hút từ trên không xuống đất như một mảnh bùn
Bùm
Một bầy quái vật la hét, dụi mắt và cố gắng nhìn
Kết quả là một bóng người uy nghiêm từ trên trời giáng xuống, một chân giẫm lên mông Lục Vỹ, sau khi Lục Vỹ hét lên một tiếng, cả người bị giẫm xuống đất
Thế rồi người đàn ông lực lưỡng chưa dừng lại, hắn lấy ra một thứ vũ khí giống như xương đùi điên cuồng chém xuống đất, máu bay tứ tung, xương bắn ra tứ phía, thậm chí có người nhặt được một ngón tay gãy..
Nửa phút sau, cường giả dừng tay, lau mồ hôi trên trán, nhìn xung quanh
Chung quanh im lặng không tiếng động, một đám người phẫn nộ sắp rơi xuống đất, nhìn hắn như muốn ăn tươi nuốt sống hắn
Cuối cùng gã tráng hán cũng có chút xấu hổ, lặng lẽ lùi lại, cười khan nói:

-Đó… là nàng ta động thủ trước
Tất cả mọi người chỉ cảm thấy khí tức đang chạy ngược lại, suýt chút nữa chảy ra một ngụm lão huyết
Động thủ
Oh shit
Nếu đó mà cũng gọi là động thủ thì bọn họ thực sự mong rằng mình là người bị động
Đến giờ phút này, tất cả mọi người đều cảm thấy vô cùng thương cảm cho Lục Vỹ, không chỉ vì sự mất mát mất đi một người đẹp
Ngươi nói nhiều người như vậy ở đây, ngươi quấy rối tình dục ai không được mà lại chỉ gạ gẫm tên to xác ngu đần này
Nhưng nói gì cũng vô ích, từng người một nhìn Lam Tam, chờ Lam Tam thông báo
Lúc này đầu óc Lam Tam cũng quay cuồng, không biết nên nói cái gì
Một số người đau buồn, một số người vui mừng
Đúng lúc này, trong quả cầu bằng dây leo, con thỏ vỗ đùi cười lớn:

-Ha ha..
nữ nhân kia thật sự đã động vào một tên ngốc..
ha ha ..
đáng bị như vậy
-Ngươi biết hắn
- Địa Dũng Phu Nhân tò mò hỏi
Tần Thọ cười nói:

-Đương nhiên là biết rồi, ha ha… đó là huynh đệ của ta
Gần như cùng lúc đó, Lam Tam đột nhiên đứng dậy, chỉ vào tráng hán đầu trọc quát lớn:

-Chơi chết hắn cho ta
Vốn dĩ Đại Đỉnh chân nhân muốn ngăn cản, nhưng khi nghĩ đến cái chết của đồ đệ mình trên tay tên đầu trọc này thì hắn không quan tâm nữa
Kết quả là đám quái vật đang xem náo nhiệt xung quanh đột nhiên đứng dậy, lấy vũ khí và ma khí ra, đồng thời gào thét với tên đầu trọc
Tráng hán đầu trọc lại không chạy, hắn giậm chân, hai tay mở ra, cả người hung tợn chuẩn bị phát ra một trận gầm thét
Bọn quái vật tận mắt nhìn thấy hắn xé nát Đường Thạch, nhất thời bị khí thế của hắn ép tới nhưng chỉ nghe tên đầu trọc mắng:

-Các người bắt nạt người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiếng kêu như đứa trẻ bị ủy khuất, nói một cách biệt khuất, nói một cách đáng thương, trong nhất thời mọi người nhìn nhau, ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta..
Cuối cùng..
-Tên cháu trai này đang chế nhạo chúng ta
-Mẹ nó, có thể nhẫn nại không thể nhẫn nhục, chơi hắn
-Bà nó
Đùa giỡn chúng ta
Chơi chết hắn
..
Vì vậy, một nhóm người la hét rồi lao lên
Tráng hán lại kêu to một tiếng:

