Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 586: Khổ nhục kế






Chương 586: Khổ nhục kế





Tần Thọ nói tiếp:

-Ngươi không cần nói, ta biết ngươi định nói gì
Cho dù vì thân phận của ngươi nên chỉ có thể đứng nhìn, nhưng ngươi thật sự có thể nhẫn tâm đứng nhìn hồn phách của những anh hùng này bị bắt đi, đến cả luân hồi đầu thai cũng không được vào sao
Việc này ngươi thực sự định mở một mắt nhắm một mắt, làm một con rùa rụt cổ, chẳng ngó ngàng gì tới sao
Ngụy Trưng nghe đến đây, hai mắt đã đỏ ngầu, đang định cất lời
Tần Thọ gào lên:

-Ngươi không cần nói
Ta biết ngươi định nói gì, ta chỉ muốn hỏi, tên chết tiệt nhà ngươi có thể an hưởng tuổi già, chẳng phải là thành quả mà họ anh dũng chiến đấu nơi biên cương sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bây giờ ngươi hay quá rồi, gì cơ
Giả vờ như không biết
Ngươi tự hỏi lương tâm của mình xem có hổ thẹn hay không?
Ngụy Trưng lại muốn mở miệng lần nữa, Tần Thọ lại gào lên:

-Ngươi không..
-Câm miệng
Ngụy Trưng dùng giọng nói lớn hơn lấn át đi giọng của Tần Thọ, sau đó liền nhìn thấy Ngụy Trưng đập bàn đứng dậy, cơn phẫn nộ đã dâng đến đỉnh điểm, mắt long sòng sọc, vô cùng ngang ngược nói:

-Tướng sĩ Thịnh Đường chết do chiến trận, đó là cái chết oanh liệt
Nói xong, biểu cảm liền thay đổi, trực tiếp nói lời thô tục:

-Cái con mẹ nó, dùng phép thuật là trò cỏn con gì
Lão tử đây cũng biết
Con thỏ, cái tên mà ngươi nói đến vẫn còn linh hồn kia tên là gì
Ta đưa ngươi đi tìm hắn
Tần Thọ thấy vậy lập tức mừng rỡ, nói:

-Ta cũng không biết hắn, ta chỉ nhớ hắn là một lão binh mặc áo giáp rách nát
Cùng lúc đó, Tần Thọ phất tay, nặn ra một hình nhân, chính là lão binh đó
Ngụy Trưng vỗ đùi nói:

-Nhớ ra rồi, vừa mới thẩm xét hắn xong, hắn đã đi đến Phạt Ác Ti rồi
Đi nhanh, đừng để tên ngốc Chung Quỳ đó vứt hắn xuống địa ngục
Như vậy càng khó tìm hơn
Nói xong, Ngụy Trưng nhanh chân chạy đi
Hắc Bạch Vô Thường ngờ nghệch đứng nhìn từ đầu đến cuối, không ngờ rằng sự việc lại được giải quyết như thế này
Tần Thọ liếc nhìn cả hai một cái, nói:

-Còn nhìn gì nữa
Đi thôi
Có Ngụy Trưng dẫn đường, việc này chắc sẽ dễ dàng giải quyết thôi
Hắc Bạch Vô Thường nhìn nhau cười khổ, biểu cảm vô cùng khó hiểu
Trong lòng Tần Thọ hồi hộp, hỏi:

-Các ngươi có chuyện muốn nói
Hai người họ chưa kịp trả lời, đã nghe thấy tiếng gào thét từ Phạt Ác Ty từ xa truyền tới:

-Cút
Giọng nói đinh tai nhức óc, Tần Thọ vô thức xoa xoa lỗ tai của mình rồi nói:

-Giọng nói này rất lạ tai, hình như không phải của Ngụy Trưng đúng không
Hắc Vô Thường cười khổ đáp:

-Đó là của Chung Quỳ
Bạch Vô Thường nói:

-Thỏ gia, mâu thuẫn giữa Ngụy Trưng và Chung Quỳ còn gay gắt hơn cả mâu thuẫn giữa Âm Luật Ty bọn ta và Ngụy Trưng nữa
Ngươi để hắn đi, chuyện này coi như hỏng rồi
Quả nhiên, lời vừa dứt, Tần Thọ đã thấy Ngụy Trưng ngượng ngùng lúng túng quay lại, vừa vào cửa đã nói:

-Tên khốn Chung Quỳ đó thật lỗ mãng, sao có thể vừa mở miệng đã chửi người, vô văn hóa
Không có phẩm chất
Không có giáo dưỡng
Tần Thọ nghe thấy, nhịn không được nói:

-Đại nhân, ngươi không cảm thấy giọng của Chung Quỳ ban nãy rất quen tai sao
Ngụy Trưng ngẩn người, sau đó khuôn mặt đỏ bừng, thẹn quá hóa giận nói:

-Khốn nạn, ta chỉ có thể giúp các ngươi bao nhiêu đây thôi
Đánh nhau thì gọi ta một tiếng, còn lại thì tuỳ các ngươi
Tần Thọ hết cách, chỉ đành đi cùng với Hắc Bạch Vô Thường đến Phạt Ác Ty
Đã có vết xe đổ trước, Tần Thọ vội vàng hỏi:

-Hai người các ngươi trong ấn tượng của Chung Quỳ đó như thế nào
Hắc Bạch Vô Thường lập tức trả lời:

-Bình thường hắn không mắng bọn ta
Tần Thọ hài lòng gật đầu
Sau đó hai người lại nói tiếp:

-Gặp mặt là đánh nhau
Tần Thọ lập tức chỉ về phía xa quát:

-Cút
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cả hai đành lủi thủi rời đi, nhưng chỉ sau vài bước, cả hai có vẻ hơi ngượng ngùng
Suy cho cùng, việc con thỏ làm là chính sự, giúp các dũng sĩ bảo vệ tổ quốc tìm lại linh hồn, đưa họ đi đầu thai, đó chắc chắn là việc làm có công đức lớn lao
Hơn nữa, bọn họ cũng đã gặp qua những tướng sĩ ở Phong Hỏa Thành, họ đều là những người có tài xuất chúng
Họ có thể không có phép thuật kinh thiên động địa, nhưng về mặt tinh thần, họ đã vượt qua rất rất nhiều người
Dù cả hai đều bỡn cợt với đời nhưng họ vẫn rất kính trọng những linh hồn anh dũng này
Thế là chưa đi được mấy bước, hai tên nhìn nhau một cái, thở dài, xoay đầu nói:

-Thỏ gia, bọn ta thật sự không thể giúp ích gì sao
Tần Thọ đang vắt óc nghĩ biện pháp, nghe thấy hai người họ nói vậy, mắt bỗng sáng lên:

-Có thể giúp được, chỉ xem các ngươi có đồng ý hay không thôi
Hai người nghi ngờ nhìn Tần Thọ, Tần Thọ bước qua thì thầm hai câu
Mới đầu hai người lắc đầu điên cuồng, sau đó liền nghe con thỏ nói:

-Hai ngươi thật sự nhẫn tâm đứng nhìn những linh hồn anh dũng đó mất tích vậy sao
Hai người cười khổ hỏi:

-Không còn cách nào khác sao
Tần Thọ nói:

-Có, chắc chắn có
Mắt hai người sáng rỡ, đáng thương nhìn Tần Thọ, chờ đợi câu tiếp theo
Tần Thọ nói:

-Chẳng qua là, ta không nghĩ ra mà thôi
Hai người im lặng, con thỏ này nói qua nói lại, chẳng phải là hết cách rồi sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cuối cùng, hai người vẫn gật đầu đồng ý, thế là hít sâu một hơi, gào lớn:

-Chạy thôi
Chung Quỳ đuổi Ngụy Trưng đi, trong lòng vẫn còn chút không thoải mái, chửi đổng:

-Đừng đến nữa, nếu không đừng trách ta không khách khí
Đang mắng mỏ thì thấy hai bóng người một đen một trắng hét lớn chạy tới, Chung Quỳ cau mày đang định ra tay, lại thấy một luồng sáng trắng từ trên trời đáp xuống kèm theo một tiếng rống to:

-Hắc Bạch Vô Thường, chạy đi đâu
Trong lúc đang nói chuyện, một con thỏ từ trên trời đáp xuống, giẫm lên Hắc Bạch Vô Thường mỗi người một chân, đập vào cửa lớn của Chung Quỳ một tiếng -thịch-
Vô số ma quỷ bị dọa sợ lập tức nhảy lên mấy trượng
Tên nào cũng kinh động vẫn chưa trấn định lại, nhìn cảnh tượng trước mắt, chỉ thấy một con thỏ đè Hắc Bạch Vô Thường trên mặt đất, chính là một trận thượng cẳng tay hạ cẳng chân
Tần Thọ vừa chửi vừa đánh:

-Ai bảo các ngươi bỏ bê bổn phận
Ai bảo ngươi sao nhãng nhiệm vụ
Đợi bổn thần tiên trở về Thiên Đình, phải tố cáo các ngươi, tống các ngươi khỏi Địa Phủ
Hắc Bạch Vô Thường ôm đầu kêu gào đồng thời cầu xin:

-Du Thần đại nhân tha mạng, sau này bọn ta không dám..
tha cho bọn ta một lần đi
Tần Thọ mặt lạnh như tiền nói:

-Thả ngươi đi
Vậy thì ai tha cho những người đã chết oan uổng đó
Hôm nay ta đánh cho các ngươi cả đời tàn phế, lần sau, ta sẽ cho các ngươi hồn bay phách lạc
Tần Thọ tiếp tục đánh trái đánh phải, đánh đến nỗi hai mắt của Hắc Bạch Vô Thường trợn trắng, thần hồn run rẩy, như sắp nổ tung bất cứ lúc nào

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.