Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 582: Tâm linh tương thông





Chương 582: Tâm linh tương thông





Hữu Phong cười khổ nói:

-Chuyện này sao có thể
Đường lên Thiên Đình còn chưa có, cho dù hắn muốn đến cũng không đến được
Hằng Nga gật gật đầu, thở dài nói:

-Ta cũng không biết sao lại như vậy, ta chỉ là cảm thấy Ngọc Nhi đang ở đây..
Nói xong, Hằng Nga quay đầu nhìn lại phía sau, chính là vị trí mà Tần Thọ đang đứng nhìn Hằng Nga
Hữu Phong nói:

-Tỷ tỷ, chắc là do tỷ đã lâu không có ngủ ngon, quá mệt mỏi mà sinh ra ảo giác thôi
Cái này gọi là ban ngày nghĩ gì ban đêm sẽ mơ về nó, thực ra tất cả chỉ là do tỷ nghĩ thôi
Hằng Nga buồn rầu nói:

-Chắc là vậy
Sau khi nói xong, vẻ mặt Hằng Nga cô đơn quay người đi vào trong sân
Tần Thọ thấy vậy kêu lên:

-Cô gái ngốc, cảm giác của nàng không sai, ta ở đây
Khi Tần Thọ kêu một tiếng, Hằng Nga quay đầu lại, hoài nghi nhìn về phía sau nói:

-Hữu Phong, em..
không nghe thấy âm thanh gì sao
Hữu Phong lắc đầu, Tần Thọ thấy vậy, tức giận kéo lỗ tai quát to:

-Nha đầu ngốc kia, Bạch Hạt Thượng Thiện cho ngươi cái lỗ tai to như vậy để làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi cho rằng nó là kẹp tóc sao
Hay là đồ trang trí
Hằng Nga lại nói:

-Sao ta lại nghe thấy Ngọc Nhi đang mắng em ngu ngốc
Hữu Phong đáng thương hề hề, có chút sợ hãi nói:

-Tỷ tỷ, tỷ..
đừng dọa em
Có thể thấy lá gan Hữu Phong không lớn, nhưng mà nàng sợ, hơn nữa là sợ Hằng Nga tinh thần không được bình thường
Hằng Nga hé miệng cười:

-Được rồi, đừng lo, ta không sao
Chỉ là ta cảm nhận được Ngọc Nhi có thể đang ở gần đây..
Em nói xem, có khi nào Ngọc Nhi đang dùng cách gì đó, từ xa nhìn ta không
Nghe vậy, hai mắt Hữu Phong sáng lên nói:

-Có thể lắm, em nghe mọi người nói trên thế gian có vô số pháp bảo, thần thông khác nhau, vượt qua không gian, thế giới để nhìn thấy người khác cũng không phải không có khả năng
Hằng Nga tỷ tỷ, có lẽ thỏ gia thật sự đang nhìn tỷ ở không gian khác đó, tỷ có muốn nói gì với hắn không
Hằng Nga vừa nghe thấy, hai mắt sáng lên, nàng dường như không quan tâm liệu suy đoán này có đúng hay không, nhưng nàng nghĩ nó đúng
Vì vậy, hai người không biết đã sống bao nhiêu năm, lại giống như đứa trẻ lên ba, ngồi xổm xuống, nhìn vào trong không khí, làm như đang nói chuyện phiếm với Tần Thọ
Ban đầu Tần Thọ còn cảm thấy buồn cười, nhưng dần dần, hắn có cảm giác, càng ngày càng mãnh liệt, giống như Hằng Nga thực sự có thể nhìn và nghe thấy giọng nói của hắn
Bởi vì Tần Thọ phát hiện, mỗi lần hắn hỏi, Hằng Nga đều có thể bình thường trả lời một cách thần kỳ, cái loại ăn ý này, không chỉ Tần Thọ, mà quỷ sai và quỷ hồn ở xung quanh đều sững sờ
-Đại ca, ta so với ngươi đến muộn hơn
Vọng Hương Thạch này có công năng trò chuyện từ khi nào vậy
-Không biết..
-Đại ca, ngươi nghĩ xem có phải ngay từ đầu đã có công năng này rồi không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Không biết..
-Đại ca, hay là Thập Điện Diêm Vương bọn họ..
-Không biết..
-Đại ca, vậy ngươi biết cái gì
..
Cuộc trò chuyện này kéo dài một canh giờ, trong một canh giờ này Tần Thọ nói sơ qua về những việc bản thân hắn đã gặp phải
Sau khi hỏi thăm tình hình của Hằng Nga, không biết Hằng Nga có nghe thấy hay không nhưng sau khi nghe những việc Tần Thọ đã trải qua, nàng liền nói về tình hình ở Thiên Đình
Sau khi Tần Thọ nghe nói trên Thiên Đình không có tai họa gì, cũng không có ai làm gì Hằng Nga thì cũng an tâm
Nhưng Hằng Nga cũng nói rằng nàng sẽ không đến Ngọc Anh Điện để học tập nữa, bởi vì điện chủ đã không còn gì để dạy cho nàng
Khi sương mù tan đi, Tần Thọ nhận thấy đầu hắn có chút choáng váng, hắn đoán, phản ứng này chắc là do linh hồn lực bị tiêu hao quá nhiều
Vì vậy Tần Thọ lấy Tàng Long Đỉnh ra uống một ngụm canh Mạnh Bà, tuy rằng hắn cũng biết canh này vào trong bụng, liền biến thành thuần âm khí mà thôi, không thể trực tiếp bổ sung linh hồn lực đã tiêu hao
Nhưng mà ăn no, sẽ gián tiếp tăng tốc độ khôi phục linh hồn lực, hơn nữa canh này có thể tùy tiện uống, cho nên hắn cũng trữ lại, uống từng ngụm từng ngụm là được
Tuy nhiên, điều khiến Tần Thọ kinh ngạc chính là sau khi canh vào trong bụng, hóa thành thuần âm lực vậy mà có một phần sức mạnh trực tiếp tiến vào trong não, bị thần hồn của Tần Thọ nuốt chửng, thần hồn lập tức khôi phục một chút hồn lực
Tần Thọ đột nhiên kêu lên:

