Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 574: Viết tên của Thôi Giác







Chương 574: Viết tên của Thôi Giác





Sau khi Tần Thọ ăn xong, lông mày nhướng lên, tiếp đó cười cười nói:

-Cái này cũng không tồi
Đâu chỉ là không tồi thôi đâu, chiếc bàn được chạm trổ từ gỗ Trầm hàng tỉ năm, khí thuần âm chứa đựng bên trong còn nhiều hơn gấp trăm lần so với trà Âm Linh, Tần Thọ ăn vào hai miếng đã cảm nhận được tế bào bên trong cơ thể hoàn toàn được hoạt hóa, trở nên hưng phấn hẳn lên, một tí nguyên khí cũng không ăn nữa, chỉ ăn khí thuần âm mà thôi
Tần Thọ cũng không biết đây là chuyện tốt hay chuyện xấu, dù sao thì hắn cũng đang lần đá qua sông, ăn trước rồi nói tiếp vậy
Đợi đến khi Tần Thọ đã cắn đến miếng thứ ba Thôi Giác không có cách nào làm lơ được nữa, la lên:

-Ngậm miệng lại
Con thỏ, ngươi đến chỗ ta để bàn chuyện hay đến chỗ ta để phá
Cái bàn này của ta sửa khó khăn lắm mới có thể dùng tạm, ngươi ăn rồi, sau này ngươi định để ta ngồi đất sao
Tần Thọ lấy ra một cái đĩa từ trong vạt áo ngực
Thôi Giác không hiểu ý của Tần Thọ, sau đó Tần Thọ phất phất tay, thấy chiếc đĩa liền biến thành một tấm nệm cói rồi ném tới trước mặt Thôi Giác, tiếp đó Tần Thọ nói với vẻ mặt hòa nhã:

-Không cần khách khí, ngồi đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thôi Giác chỉ cảm thấy đầu sắp bốc khói rồi, cũng không thèm để ý đến hình tượng nữa, một cước đạp hỏng chiếc bàn của mình, chỉ vào mũi của Tần Thọ hét lớn:

-Ngươi đừng ức hiếp người quá đáng
Tần Thọ chỉ đợi câu nói này liền nhảy dựng lên, đứng trên ghế chỉ vào mũi Thôi Giác quát:

-Là ta quá đáng hay là ngươi quá đáng
Mẹ nó, ông đây còn đang ngủ mà bị ngươi gọi hồn xuống để chơi đùa, một người đang sống đường hoàng lại trở thành người chết, khi ngươi đặt bút viết có từng nghĩ người khác vì một nét này của ngươi mà sinh tử chia lìa, tan nhà nát cửa hay không
Ngươi mẹ nó lơ là chểnh mảng, còn trách ta chèn ép tiền tài của ngươi
Thôi Giác bị Tần Thọ chỉ thẳng vào mũi mắng nhiếc mà không nói được gì..
Dẫu sao, như Tần Thọ nói, Tần Thọ chỉ là phá của hắn chút tiền, còn hắn thì sao
Hắn trực tiếp lấy đi một mạng người
Nói như vậy, hắn cũng có hơi quá đáng
Thôi Giác cố gắng biện hộ cho mình nói:

-Phán đoán sai, nhầm lẫn, thông thường phán đoán sai ta tra xét một chút liền biết được, sau đó còn có thể đưa về, nếu ngươi không tin có thể hỏi bọn họ..
Hắc Bạch Vô Thường lập tức gật đầu, nói:

-Chúng ta có thể làm chứng, mặc dù Thôi phán quan lúc bắt người có hơi tùy ý, nhưng lúc phán quyết vẫn rất nghiêm túc
Tần Thọ nhếch mắt, ậm ừ hai tiếng, kì quái nói:

-Phải không
Vậy tại sao khi nhìn thấy Thỏ gia ta lại trực tiếp muốn đưa ta xuống địa ngục
Đã từng xét thẩm qua chưa
Thôi Giác gượng gạo đáp:

-Cái đó..
ngươi vừa mới vào đã xoay mông đến trước mặt ta, lại còn không thèm ngó ngàng gì mà ngồi xuống, đây vốn là tội, cũng giống như, một người bước vào Lăng Tiêu bảo điện không chịu đứng lại mà muốn ngồi trên hoàng vị của Ngọc Hoàng đại đế..
Tần Thọ kéo cao giọng, chỉ vào Thôi Giác nói:

-Trời ạ
Ý của ngươi là cái ghế rách này của ngươi lại giống như hoàng vị của Ngọc Đế sao
Ngươi là muốn làm phản rồi
Được thôi, không cần nói gì cả, Trinh Anh, ngươi cũng nghe thấy rồi đấy, trở về mà nói cho Lý Thiên Vương..
Chậc chậc, vẫn tưởng rằng có gan tạo phản phải là một vạn đại yêu gì đó, không nghĩ tới một phán quan cỏn con ở Điqj Phủ cũng muốn tạo phản
Được lắm, thật sự lợi hại
Đi đây
Nói xong, Tần Thọ đầu cũng không thèm ngoảnh lại lôi kéo Lý Trinh Anh bọn họ đi nhanh ra cửa
Thôi Giác bị Tần Thọ nói đến sững sờ, sau khi định thần lại cuống cuồng đuổi theo, kêu lớn:

-Con thỏ, đợi đã
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thế nhưng Thôi Giác gọi càng to, con thỏ hắn chạy càng nhanh
Thôi Giác hiểu rõ, nếu như chuyện hôm nay bị vạch trần, mặc dù không đến mức phán quan hắn bị kết tội danh phản nghịch, nhưng cũng thoát khỏi tội không làm tròn trọng trách, không thể đánh mất miếng cơm của mình được, vẫn phải tự mình xả thân thử một phen
Nghĩ đến đó, Thôi Giác nói lớn:

-Con thỏ, ngươi nói đi, bao nhiêu tiền
Tần Thọ vốn đang chạy như bay lập tức dừng lại, sau đó chậm rãi quay đầu, mặt mày hớn hở, giống như bạn tốt gặp nhau, bước tới nắm lấy tay Thôi Giác cười nói:

-Ôi chao, sớm nói thế này không phải tốt hơn sao
Cần gì phải lãng phí nhiều nước bọt như vậy
Mặt Thôi Giác đầy hắc tuyến, hỏi:

-Bao nhiêu tiền mới khiến ngươi ngậm miệng lại
Tần Thọ vô cùng nghiêm túc nói:

-Cũng không tính nhiều, thế này..
ngươi có bao nhiêu
Thôi Giác lại sững sờ sau đó gào lên:

-Con thỏ chết tiệt, ngươi muốn đẩy ta vào đường cùng sao
Tần Thọ rất nhanh lắc đầu, dùng bộ mặt chính nghĩa nói:

-Không, không, ta sẽ để lại chi phí sinh hoạt cho ngươi
Thôi Giác nghe xong, tức giận đến đỏ bừng mặt, lông mày cũng dựng lên..
Cuối cùng hai người bọn họ kéo nhau vào một góc mà thì thầm, cũng không rõ nói những gì, tóm lại, Lý Trinh Anh, Địa Dũng phu nhân, Hắc Bạch Vô Thường, Đầu Trâu Mặt Ngựa, Khôi Tam bọn họ nhìn thấy Thôi Giác đưa cho Tần Thọ một cái túi, Tần Thọ vui vẻ mở ra sau đó lại hài lòng đóng vào, còn vỗ đùi Thôi Giác nói:

-Được cứ vậy đi, lần sau nếu như ngươi lại uống nhiều, thì có thể nhắn với ta
Thôi Giác nghe xong lập tức rùng mình, chỉ tay ra cửa quát:

-Biến ngay
Tần Thọ cười nói:

-Quan hệ tốt thì cũng đừng tùy tiện như vậy làm tổn thương tình cảm của chúng ta
-Cút
Một tiếng rống gào, con thỏ cùng đám người vẻ mặt chật vật bị đuổi ra khỏi Âm Luật Ty
Đối diện với ánh mắt lúng túng từ bốn phía, vẻ mặt Tần Thọ như không có chuyện gì xảy ra còn quay đầu khách sáo mà nhắc nhở một tiếng:

-Huynh đệ, nếu nhớ ta thì cứ việc thay đổi sổ sinh tử nha
-Cút
Cuối cùng, Tần Thọ xéo đi trong tiếng đuổi không khách khí của Thôi Giác
Lúc đến đây Tần Thọ một bụng đầy tức giận vậy mà lúc rời đi lại tràn đấy khí sắc, nghĩ đến ba viên Huyền Âm Thạch cực phẩm trong túi, xem ra không vui cũng thật khó
Tần Thọ đã từng thấy giới thiệu của những viên Huyền Âm Thạch này trong sách vàng, chúng xuất hiện ở Cửu U Tụ Âm, đòi hỏi điều kiện vô cùng khắc nghiệt, hàng triệu năm mới hình thành một viên, dùng để tinh luyện, có thể gia tăng khả năng tinh luyện thành công, cũng tăng cường thuộc tính âm của pháp bảo
Đối với những người luyện công phu có tính âm mà nói thì nó có tác dụng rất lớn
Ví dụ như, năm đó Phong Thần đại chiến, có rất nhiều đệ tử Tiệt Giáo dùng Huyền Âm Thạch để luyện thành pháp khí, uy lực của nó làm kinh hãi một phương
Tất nhiên, rơi vào trong miệng Tần Thọ thì chính là thứ đồ ăn cực phẩm, trọng điểm là ngày nào đó nguyên khí không đủ, thứ đồ chơi này có thể cứu mạng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.