-Tại sao bọn họ không để ý đến chúng ta Tần Thọ dậm chân nói:
-Chúng ta đang giẫm đất, bọn họ lại giẫm bùn, đây là chuyện gì vậy Địa Dũng phu nhân nói:
-Có một câu nói rằng: Những con ma khó có thể di chuyển trên Hoàng Tuyền Lộ Những người vừa chết là ma tân sinh, tương tự như là trẻ sơ sinh vậy Tâm hồn họ mỏng manh, không thể tu hành Nếu không có sự hỗ trợ của âm lực, họ đi lại cũng tốn sức Khi đến Hoàng Tuyền Lộ, Hoàng Tuyền Lộ sẽ biến thành bùn nhão -Bọn họ đi lại trên đó sẽ khó khăn hơn, tiêu hao linh hồn nhiều hơn, đây cũng là khổ nạn cấp độ đầu tiên của cõi âm Họ càng làm nhiều điều xấu trong đời, nghiệp chướng càng nặng, họ càng khó tu luyện ở đây.. Đang nói, Tần Thọ hung hăng quay đầu lại, dùng sức đá một cước lên một cái đầu sát dưới đất, nói:
-Móa, nhìn ngươi nửa ngày, tốc độ như rùa, kiếp trước ngươi làm không ít chuyện xấu đi Người đó ngẩng đầu lên nói:
-Ca à, ta chết chỉ còn một cái đầu Ta vẫn luôn lăn theo để xếp hàng Ngươi còn muốn sao Tần Thọ đột nhiên lộ ra vẻ xấu hổ, nhấc đầu ho khan một tiếng:
-Xin lỗi, như vậy đi, để bồi thường Tần Thọ ta đưa ngươi đi một chuyến, đi đường tắt, thế nào Cái đầu người nghe vậy lập tức vui mừng, cười nói:
-Cám ơn Ngay sau đó, hắn ta đẩy cánh tay của mình lên, búng mạnh, vung vẩy, và cái đầu bay ra như một quả đạn pháo Sau đó anh nghe thấy Tần Thọ vỗ đùi và hét lên:
-Chết tiệt, ném ngược rồi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Ngày nói ra lời này, những bóng ma từ từ di chuyển xung quanh, giống như bị điên cuồng tản mát ra, tất cả đều cách xa Tần Thọ ít nhất năm mét Tần Thọ thấy vậy, trên mặt lộ ra vẻ xấu hổ, xua tay:
-Mọi người đừng như vậy, hồi nãy lăn dưới đất, nửa đầu đều ở trong bùn, vừa nhìn là biết không phải người tốt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Những bóng ma nhìn Tần Thọ nghiêng ngả, như muốn nói lại: Com mẹ nó ngươi mới không phải là người tốt Tần Thọ xoa tay, nhanh chóng kéo Lý Trinh Anh và Địa Dũng phu nhân tránh đi -Tần Thọ, ngươi không quan tâm người đó sao - Lý Trinh Anh hỏi Lời vừa dứt thì mấy người nghe một tiếng hét to truyền đến:
-Chạy đi đâu Sau đó, một ngọn giáo dài chọc vào đầu nam nhân trên bầu trời như xiên mứt quả, rồi một tên lính ma cầm đầu nam nhân đi về kinh thành, vừa đi vừa nói:
-Nghiệp lực sẽ ăn mòn cơ thể ngươi, ngươi ở đây cũng vô dụng, xuống địa ngục hưởng thụ đi Thấy vậy, Tần Thọ vỗ tay cười lớn:
-Nhìn xem, ta đã nói hắn không phải đồ tốt đúng không Ta vừa mới lập công trừng trị cái ác Sau đó những bóng ma xung quanh lại chạy trốn, và hàng chục quân lính âm binh bước ra khỏi đám đông, hướng ngọn giáo lên trán Tần Thọ Âm binh Giáp nói:
-Con thỏ này thật là béo.. Âm binh Ất nói:
-Nhìn là thấy ngon rồi Tần Thọ nghe được, liếc mắt, liền muốn ra tay Kết quả nhìn thấy hai bóng người, một đen một trắng lao tới, một người tát bay hai con âm binh, liền nịnh nọt nói:
-Thỏ gia, ngài không sao chứ Nhìn thấy hai con ma đi tới đòi mạng, những hồn ma kia thậm chí lui về phía sau trăm mét, lật đật tháo chạy Thấy vậy, Tần Thọ vội vàng nói:
-Không sao, đừng nói gì hết, lái xe đi Tần Thọ biết rằng những hồn ma này đi trên Hoàng Tuyền Lộ không dễ, hắn không muốn gây thêm trở ngại cho những người ở đây, đã chết không hiểu vì sao, lại còn bị giày vò ấm ức sau khi chết Trên Tàng Long Đỉnh, Hắc Bạch Vô Thường kéo cái đỉnh chạy như điên, cuối cùng Tần Thọ nhìn thấy vài người không giống nhau, mỗi một bước quỷ hồn đi ra, dưới chân đều có một đóa hoa sen, nâng hắn ta đi về phía trước, hơn nữa càng chạy càng lên tinh thần Tần Thọ tò mò hỏi:
-Có chuyện gì vậy Hắc Vô Thường lập tức nói:
-Đó là người có công đức ở trần gian, công đức của hắn ta có thể bảo vệ hắn ta khỏi những khổ đau của Tam Sinh Lộ Vì vậy, người còn sống trên đời này, thì nên làm người tốt, làm thật nhiều việc tốt Tần Thọ nghe vậy khinh thường bĩu môi nói:
-Cút đi Ta nói ngươi biết chứ sống trên đời này làm thần tiên là tốt nhất, không thuộc trong ngũ hành, mặc kệ ai chết thì chết đi đều không liên quan gì đến lão tử Ta nói với các ngươi, còn chưa có thẩm lý và phán quyết đâu, vậy mà các ngươi lại bày ra cái màn kịch như vậy, chẳng trách sinh ý của các ngươi ngày càng kém Hắc Bạch Vô Thường nghe xong cười khổ, không biết nên nói cái gì -Họ sẽ phải đi trên Hoàng Tuyền Lộ này bao lâu - Lý Trinh Anh chung quy vẫn là một nữ hài tử, tốt bụng, đau lòng hỏi Bạch Vô Thường trả lời:
-Bình thường phải đi sáu ngày sáu đêm mới tới nơi, ngày thứ bảy bọn họ có thể đi đến Vọng Hương Đài xem xem.. Đúng rồi, phía trước chính là Vọng Hương Đài -Vọng Hương Đài Chính là Vọng Hương Đài được xưng là có thể nhìn xuyên qua lá chắn của thế giới và nhìn thấy người thân đó sao [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] - Lý Trinh Anh tò mò hỏi Bạch Vô Thường gật đầu nói:
-Nếu trong lòng còn nhung nhớ thì có thể quan sát Tuy nhiên, nếu là đơn phương tương tư thì Vọng Hương Đài sẽ không giúp được gì Nhưng nếu là người mà ngươi đang nhớ và cũng ngày đêm nhớ thương ngươi, vậy thì có thể nhìn đến Cho nên ngươi thấy có nhiều người đến Vọng Hương Đài như vậy, nhưng luôn có một hoặc hai người không thể nhìn thấy gì Đó là do khi còn sống đã làm việc không tốt cho nên đến khi chết thì không có ai tưởng niệm Nhưng cũng nói lại, ở một mình, có chết thì cũng đã chết, người chết như đèn cạn, không còn muốn nghĩ đến nữa Nhưng thảm nhất chính là loại con cháu được sủng nịnh sinh hư, ngốc tử không giáo hiếu đạo, sau khi chết thì đứa con căn bản đã bất hiếu, nhưng không nghĩ tới bọn họ cho dù đốt cả núi tiền giấy nhưng cũng là nhờ sự giúp đỡ của người khác, bọn họ không hề để tâm vào -Thì ra là vậy, nếu không thể nhìn thấy, tiền có thể thu được sao Ta đã nhìn thấy có người đưa tiền cho quỷ Lý Trinh Anh chỉ vào một tên quỷ sai ở dưới Vọng Hương Đài, tên quỷ sai này mang theo một cái túi to, không ngừng lấy tiền ra để đưa cho mấy quỷ hồn, chỉ là cũng không đưa bao nhiêu Đang nói chuyện, mọi người đều quay đầu lại, Địa Dũng phu nhân hỏi:
-Tần Thọ đâu Cùng lúc đó, chợt nghe thấy quỷ hồn ở phía trước hét lên một cách bất mãn -Này này.. ngươi cái con thỏ này sao lại chen ngang như vậy? -Đúng là hắn -Khó trách phải làm thỏ, không có giáo dưỡng -Thế này thật quá khinh người, không ai quản sao .. Không cần biết quỷ hồn la hét thế nào, con thỏ đã chạy tới nhảy lên bệ đá, đi lên trên đài, hít một hơi thật sâu, thầm nghĩ trong lòng:
-Cho ta gặp Hằng Nga.. Vừa nói, Tần Thọ vừa hít sâu một hơi, trợn to hai mắt mong chờ nhìn