-Biết ngay mà
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thuần âm lực có thể nuôi dưỡng thần hồn
Oa ha ha..
Phát tài rồi
Nghĩ vậy, Tần Thọ nhanh chân chạy vào Phong Đô Thành
Sau khi tiến vào Phong Đô Thành, Tần Thọ trợn tròn mắt, nhìn thấy người trên đường hầu như ai cũng mang theo một sinh vật hình người, cúc hoa hướng ra ngoài, trên đường kêu lớn:

-Tránh ra, tránh ra, huynh đệ ta bị tiêu chảy rồi
Tần Thọ thậm chí còn nhìn thấy Khôi Tam đang khiêng Thanh Đồng Long một đường chạy như điên qua..
Chỉ là khi mọi người đều dùng chiêu này, thì mới thấy rõ là không dễ dùng, không ai nhường ai, có một loại cố chấp, có bản lĩnh thì ngươi thử tư thế trên người ta xem
Thế là lại bị tắc đường
Tất nhiên, vẫn có những trường hợp ngoại lệ, chẳng hạn như Khôi Tam, dựa vào sức lực lớn, chạy đi như điên
Có người báo quan, nhưng có quỷ sai nào dám quan tâm đến tên này
Hừm một tiếng hứa sẽ đuổi theo hắn ta, chạy vài bước rồi rẽ vào một góc, đi uống rượu
Tần Thọ thấy vậy khẽ lắc đầu nói:

-Thế đạo vô thường
Cả đám người ngang nhiên xâm phạm, thật đúng là không thể tưởng tượng nổi
Đang nói chuyện, Tần Thọ nhìn thấy Đầu Trâu cầm một cái loa to bay qua trên bầu trời, vừa bay vừa hô lớn:

-Mọi người nghe đây, Địa Phủ quá đông
Bắt đầu từ hôm nay, mọi người có thể phi hành, nhưng chỉ có thể phi hành cao như vậy, không thể cao hơn, cũng không thể thấp hơn, nếu lộn xộn sẽ bị phạt tiền
Thông đạo ngầm cũng đã được mở, tự mình độn thổ
Tần Thọ nghe vậy, trợn tròn mắt, tự mình độn thổ, đây là em rể ngươi mở thông đạo ngầm à
Sau đó Tần Thọ nhìn thấy một đám người vểnh mông, cúi đầu xuống đất, đồng loạt lao xuống đất
Tần Thọ gãi gãi đầu, kéo một người qua hỏi:

-Huynh này, bây giờ độn thổ không có giá trị như vậy sao
Đối phương dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc nhìn Tần Thọ nói:

-Con mẹ nó đều là quỷ, chui xuống đất còn cần học độn thổ sao
Tần Thọ yên lặng..
Đợi đến khi nên chui xuống đất đã chui xong, nên bay lên trời đã bay xong, Tần Thọ phát hiện con đường tắc nghẽn trước mặt đột nhiên thông thoáng, tâm trạng vô cùng thoải mái
Đặc biệt là khi nhìn lên bầu trời, càng cảm thấy vui vẻ hơn..
-Chậc chậc chậc..
Ta đã nói đồ cổ trang rất tốt mà, cái váy này, thật rộng..
- Tần Thọ hơ hơ cười ngây ngô đi về phía trước

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.