Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 553: Hoàng Long và Cổn Cổn






Chương 553: Hoàng Long và Cổn Cổn





Thế nhưng những lời này hắn không thể nói, nếu đã trong lúc mơ mơ hồ hồ mà kết được thiện duyên, vậy thì cứ kết lại trong lúc hồ đồ đi
Còn về phần lần sau gặp mặt như thế nào, hắn cũng quản không được, ít nhất thì bây giờ hắn là người được lợi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế là Tần Thọ chỉ có thể cười ha ha mà gật đầu, tùy ý để cho vị ngự tỷ bên cạnh không ngừng nói quy định cứng rắn các thứ các thứ của Địa Tiên Giới
Một canh giờ sau, cuối cùng Tần Thọ cũng chịu đựng không nổi nữa mà hỏi:

-Đại tỷ, ngươi bao nhiêu tuổi rồi
Đã có con chưa
Địa Dũng phu nhân sửng sốt, tiếp đó lắc đầu nói:

-Không có
Tần Thọ nói tiếp:

-Ngươi nên có con đi
-Vì sao
- Địa Dũng phu nhân hỏi
Tần Thọ cười tủm tỉm, cũng không hề nói chuyện, chủ yếu là sợ nói ra sẽ bị đánh
Địa Dũng phu nhân nghĩ hết nửa ngày trời, đột nhiên ngẩng đầu lên nói:

-Con thỏ chết tiệt, ngươi là đang chê ta càm ràm nhiều quá à
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ cười ha ha nói:

-Ta đâu có nói gì đâu
Địa Dũng phu nhân thật muốn đánh một quyền lên gương mặt đê tiện đáng ghét này, nhưng mà cân nhắc đến vấn đề của giá trị vũ lực thì vẫn là nhịn xuống
Tần Thọ đi vô cùng nhanh, mà ngay tại nơi lúc trước bọn họ đánh nhau, ở trên không trung cách bọn họ không biết bao nhiêu vạn dặm, lại có một đoàn người khác tụ tập ngay đó
Một bên, là một vị nam tử đang cưỡi Hắc Ngưu, phía sau nam tử có vài người nam nữ có tạo hình đặc biệt đi theo, tổng cộng có sáu nam một nữ
Nam tử cưỡi Hắc Ngưu, có vẻ ngoài vô cùng cao lớn và vạm vỡ, sau lưng đeo lấy một cái luân bàn cực lớn, bên trên có khắc họa Thiên Can Địa Chi và Tứ Tượng
Ở đằng sau nam tử cưỡi trâu, có một vị nam tử có vẻ lẳng lơ đứng đó, nam tử ấy khuôn mặt trắng nõn, óng ánh như ngọc, môi đỏ, mắt đẹp, khoác áo choàng đỏ, từ đầu đến cuối khóe miệng đều nở một nụ cười mê hoặc
Chính là Yêu Tam Thiên mà Đại Đỉnh chân nhân cực khổ chờ đợi rất lâu vẫn đợi không được
Đối diện với những người này, là một đạo sĩ thân mặc hoàng bào đang đứng trên một đám tường vân, một sinh vật tròn tròn kỳ lạ màu đen trắng đan xen, mang theo vành mắt đen đang cưỡi trên cổ của đạo sĩ
Một người một thú chính là Hoàng Long đạo sĩ và Thực Thiết Thú Cổn Cổn đang phân chia đường đi với Tần Thọ, có tin đồn rằng không hề tham dự vào việc này
-Hoàng Long đạo hữu, lúc đó Địa Tiên Chi Tổ và Lê Sơn Lão Mẫu đã có ước định, Thiên Tiên và cấp trên Thiên Tiên đều không được nhúng tay vào chuyện thị phi của nhân gian
Dựa vào thực lực của ngươi, cần gì đi vào vũng nước đục này chứ
- Đại hán cưỡi Hắc Ngưu lớn giọng nói
Hoàng Long đạo sĩ lại nhìn thẳng cũng không hề nhìn hắn một cái, xác định Tần Thọ đã đi xa rồi, mới vỗ vỗ Cổn Cổn đang ở trên cổ nói:

-Tần Thọ đi rồi, có thể buông tay được chưa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cổn Cổn xoay đầu, vểnh cái mông mà nhìn xuống, thấy những thứ nên chết đã chết rồi, những người nên chạy cũng chạy rồi, mới khúm na khúm núm mà bò xuống, sau đó ôm lấy chân của Hoàng Long đạo sĩ, vặn eo một hồi, bày tỏ sự vui vẻ của mình
Hoàng Long đạo sĩ sủng nịnh xoa xoa đầu của Cổn Cổn nói:

-Nếu ngươi đã cảm thấy vui vẻ rồi, vậy chúng ta đi thôi
Nói xong, Hoàng Long đạo sĩ liền xem những người phía đối diện như không khí, không thèm để ý đến, xoay người đi
Sắc mặt của đại hán cưỡi Hắc Ngưu trầm xuống, lại không hề nói một lời
Thế nhưng huynh đệ của đại hán cưỡi Hắc Ngưu là một nam tử cao gầy dáng vẻ xấu xí cười lạnh một tiếng nói:

-Hoàng Long đạo sĩ, ngươi chẳng qua cũng chỉ là một Thiên Tiên mà thôi
Bảy người huynh đệ tỷ muội bọn ta đều là Thiên Tiên, đại ca của ta càng là Thiên Tiên đại viên mãn
Ngươi phá hỏng việc của bọn ta, cản đường đi của bọn ta, vậy mà một câu nói cũng không để lại đã cứ vậy mà đi sao
Đáng tiếc Hoàng Long đạo sĩ không thèm để ý đến hắn, trực tiếp xem lời nói của hắn như đánh rắm vậy, chắp tay sau lưng, đi về phía trước một cách thoải mái, một chút áp lực cũng không có
Một nữ tử mang theo một mặt nạ màu trắng trong bảy người nói:

-Hay cho một vị Hoàng Long đạo sĩ, ngươi đây là không đem Yên Sơn Bát Tiên bọn ta để vào mắt sao
Ngày hôm nay, ngươi mà không để lại vài món đồ thì đừng mơ đi được
Nói xong, nữ tử đeo mặt nạ trắng vung tay một cái, trong tay có thêm một cây quạt lông bằng bạch ngọc, chiếc quạt lông vừa phất ra thì nhiệt độ không khí bỗng chốc hạ xuống, tiếp đó nữ tử mặt nạ trắng lại vung tay một cái, gió mạnh nổi lên, một đám mây đen bị thổi về phía Hoàng Long đạo sĩ
Mây đen bị luồng gió lạnh này thổi vào, đến quá trình ngưng tụ cũng được bỏ qua, trực tiếp trở thành tảng băng khổng lồ mà va vào phía sau người Hoàng Long đạo sĩ
Đại hán cưỡi Hắc Ngưu nhìn thấy vậy lại không hề nói một chữ nào, hiển nhiên là hành vi của Hoàng Long đạo sĩ cũng khiến hắn vô cùng tức giận
Tảng băng còn chưa bay tới, gió lạnh đã đến trước, nhưng mà điều khiến bảy người kinh ngạc là, cơn gió lạnh thấu xương đến như vậy thổi qua, Hoàng Long đạo sĩ vẻn vẹn chỉ có áo bào bay phấp phới mà thôi, Cổn Cổn cũng chỉ rùng mình một cái còn sau đó thì không hề có việc gì
Cùng lúc đó bảy người đang xem đều đứng đó nhìn nhau, lửa giận trong lòng càng thêm bùng cháy, thế này cũng quá xem thường họ rồi
Thế là bảy người âm thầm lấy ra một lá cờ lệnh nhỏ, vận chuyển nguyên khí rót vào trong cờ lệnh, ngay giây tiếp theo sức mạnh của bảy người liền hòa thành một thể
Thực lực của nữ tử mặt nạ trắng đột ngột tăng lên, vừa vung tay một cái tốc độ va đập của tảng băng ngay lập tức tăng lên
Nếu như nói lúc nãy là vụ va chạm của những chiếc xe trâu đang phát điên, thì hiện tại chính là vụ tập kích của tên lửa siêu tốc rồi
Uy lực quả thật không thể đem ra so sánh với nhau được
Yêu Tam Thiên nhìn thấy vậy, lại chỉ sụp mắt thuận theo, không có bất cứ biểu cảm nào, bước chân chỉ hơi lùi lại một chút, không hề có ý muốn tiến về phía trước tấn công
Mắt thấy tảng băng đã đụng sát vào người của Hoàng Long đạo sĩ, chỉ thấy Hoàng Long đạo sĩ không hề quay đầu lại, chỉ tùy ý mà vung tay áo về phía sau một cái, tảng băng đó vù một tiếng lập tức hóa thành những mảnh vỡ long lánh đầy trời, biến mất tại không trung
Bảy người sửng sốt trong giây lát, tiếp đó thì rùng mình dữ dội, người nam tử xấu xí nhịn không được mà kinh ngạc thốt lên:

-Kim..
Đại hán cưỡi Hắc Ngưu lại rầm một tiếng mà quỳ xuống mặt đất, cướp lời nói:

-Đa tạ ơn tha mạng của tiền bối
Bọn ta có mắt mà không thấy Thái Sơn, tiền bối không tính toán với tiểu nhân, bọn ta rất biết ơn
Bọn ta lập tức lên đường quay về núi bế quan ba ngàn năm, sau này những sự việc liên quan đến Tần Thọ sẽ không nhúng tay vào nữa

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.