[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chương 570
Một đời người đều bị mất đi rồi
Quay đầu lại nói tiếp:
-Đó là Phạt Chi Nhãn
Ai không tuân theo quy củ sẽ không thoát khỏi mắt hắn, một khi phạm tội sẽ lập tức bắt người, kẻ nào nghiêm trọng hơn sẽ trực tiếp bị sấm sét đánh
Địa Dũng phu nhân nghe xong lập tức không còn những suy nghĩ viển vông nữa
Lúc này, Tần Thọ thu hồi ánh mắt đang nhìn con gián, cười nói:
-Không phải vội đi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đơn giản
Nói xong, Tần Thọ liền nhảy ra khỏi đại đỉnh, mặc kệ Thanh Đồng Long kia đang trừng mắt bất mãn, một tay hắn kéo nó ra khỏi đại đỉnh
Làm xong, Tần Thọ sững sờ tại chỗ
Không chỉ có Tần Thọ, mà Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu Mặt Ngựa, Lý Trinh Anh và Địa Dũng phu nhân đều trợn tròn mắt, ánh mắt bắt đầu từ từ cong xuống..
Chỉ nhìn thấy đầu của con Thanh Đồng Long trước mặt lớn đến mức nó có thể nuốt chửng một người sống chỉ trong một nhát
Đầu rồng khổng lồ kết hợp với thân rồng và móng rồng cường tráng, lộ ra uy vũ bất phàm
Nhưng khi toàn thân lộ ra, thân dưới của hắn co rút nghiêm trọng thì không nói làm gì, thân trên lại chỉ dài một thước, cái gọi là long trảo lúc này chính là hai bàn tay mập mập, thân hình mập mạp ngắn ngủn so với cái đầu to… quả thực là kém xa
Cùng với chiếc đuôi mũm mĩm sau mông, nó trông giống như một con vật nhảy ra từ trong phim hoạt hình
Thế nhưng nhìn lại khuôn mặt hung thần ác sát giống hệt như một chiếc mặt nạ đồng thau kia, trong nháy mắt đã phá vỡ tất cả mọi sự đáng yêu, sự chênh lệch cực lớn ấy khiến cho người ta cũng không thể chịu đựng được nữa..
-Oa ha ha..
Tần Thọ là người đầu tiên không hề kiêng nể gì mà cười lên
Những người khác đều bị Tần Thọ ảnh hưởng, ngay lập tức cũng cười lớn lên theo hắn
Vẻ mặt vốn dĩ vẫn luôn không hề có biến hóa gì của Thanh Đồng Long cuối cùng cũng để lộ ra một mảnh màu đỏ, cũng không biết là tức giận hay là xấu hổ
Bên này vừa cười, lập tức dẫn đến sự chú ý của những người khác, từng người một xoay đầu nhìn qua, nhìn thấy một con rồng đầu to tướng đứng ở trong đám người, vô cùng bắt mắt, theo sau đó chính là những tiếng cười lớn vang lên không ngừng..
Thanh Đồng Long không thể cử động, nếu như có thể động đậy thì phỏng chừng hắn ngay cả một khe hở cũng có thể tìm được để mà chui vào, dù cho như vậy, thì trong đôi mắt đều đã đong đầy nước mắt rồi, cứ chảy xuống không ngừng
Hiển nhiên, hắn đã lớn như vậy, cũng chưa bao giờ bị mất mặt như thế này..
Tần Thọ cũng chịu không nổi nữa, một phát đem Tàng Long Đỉnh cất đi, sau đó nhấc cái đầu lớn của Thanh Đồng Long lên, quay cái mông của nó về phía trước, rống lớn một tiếng:
-Tránh đường đi
Rồng nhà ta ăn nhầm thức ăn, sắp tiêu chảy rồi
Nghe thấy Tần Thọ vừa la lên như vậy, không ít người xoay đầu lần nữa, kết quả thứ nhìn thấy lại là một đóa hoa cúc tròn trịa mềm mại, đang sắp chớm nở
Ngay tại khoảnh khắc đó, khả năng tiềm tàng của những con người đó ngay lập tức được kích thích hẳn lên, con đường đang vô cùng chật chột ngay tức khắc tản ra thành một con đường rộng hai mét
Con rồng ngang ngược đó trực tiếp một chân tiếp đất, lưng tựa vào tòa lầu cao, lấy tư thế như một tên giảo hoạt mà đứng tại nơi đó..
Sau bước chân dồn dập này, cây gậy lớn ở bên hông dưới cũng đang vung loạn xạ trong gió
Tần Thọ liếc mắt một cái nhìn trò vui ấy, trong lòng lẩm bẩm nói một câu:
-Phỏng chừng so với pín hổ ngâm rượu thì có ích hơn..
