Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 593: Bị trộm đến hoài nghi nhân sinh (Hạ)





Chương 593: Bị trộm đến hoài nghi nhân sinh (Hạ)





Nam tử vừa nghe xong tức đến suýt nữa phun ra một ngụm máu, tại sao hắn lại quỳ xuống
Con mẹ nó là hắn quên cách đi đường sao
Nam tử còn chưa kịp trả lời, thân thể tên nam tử đã mềm nhũn ra, trực tiếp ngồi trên mặt đất, trong lòng hắn than thở:

-Còn may là không quỳ xuống..
Nhưng ngồi, đứng, đi đều là bản năng vô cùng đơn giản của con người, sức lực đạt đến trình độ của nam tử tức là có khả năng học hỏi trong nháy mắt, cho nên hắn ta lại lập tức đứng lên
Hắn ta vừa đứng dậy vừa hét lên:

-Con thỏ chết tiệt kia, xem ta đứng lên
Sau đó chợt nghe Tần Thọ hét lớn một tiếng:

-Quỳ xuống
Tiếp theo Tần Thọ liền mừng rỡ, hắn thực sự đã trộm được kỹ năng cơ bản của đối phương — Đứng
Sau đó, chỉ thấy vẻ mặt nam tử kỳ quái, trực tiếp quỳ xuống
Tần Thọ ha ha cười nói:

-Cháu trai, ngươi có phục hay không
Nam tử nổi giận gầm lên một tiếng, lại đứng lên một lần nữa, sau đó hắn ta còn chưa kịp nói gì, hắn ta phát hiện ra rằng hắn đã quên cách đứng như thế nào
Nam tử cũng phát hiện không thể đứng vững, quỳ gối thì thật chán ghét..
Dứt khoát ngồi xuống đất, vận chuyển thần thông Đằng Vân Giá Vụ, mang Tần Thọ cùng bay lên trời, cười nói:

-Con thỏ nhãi ranh này, bây giờ ta đang bay, ngồi thì như thế nào
Tần Thọ sửng sốt một chút, sau đó liền nhìn ra một chiêu thức mới xuất hiện trong tâm trí — Đằng Vân Giá Vụ
Tần Thọ bật cười, sau đó nghe thấy một tiếng hét thất thanh, nam tử rơi từ trên không trung xuống, thịch một tiếng, đập mạnh xuống đất..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dù sao, tuy rằng Đằng Vân Giá Vụ là một trong những phép thần thông đơn giản nhất, nhưng chung quy cũng là thần thông, cần phải có khẩu quyết, tâm pháp và phải có sự lĩnh ngộ lớn làm trụ cột mới có thể bay lên được
Nói đơn giản là nếu không biết một trong ba điều đó, thì sẽ không thể nào bay lên
Bởi vì đây không phải là bản năng..
Mặc dù nam tử có thể học đứng và đi ngay lập tức, nhưng hoàn toàn không có cách nào học Đằng Vân Giá Vụ ngay lập tức được, thần thông đã mất là thực sự đã mất rồi
Tần Thọ cưỡi trên tay đối phương hết lần này đến lần khác, nhưng thứ mà hắn chạm vào chính là một đống kỹ năng sinh tồn cơ bản..
Thấy vẻ mặt ghét bỏ của Tần Thọ, nam tử này nổi giận hét lên một tiếng:

-Ngươi cút cho ta
Đèn lồng trong tay nam tử phát ra một tia ánh sáng trắng, ánh sáng trắng lần này không chói mắt, mà ngưng tụ lại, giống như đang ủ cái gì đó
Nam tử cười ha hả nói:

-Con thỏ kia, thân thể của ngươi mạnh mẽ, nhưng còn linh hồn của ngươi thì sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Để ta đi vào xem
Một sợi dây xích bay ra khỏi đèn lồng, khóa chặt Tần Thọ
Tuy nhiên, ngay sau đó, tiếng cười của nam tử đột nhiên dừng lại, biểu hiện kinh hoàng của Tần Thọ lập tức chuyển thành ngạc nhiên
Sau đó, hai người giơ tay lên theo bản năng
Đèn lồng trong tay nam tử chỉ còn lại tay cầm phía sau;

Trên tay Tần Thọ có thêm một chiếc đèn ánh sáng trắng..
Ngay sau đó, cả hai nhìn nhau đồng thanh hét lên:

-Buông tay
Gần như cùng lúc, nam tử duỗi tay muốn lấy đèn, Tần Thọ duỗi tay túm tay cầm đèn, mỗi người nắm một bên, trợn mắt nhìn
Nhưng Tần Thọ vẫn chưa quên để cho hai đầu kia thực hiện kỹ năng ăn trộm, nam tử chỉ vừa mới cầm lấy thân đèn, ngay sau đó liền buông tay, hét lớn lên một tiếng:

-Làm sao mới cầm được?
Tần Thọ thuận thế giựt lấy tay cầm đèn, vung đầu một cái, đồng thời nắm lấy trường kiếm trong tay nam tử, sau đó hai tay ôm lấy, giống như gặm củ cải, rắc rắc rắc..
Một tràng tiếng giòn tan
Nam tử rên rỉ một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, khi hắn ta ngẩng đầu nhìn lên thì thấy bảo kiếm của hắn chỉ còn lại chuôi kiếm, Tần Thọ đứng đối diện nhếch miệng cưới với hắn ta, đẩy bàn tay nhỏ một chút, chuôi kiếm liền vào trong miệng hắn
Nam tử không biết là do khí cơ dẫn dắt hay do tức giận, lại phun ra một ngụm máu tươi
Tần Thọ nhìn lồng đèn trong tay, sau đó nghĩ về chuyện vừa xảy ra
Trong lòng đột nhiên hiểu được, kỹ năng ăn trộm này xem ra đã có tiến bộ, không chỉ nâng cao tỷ lệ thành công, mà cũng có mục tiêu
Xác suất ăn trộm trong lúc đối thủ đang sử dụng năng lực cao hơn một chút
Nghĩ đến đây, ánh mắt Tần Thọ sáng lên, hắn mỉm cười, sốt sắng đi về phía nam tử kia, ánh mắt giống dã cẩu nhìn thấy bánh bao, hai mắt càng sáng hơn
Vừa đi, Tần Thọ vừa ngoắc ngón tay về phía nam tử nói:

-Đến đi, còn thần thông vô dụng nào chưa sử dụng thì dùng hết đi, thỏ gia ta chấp hết
Nam tử nhìn Tần Thọ đi tới đây, thực sự hoảng sợ, hắn ta không còn uy phong trước kia nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh mắt hắn nhìn Tần Thọ lúc này hoàn toàn đối ngược với ánh mắt của Tần Thọ, hắn ta không phải là dã cẩu nhìn thấy bánh bao nữa, mà chính là cái bánh bao kia..
-Ngươi..
rốt cuộc ngươi là cái thứ gì vậy
- Nam tử hoảng sợ hỏi
Tần Thọ kéo tai thỏ của hắn nói:

-Đây là một câu hỏi hay, thỏ gia ta cũng suy nghĩ mãi, nhưng đã nhiều năm như vậy rồi, ta vẫn chưa suy nghĩ ra được
Khi nào ta nghĩ ra thì ta sẽ nói cho ngươi biết, được chứ
Nhưng mà trước mắt, ngươi nói cho ta nghe trước, ngươi là cái thứ gì vậy
Tên nam tử nheo mắt rồi từ từ lùi lại nói:

-Ta
Ha ha..
Con thỏ kia, ngươi nghĩ ngươi đã thắng sao
Cho dù ngươi có thể bảo vệ được Chuyển Luân Vương, nhưng ngươi có thể bảo vệ được những Diêm Vương khác sao
Tần Thọ sửng sốt, chau mày nói:

-Ngươi đã làm gì những người khác
Nam tử đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía sau Tần Thọ, hét lớn:

-Ngươi nhìn xem phía sau ngươi là ai
Tần Thọ nhìn nam tử ngu xuẩn trước mắt, sau đó chỉ vào ba đầu sáu tay của mình nói:

-Ngươi là heo sao
Thỏ gia ta ba đầu, ba trăm sáu mươi độ không có góc chết, sau lưng cũng không có cái lông gì, ngươi bảo ta nhìn cái rắm à
Muốn làm cho ta xoay người, sau đó ngươi liền nhân cơ hội chạy đi sao
Ngươi có thể dùng đầu óc suy nghĩ một chút không
Nhưng mà ngươi, ngươi xem phía sau ngươi là ai
Tên nam tử cũng sửng sốt, sau đó cười khổ một tiếng nói:

-Ta quên quên ngươi có ba đầu sáu tay, nhưng mà thủ đoạn này đối với ta cũng vô dụng
Ngươi muốn đánh lén ta
Không có cửa đâu
Cốp
Một tiếng chói tai vang lên
Một cái khay tròn thật lớn xoay tròn đập vào gáy nam tử, tên nam tử hét lên một tiếng, đảo mắt một cái rồi nằm trên mặt đất, không có động tĩnh
Tần Thọ nhìn Nhất Thủy đứng phía sau tên nam tử, cầm một cái bánh răng lớn, sau đó nhìn tên nam tử hai mắt trợn trắng, bất đắc dĩ lắc đầu, nói:

-Đáng đời ngươi, ai bảo ngươi không nghe lời thỏ gia ta, chịu thiệt liền đi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.