Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 557: Thiên Đình họp mặt





Chương 557: Thiên Đình họp mặt





Tử Vi đại đế hỏi lại một câu:

-Ngươi dám sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Câu Trần đại đế im lặng..
Rất lâu sau, Câu Trần đại đế mới thở dài nói:

-Để ta suy nghĩ kỹ lại đã
Tử Vi đại đế cười nói:

-Nghĩ nhanh lên đi, ngươi cũng thấy rồi đấy, sức mạnh của con thỏ đó đang ngày càng tăng lên
Nếu như chờ đến lúc hắn có thể tự mình lên Thiên Đình, vậy thì một câu giải thích của ngươi cũng không giải quyết được gì
Càng không nói, con thỏ đó không thể tiếp tục tu luyện nữa, bằng không hậu hoạn khó lường
Câu Trần đại đế gật gật đầu, nhắm nghiền hai mắt, không nói thêm gì nữa, rõ ràng là trong lòng cũng đang đấu tranh không ngừng
Tử Vi đại đế đứng dậy cáo từ, quay về Tử Vi Tinh của mình
Cùng lúc đó, ở âm tào địa phủ, trong điện Âm Luật Ty
Một gã đội mũ ô sa, thắt lưng sừng tê giác
Tay cầm nha hốt(1), thân mang áo choàng
Đi trên đôi giày nền nã, tóc mai xõa tung bị gió thổi phất phơ bên tai, chòm râu quai nón ôm trọn khuôn mặt của nam nhân đang tựa cạnh bàn
Trên bàn bầy một cuốn sách lớn, một tay cầm bút lông, ánh mắt say sưa đang mải suy nghĩ điều gì, bút lông trong tay cũng xiêu xiêu vẹo vẹo..
miệng đang thầm oán trách:

-Mới vừa uống được một nửa, các người lại lôi ta về tra tuổi thọ của một con chim
Năm nào cũng tra, tra cái gì mà tra
(1: Tấm thẻ lớn làm bằng ngà voi, các quan cầm ở tay khi vào triều, muốn tâu điều gì với vua thì viết lên tấm hốt đó.)

Người này chính một trong Tứ Đại Ty của âm phủ, là người trông coi Âm Luật Ty, phán quan của âm phủ - Thôi Giác
Thôi Giác vốn dĩ là trọng thần của Thịnh Đường, bởi vì có công lao nên sau khi chết đã được phong làm phán quan, quản lý Âm Luật Ty, chuyên giúp người tốt kéo dài tuổi thọ đồng thời đưa những kẻ làm chuyện ác bá về với cõi âm
Mỗi tháng một án nhỏ, mỗi năm một án lớn
Tất nhiên, giữa vô số sinh linh trong trời đất, ngay cả thần tiên, Thôi Giác cũng không thể tra trên đầu của từng người được
Vậy nên, hắn chủ yếu chỉ là tùy cơ kiểm tra một chút, xem xem kẻ nào không gặp may
Hoặc thấy tò mò về kẻ nào sẽ hỏi đôi câu, chẳng phải tuổi thọ của mọi sinh vật đã được ấn định trong sách sinh tử sao
Tuy nói là vậy, nhưng tuổi thọ cũng không phải là cố định
Tuổi thọ trong sổ sinh tử, được căn cứ vào việc sinh linh đầu thai mà tự động hình thành, thường thì tuổi thọ đều trọn vẹn
Ví dụ, nếu con người có thể sống đến một trăm hai mươi tuổi, thì tuổi thọ được ghi trong sổ sinh tử sẽ là một trăm hai mươi tuổi
Sau đó, Âm Luật Ty sẽ dựa vào một vài yếu tố như sinh linh đã làm những việc thiện ác ở phàm giới mà tăng hoặc giảm tuổi thọ
Sau đó khi hết thọ, nếu như chết rồi, sẽ do Ty khác đảm nhiệm
Còn nếu như chưa chết, Âm Luật Ty sẽ phái người đi cưỡng chế câu hồn kẻ đó, mang về, giao cho Ty khác xử lý
Hôm nay là ngày thanh tra hàng năm, nhưng Thôi Giác đã bị một phán quan khác là Chung Quỷ kéo đi uống rượu, say rồi mới bị cấp dưới ép kéo về làm việc
Hiện tại, Thôi Giác nhìn mọi thứ trước mặt với vẻ mặt mơ hồ, trong cơn mê man, hắn thấy tuổi thọ của một con thỏ vậy mà trống rỗng
Thôi Giác khịt mũi,

-Một con thỏ sao có thể trống không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vì vậy, Thôi Giác tiện tay viết thêm vào mười lăm năm
Sau đó Thôi Giác liền nhìn thấy, mặt sau của sổ sinh tử liền xuất hiện bốn chữ tuổi thọ đã hết
Thôi Giác chép chép miệng có chút tự đắc nói:

-Hiểu rõ từng chân tơ kẽ tóc, ha ha..
thỏ con, đi đầu thai đi
Nói xong Thôi Giác lại tiếp lời:

-Hắc Bạch Vô Thường đâu
Đi, đi bắt con thỏ về
Hắc Bạch Vô Thường đang đứng ở cửa chơi cái trò ngàn năm không đổi đó là so kè lưỡi ai dài hơn, nghe vậy lập tức chạy vào, sau đó theo lời Thôi Giác, hai người quay ra nhìn nhau một cái, khom người hành lễ, tuân lệnh lui xuống
Bạch Vô Thường tên là Tạ Tất An, thuộc tính dương, luôn nở nụ cười trên mặt, dáng người cao gầy, sắc mặt trắng bệch, miệng rộng lưỡi dài, đầu đội một chiếc mũ quan cao có ghi bốn chữ "Gặp là sinh tài", được nhân gian cung kính đặt cái tên Hoạt Vô Thường hoặc là Bạch gia..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đối với nam tính hút âm hồn, đối với nữ tính tán âm phách
Hắc Vô Thường tên thật là Phạm Vô Cứu, thuộc tính âm
Vẻ mặt hung hãn, thân hình to lớn, gương mặt đen đúa, trên mũ quan cũng ghi bốn chữ "Thiên hạ thái bình", có nghĩa là sẽ không tha cho những kẻ làm nhiều tội ác nên được tôn là Ải gia hoặc là Hắc gia
Bạch Vô Thường ngày nào cũng thè dài lưỡi, Hắc Vô Thường vẫn luôn cảm thấy hắn đang khoe khoang, vậy nên ngày thường làm gì cũng thè lưỡi ra, sau đó so bì ngắn dài với Bạch Vô Thường
Tất nhiên, Hắc Vô Thường vẫn luôn thua triệt để, thế nhưng Hắc Vô Thường là cái kiểu người bách thua bách chiến, không chịu khuất phục dù chỉ một chút
Giờ phút này, Bạch Vô Thường Tạ Tất An cùng Hắc Vô Thường Phạm Vô Cứu vừa đi vừa lấm la lấm lét quay đầu lại nhìn về phía cửa Âm Luật Ty ở phía xa xa, sau đó nhỏ giọng bàn tán
-Này..
đại nhân lại uống nhiều rồi
- Hắc Vô Thường Phạm Vô Cứu nói
Bạch Vô Thường cũng gật đầu theo:

-Đúng vậy, ngươi xem cách ngài ấy nói chuyện lưỡi còn dài hơn cả ta
Hắc Vô Thường nói:

-Lần sau ta phải đi đấu lưỡi với ngài ấy mới được..
Bạch Vô Thường cười ha ha nói:

-Đi đi, ta nhặt xác giúp ngươi
Hắc Vô Thường:

-...-

Bạch Vô Thường:

-Được rồi, hay là nói về con thỏ kia đi
Hắc Vô Thường trợn hai mắt nói:

-Một con thỏ thì có gì hay ho mà nói
Đại nhân vẫn luôn làm việc thỏa đáng, đối xử với mọi sinh linh đều hết sức công bằng
Sau khi ngài ấy đến, trò đùa của hai chúng ta đới với đám quỷ hồn cũng không còn nữa, lần trước không phải đi bắt Vương Bát sao
Lần trước nữa không phải ngươi bắt linh hồn một con chuột à
Còn lần trước trước nữa, hình như ta bắt một con heo
Bạch Vô Thường trợn hai mắt nói:

-Khả năng tâng bốc của ngươi càng lúc càng cao siêu rồi, cái gì mà đối xử công bằng với tất cả sinh linh
Đấy rõ ràng là mỗi lần ngài ấy say rượu rồi làm bừa mà, có phải vì ai đâu chứ
Hắc Vô Thường vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

-Là một, là một, lẽ nào khi người khác hỏi, ngươi cũng dám nói như vậy
Bạch Vô Thường không biết phải nói gì, cuối cùng chỉ thở dài, đi lên Hoàng Tuyền Lộ, đến Quỷ Môn Quan, lấy ra một chiếc la bàn linh hồn, xác định phương hướng chuẩn xác sau đó mới vội vàng bay đi
Buổi tối hôm nay, Tần Thọ và Lý Trinh Anh cùng nhau tán gẫu đến nửa đêm, sau đó vì thương xót tiểu nha đầu nên Tần Thọ mới để Lý Trinh Anh đi ngủ
Hắn nhàm chán ngồi trên Tàng Long Đỉnh, liếc mắt về phía cách đó không xa Khôi Tam đang ngáy như sấm, lại nhìn Địa Dũng phu nhân đang ôm Lý Trinh Anh trong lòng

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.