Cũng không biết là cảm nhận được suy nghĩ không có ý tốt của Tần Thọ, hay là chính mình cũng cảm thấy mất mặt, đuôi của con rồng ấy quét một cái, cản lại cây giáo dài ở bên hông dưới
Tần Thọ mặc kệ hắn, nhìn thấy đường đã được nhường lại, vác theo Thanh Đồng Long ba chân bốn cẳng mà chạy đi, vừa chạy vừa kêu lên:
-Sắp tiêu chảy rồi, sắp tiêu chảy rồi
Thanh Đồng Long nhà ta sắp bị tiêu chảy rồi
Bất cứ nơi nào họ đi qua, đoàn người đều nhao nhao mà nhường lại một con đường đi..
Những người khác thấy vậy, vội vàng đi theo, con đường vốn dĩ phải đi đến một hai canh giờ, ba phút sau những người đó đã ngồi trong phòng riêng ở tầng cao nhất của nhà trọ Hắc Bạch, đang cắn hạt dưa, uống miếng trà, cũng tiện thể dỗ dành hài tử..
-Thỏ Thỏ, đã nửa ngày trời rồi mà ngay cả con mắt hắn cũng không động đậy
Lý Trinh Anh ngồi xổm xuống ở trước mặt Thanh Đồng Long, có chút đau lòng nói
Địa Dũng phu nhân cũng nhìn đến Thanh Đồng Long, tuy rằng trước đây hai bên có quan hệ thù địch, nhưng mà từ khi nàng có ký ức, vứt bỏ cuộc sống nhàm chán ở Linh Sơn, sau khi đến Địa Tiên Giới, chính là sống một đời người sát phạt quyết đoán
Nàng từ trước đến giờ cũng vẫn chưa thấy qua cảnh tượng giày vò một người như thế này, ngay tại thời điểm này, nhìn thấy Thanh Đồng Long nước mắt lưng tròng, con ngươi không hề cử động, ánh mắt đờ đẫn mà thất thần, nàng cũng có chút thương cảm cho cái tên này
Trong tất cả mọi người, chỉ có Khôi Tam là bình thản nhất, đặt mông ngồi tại chỗ đó, cầm lấy một cái khay sứ, trong đó đựng một hạt đậu phộng, cầm cái khay nghiêng qua nghiêng lại, lùa cho hạt đậu phộng trong cái khay lăn qua lăn lại, chơi đến vui chết đi được
Đối với tên ngốc này, Tần Thọ căn bản không ôm quá nhiều hi vọng, hắn có thể thành thành thật thật mà ngơ ngác ở đó, Tần Thọ đã cảm thấy hài lòng rồi
Về phần hai người phụ nữ khác có lương tâm phát hiện ra, Tần Thọ không đồng ý nói:
-Có lẽ là hắn ngủ rồi đó, không cần phải để ý tới hắn, ăn cơm trước
Tiểu nhị, lên món
Trong chốc lát một bàn lớn đầy thức ăn đã được dọn lên, Tần Thọ vừa xắn tay áo lên mới phát hiện không hề có thứ gọi là tay áo, sau đó cũng không để ý nữa, ngồi xổm trên ghế, một tay chống lên bàn, tay kia cầm lấy đôi đũa, nhón chân mới có thể với tới gà nướng trong cái khay, sau khi tùy tiện gắp một miếng thịt bỏ vào trong miệng chóp chép một hồi, Tần Thọ nhướng mày lên nói:
-Chịu đựng, có thể ăn
Lời này vừa nói ra, tiểu nhị vừa đặt đĩa thức ăn xuống liền không vui, cau mày nói:
-Khách quan, tuy rằng tửu lâu Hắc Bạch của bọn ta không phải tửu lâu tốt nhất ở vùng này, nhưng mà nếu nói đến món Túy Tước mà ngài vừa mới ăn này, vậy chắc chắn là món chính thống nhất của vùng này đó
Nếu ngài nói là không ngon, vậy thì ta đây phải tranh luận một lát rồi
Tần Thọ vừa nghe thấy, liền cười ha ha nói:
-Ngươi nói rất hay, lời ngươi nói có lý, ngươi đi kêu ông chủ các ngươi là Hắc Bạch Vô Thường vào đây
Còn có hai tên đại hán Đầu Trâu Mặt Ngựa cũng cùng kêu vào đây luôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu nhị cảm thấy mờ mịt, không hiểu rõ ý của con thỏ này, thế nhưng vẫn là đi ra ngoài gọi người