Công Tôn Lục La biết Lam Tam rất để ý tới mặt mũi, cho nên cho dù nàng ta bực tức vì con thỏ đã vây khốn mình, nhưng vẫn phải nhịn xuống không có ra tay, đồng thời nhìn chằm chằm vào bóng dáng Khôi Tam đang chạy nhanh, trong lòng mắng: "Vốn tưởng rằng là một nam tử, kết quả còn không phải bán rẻ bạn bè để cầu sống sót sao Ta phỉ nhổ Vừa mới dứt lời thì thấy Khôi Tam giống như nghe thấy lời nói trong lòng của nàng ta, thời gian như tạm dừng lại, đột nhiên cơ thể ngừng lại Sau đó Khôi Tam sờ lên bờ vai của mình, ngu si nhìn xung quanh, cuối cùng đột nhiên quay đầu liền nhìn thấy con thỏ đang đánh nhau, hai tay ôm đầu hét lớn:
-Con thỏ Sao ngươi không chạy đi? Tần Thọ nghe xong suýt nữa thì khóc, không phải là hắn không chạy Hắn bị ném trở về [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau đó Tần Thọ kêu lên:
-Tên ngốc, ta cho rằng ngươi chỉ là đồ ngốc, ta thật sự không biết ngươi còn có bệnh hay quên của người già đó.. Khôi Tam sững sờ, dường như nghe không hiểu ý của Tần Thọ, sau đó nước mắt lưng tròng kêu lên:
-Ngươi là đang sợ ta không có người nối dõi sao Thật sự là huynh đệ tốt Trong nháy mắt, Công Tôn Lục La chỉ cảm thấy thế giới quan đều bị lật đổ, thầm nói:
-Lục Vỹ chết không oan, mẹ nó thật là ngu ngốc Khôi Tam nói xong, nhanh chân chạy trở về, vừa chạy vừa la to:
-Các ngươi đừng đánh cục gạch nữa, có bản lĩnh thì chạy theo ta Khôi Tam vừa hét lên, lập tức làm cho Lam Tam tỉnh táo, lúc này nàng ta mới lấy lại tinh thần, nàng ta đuổi theo một cục gạch bỏ đi thì được gì chứ Giết con thỏ trước mới là quan trọng Thế là Lam Tam chuyển hướng chạy thẳng đến chỗ Tần Thọ Tần Thọ thấy vậy, hận không thể nấu con hàng Khôi Tam đần độn này lên, chẳng qua trước mắt chỉ có thể trả lời Lam Tam Cục gạch quét ngang đón đỡ Không biết làm sao bóng dáng của Lam Tam bỗng nhiên hóa thành ảo ảnh trong mơ rồi biến mất, sau đó một cây đao xuất hiện ở trên cổ họng của Tần Thọ Tốc độ quá nhanh, Tần Thọ tránh cũng không kịp, mặc dù cơ thể đang hóa ảnh, nhưng mà vẫn hơi chậm.. Mắt thấy lưỡi đao càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.. Dù sao Tần Thọ cũng có rất ít kinh nghiệm chiến đấu, khi sợ hãi nhất theo bản năng chớp mắt Đúng lúc này.. Bùm Một âm thanh bị bóp nghẹt, giống như là đầu của ai đó đâm vào trên lan can sắt Tần Thọ cảm thấy lưỡi đao ở ngay trên cổ, cái cổ đều nổi hết da gà Nhưng mà hắn buồn bực, sao đối phương vẫn chưa đâm hắn chứ Chẳng lẽ là bởi vì hắn quá đẹp nên bà già ngực phẳng kia coi trọng hắn Hoặc là, lương tâm của đối phương phát hiện ra không làm khó được hắn .. Vô số suy nghĩ chợt lóe lên trong đầu nhưng cũng chỉ là nhất thời mà thôi, hắn vừa mở mắt nhìn thì lập tức ngây ngẩn cả người Chỉ thấy Lam Tam bị một cái hàng rào sắt ngăn ở bên trong, trên đầu một màu đỏ tươi, nghiêng người đưa một tay ra cố gắng chém Tần Thọ một nhát, đáng tiếc là còn thiếu một chút nữa, làm sao cũng không thể đến được Tần Thọ nhìn thấy hàng rào sắt kia khá là quen, sau đó đột nhiên nhớ ra đây không phải là pháp bảo của tên đại ngốc Nhật Dạ Du Thần lúc trước sao Giống như là nhà tù hư không, là pháp bảo do lão tổ tông của hắn cô đọng sức mạnh của hư không luyện chế ra, chuyên dùng để làm lồng chiến đấu với dã thú, cho dù thân pháp kẻ thù có tốt thế nào đi nữa, nếu như bị nhốt ở bên trong cũng phải dùng nắm đấm thép cứng đối với cứng Lúc trước Nhật Dạ Du Thần phải chịu thiệt thòi lớn, không ngờ pháp bảo này tại ở trên người Khôi Tam Tần Thọ quay đầu định cảm tạ Khôi Tam đầu óc trở nên nhanh nhạy vào thời khắc mấu chốt, kết quả lại nhìn thấy Khôi Tam đang vò đầu, thầm nói:
