Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 543: Tình trạng nguy hiểm






Chương 543: Tình trạng nguy hiểm





Thế là cục gạch không chút khách khí tiếp quản quyền nói chuyện, ngao ngao kêu:

-Bà lão ngực phẳng, ngươi chỉ có chút khả năng này thôi sao
Lam Tam nghe xong, khịt mũi nói:

-Như ngươi mong muốn
Lam Tam vung tay lên, hàng trăm nghìn gai nhọn ở trên người bay ra ngoài, sau đó ùn ùn kéo đến bùng phát bắn ra ngoài
Nhìn thấy gai nhọn bắn ra giống như mây đen đầy trời, Tần Thọ và Khôi Tam đứng tại chỗ trợn tròn mắt, Khôi Tam nhìn về phía Tần Thọ, dường như đang hỏi: "Xử lý thế nào đây
Nhiều quá, không ngăn được
Tần Thọ nhìn Khôi Tam kiên định nói:

-Không sao, theo tiết tấu của thỏ gia ta mà đánh
Nói xong, Tần Thọ giống như là một cái cối xay gió ném Khôi Tam ra xa, Khôi Tam cảm thấy trời đất như quay cuồng, cũng không nhìn thấy rõ mọi thứ, dứt khoát nhắm hai mắt la to vung binh khí và cục gạch không ngừng ném lung tung
Chỉ nghe thấy đinh đinh đinh..
Không ngừng vang lên bên tai, từng cây gai nhọn bị đánh bay ra ngoài giống như là lá rụng rơi khắp bầu trời
Lam Tam không khỏi nhăn mặt, ngạc nhiên nói:

-Như vậy cũng có thể ngăn cản được sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vẻ mặt của Công Tôn Lục La không dám tin nói:

-Thế này cũng quá ghê gớm rồi
Nếu như dùng thần thông pháp thuật để ngăn cản đợt tấn công dày đặc này thì ta còn có thể hiểu được
Hoặc nếu như thực lực mạnh hơn đại nhân nhiều thì không sao
Thế nhưng rõ ràng mấy tên này không phù hợp với tất cả những điều trên, rốt cuộc là sao bọn hắn có thể làm được
Lúc này Đại Đỉnh chân nhân nghi ngờ hỏi:

-Tại sao bọn họ vẫn chưa dừng lại
Đám người nhìn lại, quả nhiên con thỏ kia vẫn còn đang điên cuồng quay Khôi Tam, phải mất một phút con thỏ mới hồi phục tinh thần và dừng lại
Vừa dừng lại thì nghe thấy Khôi Tam đang không ngừng đảo mắt kêu lên:

-Không được không được, chóng mặt chóng mặt..
Ách..
Tần Thọ nói:

-Huynh đệ không tệ, vậy mà lại chặn được hết tất cả
Sau khi Khôi Tam cười ha ha lại bắt đầu nôn khan, vỗ ngực nói:

-Không chịu được nữa, muốn nôn..
Tần Thọ thấy vậy cũng hơi đau đầu, dù sao kẻ thù vẫn còn đang ở phía sau lưng, chỉ riêng việc ngăn cản được một đợt tấn công hiển nhiên sẽ không thể giải quyết được vấn đề
Trong khi Tần Thọ còn đang lo âu..
Cục gạch hét lớn:

-Bà lão ngực phẳng, ngươi không được rồi
Chúng ta đã chặn hết tất cả, la la la..
Có bản lĩnh thì ngươi lại đến đây đi
Lúc trước nghe nói như vậy thì Tần Thọ còn có thể vui vẻ một chút, bây giờ nghe thấy những lời này, Tần Thọ lập tức có loại dự cảm không tốt
Quả nhiên, chỉ thấy Lam Tam vẫy tay, những gai nhọn ở trên bầu trời lại quay trở về, sau đó Lam Tam khịt mũi nói:

-Đây là các ngươi ép ta đó
Sau đó Lam Tam dùng sức kéo cổ áo
Cục gạch thét to:

-Mẹ kiếp
Cởi ra
Cởi ra
Nàng ta vậy mà cởi ra cho ta
Tần Thọ vội vàng che miệng cục gạch, loại dự cảm không tốt kia càng ngày càng mạnh mẽ
Sau khi Lam Tam cởi quần áo thì tiện tay hất lên, quần áo xoay chuyển
Bên trong vậy mà đều là quả cầu gai
Trong đầu Tần Thọ lập tức ong ong, sao nhìn thứ đồ chơi này lại quen mắt như vậy chứ
Lam Tam giũ quần áo, tất cả quả cầu gai trên quần áo giãn ra, hóa thành từng cây gai nhọn bay vèo lên giữa bầu trời
Trong nháy mắt, mây đen phi châm biến thành hai đóa, lít nha lít nhít xếp đầy bầu trời, sau đó phi châm trở nên lớn hơn, từng cây gai nhọn thì cũng thôi đi lại còn đang lớn lên, cuối cùng tất cả đều trở thành trường mâu
Lam Tam đứng ở bên trên đám mây đen, hai tay mở ra, hai mắt lóe ra tia sáng xanh lấp lóe như mắt mèo trong đêm
Tần Thọ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ này của Lam Tam, dáng người của nàng ta mảnh mai, nhìn thế nào cũng giống như tiểu loli, con mắt rất to, tóc rất dài, gió thổi qua bay múa theo gió giống như là bé con đến từ thế giới hai chiều
Chỉ là bé con này thực sự hơi hung dữ mạnh mẽ..
Tần Thọ đang phân vân không biết có nên cho nàng ta một cây kẹo mút, yêu cầu đình chiến hay không thì nghe thấy cục gạch kêu lên:

-Ta nói đúng rồi
Nàng ta thật sự là ngực phẳng
Oa ha ha..
Nghe vậy, sắc mặt của Tần Thọ cũng tái xanh, nhưng mà vẫn theo bản năng liếc nhìn bộ ngực của Lam Tam, quả nhiên là rất phẳng
Nhưng mà dựa theo tiêu chuẩn của loli, ngoại hình hơi phình ra nên hẳn cũng được xem như là đã phát triển, không tính là ngực phẳng trong loli
Nhưng mà cái liếc mắt này lại làm cho Lam Tam hoàn toàn bùng nổ:

-Con thỏ chết tiệt, ngươi còn nhìn nữa sao
Ta giết ngươi
Tần Thọ nghe xong, khóc nức nở nói:

-Mẹ kiếp!!
Cục gạch mắng ngươi, ngươi lại để ý tới ta làm gì
Hơn nữa, bọn họ cũng nhìn mà
Tần Thọ chỉ những yêu quái cấp dưới ở phía sau lưng Lam Tam, lập tức quăng nồi qua
Sau đó Tần Thọ nhìn thấy Lam Tam vung tay lên, trường mâu khắp bầu trời bỗng nhiên thay đổi phương hướng, phốc phốc phốc phốc..
Đám yêu quái vốn dĩ đang đuổi theo nhao nhao bị nổ đầu, thi thể ở khắp bầu trời đều rơi xuống, máu tươi trút xuống như mưa
Ngay sau đó Lam Tam lạnh lùng nói:

-Không quản tốt mắt chó của các ngươi thì đều đáng chết
Tần Thọ vội vàng nhìn về phía Công Tôn Lục La và Đại Đỉnh chân nhân…

Chỉ nhìn thấy Đại Đỉnh chân nhân đang cúi đầu nhìn lô đỉnh của mình, căn bản không có ý muốn ngẩng đầu
Công Tôn Lục La cũng cúi đầu, vuốt vuốt một đóa hoa nhỏ..
Hiển nhiên là hai người này hiểu rõ Lam Tam, biết không thể nhìn cho nên không nhìn
Nhưng những yêu quái khác lại không may mắn như vậy, bị Tần Thọ chụp một cái bô tới, những tên đã nhìn đều chết, những tên chưa có nhìn cũng chết theo..
Thật là oan ức
Lam Tam quay đầu nhìn về phía Tần Thọ nói:

-Con thỏ chết tiệt, tới phiên ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ lập tức kêu lên:

-Đợi một chút
Đáng tiếc, Lam Tam vốn dĩ không muốn nghe hắn nói nhảm bèn vung tay lên, vô số trường mâu bay vụt tới như mưa
Khôi Tam thấy vậy, lập tức hét lớn:

-Đừng ném mạnh quá, chóng mặt, chóng mặt
Đáng tiếc, Tần Thọ chẳng thèm nghe theo lời hắn nói, quay Khôi Tam ngăn cản sự tấn công của trường mâu
Lúc đầu Khôi Tam còn có thể cố gắng chủ động đi đón đỡ, sau này đầu óc hoàn toàn choáng váng, mặc kệ tất cả mọi thứ vung tay đánh lung tung, tùy duyên đón đỡ
Chờ sau khi cơn mưa phi mâu qua đi, Tần Thọ hỏi Khôi Tam:

-Thế nào rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Khôi Tam vừa oa oa nôn, vừa nói:

-Ta không sao
Tần Thọ yên lặng nhìn một loạt trường mâu trên mông mình, gầm thét:

-Con mẹ nó ta có sao
Khôi Tam:

-...-

Lam Tam không cho Tần Thọ cơ hội thở dốc, trường mâu vừa thu về lại lần nữa đuổi theo
Tần Thọ thấy vậy, hắn biết nếu cứ tiếp tục như thế, sớm hay muộn thì cũng sẽ bị đâm thành con nhím, thế là bàn tay vuốt ve trường mâu đâm vào trên mông, đột nhiên phóng về phía mặt đất

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.