Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 584: Tìm hắn đi





Chương 584: Tìm hắn đi





Bạch Vô Thường nói:

-Phong Hỏa Thành, một thành nổi tiếng ở Thịnh Đường Tây Vực, ban đầu là nơi duy nhất đi thông qua Tây Vực thời nhà Đường, buôn bán khá thịnh vượng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Được gọi là minh châu của Tây Cương, là một nơi giàu có
Hai mươi năm trước, Tây Tạng bí mật tiến quân lên phía bắc, cắt đứt mối liên hệ giữa Phong Hỏa Thành và nhà Đường, ý đồ muốn đánh chiếm Phong Hỏa Thành
-Sau đó thì sao
- Tần Thọ hỏi
Hắc Vô Thường nói:

-Sau đó, huynh đệ bọn ta cứ cách một khoảng thời gian sẽ tới đây và đưa đi một vài vong hồn không chịu đi
Cho nên, huynh đệ bọn ta biết rất rõ nơi này
Bạch Vô Thường nói:

-Nhưng đây đều là chiến sự của thế gian, thế gian chiến loạn đều là vì sống còn
Chúng ta không thể nói ai đúng ai sai
Âm Tào Địa Phủ chúng ta không thể quản quá nhiều chuyện..
Thỏ gia, Thiên Đình có quy tắc, thiên thần và thần tiên không thể tùy ý nhúng tay vào chuyện của thế gian
Ngài..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ xua tay nói:

-Ta chỉ xem một chút
Nghe được lời Tần Thọ nói, Hắc Bạch Vô Thường cũng an tâm, bọn họ thật sự sợ con thỏ này lại gây ra chuyện gì
-Đi, vào trong thành xem thử
Tần Thọ nói xong, ba người lập tức vội vàng đi đến Phong Hỏa Thành
Kết quả là càng chạy, lông mày của Tần Thọ càng nhíu chặt hơn, bởi vì càng đến gần Phong Hỏa Thành, nhiệt độ càng giảm, trên mặt đất không chỉ có băng mà còn có tuyết
Tần Thọ nhìn về phía xa, trên đỉnh núi xa xa cũng có tuyết đọng, nhưng nửa sườn núi phía dưới thì không có tuyết, cây cối gần đó bị đóng băng, nhưng cây cối vẫn giữ nguyên màu xanh biếc
Khi đến trước cổng thành, Tần Thọ thấy cổng thành vẫn đóng chặt
Nhảy một cái lên tường thành, Tần Thọ hít sâu một hơi, tức giận nói:

-Trời
Vậy mà các ngươi nói tiên nhân sẽ không xen vào chuyện phàm giới
Cái con mẹ nó đây là chuyện gì
Chỉ thấy có hàng ngàn binh sĩ đứng trên tường và bên trong thành, tất cả những người lính này đều gầy trơ xương, cả đầu tóc bạc trắng, không ai trong số họ là thanh niên
Những người này có nam có nữ, nhưng nét mặt giống nhau đến kinh ngạc, vẻ mặt kiên quyết, ánh mắt sắc bén, cho dù đông cứng thành tượng, ánh mắt vẫn dữ tợn không chút biểu tình nhìn thấu lòng người
Dưới tường thành, mười mấy lão binh dùng sức đẩy mạnh vào cổng thành, động tác của họ được cố định ở đó, giống như pho tượng sáp, tác phẩm điêu khắc
Nhìn vào trong thành, tuyết trong thành đã dày đến nửa mét, trong tuyết không biết bao nhiêu hình ảnh những người bị cố định tại thời điểm chết
Có những bà già đẩy xe, có người già la hét, có trẻ con khóc, có những người phụ nữ cõng cát đá đi về phía trước..
Rõ ràng, trước khi tuyết rơi dày đặc, những người này vẫn đang tiến hành phát động toàn dân chiến tranh, già trẻ, gái trai, trẻ em tất cả đều ra trận, dù không thể cầm đao ra trận thì cũng giúp vận chuyển quân nhu hoặc chăm sóc người bị thương
Cục diện như là thề sống chết cũng không đầu hàng địch
Tuy nhiên, bất thình lình xảy ra một đợt đóng băng khiến những người ở đây lập tức bị đóng băng thành người băng, giết chết tất cả mọi người
Có thể làm đến mức này, Tần Thọ không nghĩ rằng đây là thiên tai
Nghe vậy, Hắc Bạch Vô Thường không trả lời, mà là nhảy xuống Phong Hỏa Thành, lần lượt kiểm tra từng thi thể
Hai người mỗi người đi một bước, một phân thân lại tách ra, chỉ trong một thời gian ngắn, phân thân của bọn họ đã trải rộng ra khắp tòa thành trì
Năm phút sau, hai người thu hồi phân thân, nhìn nhau, lo lắng đi đến trước mặt Tần Thọ nói:

-Thỏ gia, nơi này thật sự có vấn đề
Tần Thọ trợn mắt nói:

-Phí lời, bây giờ dù là người ngu cũng có thể nhìn thấy có vấn đề, còn cần các ngươi nói sao
Bạch Vô Thường lần đầu tiên vô cùng nghiêm túc, ngưng trọng nói:

-Thỏ gia, ý bọn ta muốn nói là nó còn phiền phức hơn so với những gì ngài tưởng tượng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ nghi hoặc hỏi:

-Ý của ngươi là gì
Hắc Vô Thường nói:

-Tình huống ở đây, rõ ràng là do người nào đó sử dụng thuật pháp tạo thành
Vừa rồi ta và Lão Bạch đã cùng xem qua mọi người ở đây, hồn phách của những người này không được ly thể đầu thai một cách bình thường
Vẻ mặt Tần Thọ càng nghi hoặc
Hắc Vô Thường nói:

-Ngài cũng biết rằng nhiệm vụ của huynh đệ bọn ta ở Địa Phủ là câu hồn phách
Mười hai mươi năm trước đây bọn ta cũng thường xuyên đến Phong Hỏa Thành, cơ bản đều quen thuộc người ở đây
-Lúc trước Tàng Đô bị ngăn cách khỏi nhà Đường và Tây Cương, bị phong tỏa mấy chục năm
Có một đội quân nhà Đường ở Phong Hỏa Thành, thà chết chứ không đầu hàng, đóng chặt cổng thành, uống tuyết ăn cỏ, chiến đấu suốt mấy chục năm đó
Từ khi còn là những tân binh trẻ tuổi đánh đến khi tóc trắng xóa như hiện tại, những người đánh chiếm Tàng Đô cũng không thể làm gì bọn họ
-Sở dĩ huynh đệ bọn ta quen thuộc với tòa thành này là vì nơi này có quá nhiều chấp niệm của quỷ hồn
-Hầu hết linh hồn của những người lính chết trận đều không nguyện ý đi đầu thai, thà rằng bị ánh nắng mặt trời phơi đến hồn phi phách tán vẫn muốn quanh quẩn ở lại chỗ này
-Nói thật là loại quỷ này hai huynh đệ bọn ta cường ngạnh mang đi có tới mấy trăm
Vẫn còn rất nhiều người chưa kịp đưa đi, cứ như vậy biến mất dưới ánh nắng mặt trời thiêu đốt, hồn phi phách tán..
ôi..
Tần Thọ có thể tưởng tượng được linh hồn binh lính lang thang trên chiến trường không muốn rời đi sẽ như thế nào, nhưng Tần Thọ không hiểu chuyện này có liên quan gì đến phiền phức mà Hắc Bạch Vô Thường nói
Bạch Vô Thường nói:

-Cho nên, bởi vì chấp niệm, cho dù một người đã chết, quỷ hồn cũng sẽ ở lại, nhưng bây giờ một cái quỷ hồn cũng không có
Linh hồn của người thường cũng không thấy, huynh đệ bọn ta rất quen thuộc người chết, hồn phách của bọn họ không phải rời đi bình thường, hơn nữa nhất định không có đầu thai
Cuối cùng Tần Thọ cũng nghe hiểu ý của hai người họ, liền hỏi:

-Ý của các ngươi là có người đông lạnh bọn họ đến chết rồi lấy linh hồn của bọn họ đi
Hắc Vô Thường buông một tay, tỏ vẻ chính là ý này, sau đó nói thêm:

-Nếu chỉ là vậy thì còn đỡ, e rằng… lần này..
Nói đến đây, cả hai đều không nói gì nữa
Tần Thọ không còn là tiểu bạch chẳng biết gì lúc trước nữa, nghe vậy hắn cũng đoán được gì đó, sắc mặt ảm đạm nói:

-Có thể điều tra ra là ai làm không
Hắc Bạch Vô Thường lắc đầu nói:

-Ngay cả đương sự còn không có, làm sao mà tra được
Tần Thọ nghe vậy, hai mắt sáng lên nói:

-Ai nói không có đương sự
Đi
Tìm hắn đi
-Đi đâu
- Hắc Bạch Vô Thường hỏi
Tần Thọ nói:

-Đến Địa Phủ
Hắc Bạch Vô Thường vừa giúp mở Quỷ Môn Quan vừa hỏi:

-Thỏ gia, ngài đã gặp qua người sống ở đây sao

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.