-Không đúng, ném lệch rồi, hẳn là phải chụp bọn họ cùng với con thỏ ở bên trong mới đúng chứ.. Nói xong, Khôi Tam làm bộ muốn thu lại nhà tù hư không Tần Thọ nhìn thấy bị dọa đến mức lông đều dựng lên hết, đi tới đập tay lên đầu Khôi Tam, kêu lên:
-Không cho phép thu lại Sau đó thấy Khôi Tam đáng yêu giơ một chiếc lồng trong suốt hỏi Tần Thọ:
-Ngươi nói cái gì Tần Thọ chỉ cảm thấy sau lưng hơi lạnh, không phải là khí tức chết chóc, chủ yếu là bởi vì cơn giận dữ của hắn gần như tràn đầy rồi Khôi Tam vẫn còn muốn nói điều gì đó, Tần Thọ đột nhiên biến lớn hơn nữa xách Khôi Tam bỏ chạy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cả người đều biến thành bóng con thỏ chạy như điên Gần như là cùng lúc, nơi mà hắn vừa mới đứng bị một thanh đao từ trong hư không bay tới đâm xuyên qua Một đại đỉnh từ trên trời rơi xuống đập vào hư không -Con thỏ chết tiệt, ngươi đứng lại đó cho ta - Lam Tam tức giận gào thét Tần Thọ quay đầu nhìn lại, hắn phát hiện đến bây giờ trên mặt của Lam Tam vẫn còn có một dấu vết lan can màu đỏ, hiển nhiên là va chạm không bình thường Nếu như nghe kỹ, dường như nói chuyện còn hơi thều thào.. Đại Đỉnh chân nhân theo sát ở phía sau, ở phía sau nữa là Công Tôn Lục La Không nói đến hai người này, dường như Lam Tam am hiểu một loại thần thông đặc biệt như con đường hư ảo, tốc độ của bản thân không tính là nhanh nhất, nhưng mà tốc độ phi đao lại rất nhanh Người còn chưa đuổi tới, đao đã đuổi tới rồi Tần Thọ chỉ cảm thấy sau đầu có một cơn gió, thế là hóa thân thành ba đầu sáu tay, bắt lấy mắt cá chân của Khôi Tam, xoay tròn đập tới thanh đao ở sau lưng Khôi Tam rên rỉ lấy ra một binh khí như cái chân người bộp một tiếng chặn lưỡi đao lại Lam Tam vô cùng tức giận, giật một cây gai nhọn ở trên người xuống, hất gai nhọn về phía Tần Thọ Tần Thọ vội vàng dùng Khôi Tam ngăn cản, Khôi Tam không phụ sự mong đợi của mọi người, lại ngăn cản gai nhọn lần nữa Tần Thọ khen ngợi:
-Làm tốt lắm Khôi Tam kêu lên:
-Một cái binh khí không đủ dùng Tần Thọ tiện tay nhét cục gạch cho Khôi Tam nói:
-Dùng cái này Khôi Tam ước lượng binh khí kỳ lạ này nói:
-Thứ này có thể sử dụng được sao Có thể ăn không Không cần Tần Thọ nói chuyện, cục gạch đã mắng:
-Ăn ông nội ngươi ấy Cả người ngươi tanh mùi cá, ta không chê ngươi đã là không tệ rồi, làm việc đi Khôi Tam đã lớn như vậy nhưng đây vẫn là lần đầu tiên bị một viên gạch răn dạy, chỉ có điều là lúc này dao găm và gai nhọn lại bay tới nên hắn phải vội vàng quơ binh khí chân người và cục gạch lên đón đỡ Khôi Tam không giỏi ăn nói, cũng không thích nói chuyện, chỉ im lìm đón đỡ sự tấn công của Lam Tam Nhưng mà cục gạch lại khác, rõ ràng là cái miệng pháo của con hàng này còn là pháp bảo tốt hơn bản thân