-Là các ngươi động thủ trước
Tất cả mọi người đều không có ý lùi bước, các loại ma khí vẫn ra tay, các loại thần khí tung lên, nhất thời từng tia sáng đầy màu sắc chiếu sáng thế gian
Trang hán cũng không kìm nén nữa, ứa nước mắt, vừa kêu lên ăn hiếp người ta, vừa kéo xương đùi lê lết đi
Chỉ nghe âm thanh tanh tách
Không biết xương chân làm bằng gì mà đi đến đâu, mặc kệ là thần thông hay pháp bảo, đều bị đánh tan tành
Cùng lúc đó, xương đùi biến lớn, hóa thành một cái chân cực lớn, một cước quét ngang qua, quái vật bị đá trúng nổ thành huyết vụ đầy trời, đám yêu quái bị quét đến xương cốt đứt gãy
Một cú đá đánh tới đã khiến cho đám yêu quái hỗn loạn phải lùi về phía sau
Mà tráng hán vẫn hét lên với bộ mặt ủy khuất:

-Các ngươi ức hiếp người
Lũ yêu quái nghe thấy lời này đều muốn khóc, mới đầu hơn trăm tên bọn chúng cùng nhau xông lên, mà lúc trở lại chỉ còn ba mấy người, nhìn đám thi thể ngổn ngang trên mặt đất, pháp bảo vỡ vụn, trong lòng bọn chúng chỉ biết khóc mẹ: "Khốn khiếp, bọn ta lớn đến ngần này, vẫn chưa bị ai làm nhục qua như vậy
Các ngươi thật sự quá đáng
Đúng lúc này, Lam Tam đứng dậy, cả giận quát:

-Một đám phế vật
Xem ta đây
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ thấy vậy, vỗ trán nói:

-Đến lúc phải đi rồi
Nói xong, Tần Thọ nắm lấy dây leo, mang Lý Trinh Anh và Địa Dũng phu nhân cùng xông ra ngoài, giữa không trung, Tần Thọ nắm vào cành dây leo, búng ngón tay một cái, tất cả số bóng đen trong đám dây leo đều bay ra ngoài, kết thành một cây cầu thật dài, nháy mắt đã đưa Tần Thọ đến trước mặt tráng hán đầu trọc
Tốc độ cực kỳ nhanh làm tất cả mọi người đều trố mắt nghẹn họng đứng nhìn
Địa Dũng phu nhân lại càng ngạc nhiên nói:

-Con thỏ, sao ngươi lại biết thuật pháp của ám ảnh thuật
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tất nhiên Tần Thọ không thể nói là lúc trước trộm được từ trên người Hữu Khuyết, mà ngạo mạn cười nói:

-Con thỏ ta có cái gì mà không biết
Đại Đỉnh chân nhân bỗng nhiên hiểu ra nói:

-Chẳng trách hắn có thể kiềm chế Hữu Khuyết, hóa ra là hắn cũng biết ám ảnh chi thuật..
Nhưng mà, ta vẫn phải lấy mạng hắn
Giờ phút này, Đại Đỉnh chân nhân cực kỳ tức giận, ngay lập tức xông lên
Thế nhưng người phản ứng đầu tiên lại là tráng hán trọc đầu, hắn vung nắm đấm về phía con thỏ
Tần Thọ thấy vậy, trong lòng mắng một câu tên ngốc, sau đó nhanh chóng gọi:

-Khôi Tam, là ta
Cú đấm của Khôi Tam vẫn tiến tới như cũ, mạnh như vũ bão
Tần Thọ gọi lớn:

-Khôi Tam, là ta
Khôi Tam dường như không hề nghe thấy, trong lúc Tần Thọ còn đang buồn bực rằng không biết có phải nhận nhầm người hay không, liền nghe thấy Khôi Tam nghẹn ngào quát:

-Mau tránh ra, ta dùng quá nhiều sức không thể thu tay lại được
Tần Thọ:

-...-

Tần Thọ đột nhiên biến thành một cái bóng, tránh được một đòn của Khôi Tam, sau đó xuất hiện sau lưng Khôi Tam, kéo hắn ba chân bốn cẳng chạy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.