-Nó thực sự có vai trò kết nối hai thứ trước sau, cho phép hai công pháp không tương thích kết hợp với nhau một cách hoàn hảo, và cuối cùng trở thành một phần của nó… cái này rất lợi hại Có thể nói trên phương diện dung hòa trăm sông đổ về một biển, công pháp này là công pháp cường đại nhất mà ta từng thấy -Con thỏ, ta không có gì để thưởng cho ngươi Ngươi thích làm loạn, lại có năng lực làm loạn như vậy thì ta cho ngươi quyển Huyền Vũ Quyết này Công pháp này là công pháp của Huyền Vũ Đại Đế, không quyết định được những thứ khác, nhưng mà quyển thứ ba là tu luyện cảnh giới Luyện Thần Phản Hư, chính là tuyệt thế trong thiên hạ Hi vọng có tác dụng với ngươi…
Tần Thọ nghe xong, lập tức vui vẻ, cười nói:
-Đa tạ bà bà, ha ha… Ta sẽ lấy cái này Cảm ơn xong, Tần Thọ không quấy rầy nữa, cáo từ rời đi Chờ Tần Thọ trở lại Phong Đô Thành là về thẳng quán trọ Hắc Bạch, còn chưa có đi vào hắn đã cảm thấy một tầng hàn ý Địa Dũng phu nhân đứng ở cửa ra vào nhìn hắn nhếch miệng cười một tiếng, thế nào cũng cảm thấy nụ cười kia rất quỷ dị Lúc này Hắc Bạch Vô Thường cũng đi tới, cũng cười một tiếng quỷ dị với hắn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau đó ba người trăm miệng một lời mà nói:
-Ngươi xác định muốn đi vào à Tần Thọ nhìn ba người một chút, rồi lại nhìn mình một chút, cuối cùng cắn răng giậm chân một cái nói:
-Ta đi vào tửu lâu sát vách ở Sau đó Tần Thọ xoay người rời đi Tần Thọ là lo lắng hai nha đầu kia đánh đến ngươi sống ta chết, nếu đã không có chuyện gì, chỉ phụng phịu, trợn mắt cái gì đó, vậy thì kệ các nàng vui vẻ đi Hắn không có thời gian dỗ trẻ con đâu…
Huống chi, Tần Thọ nhìn ra được, ánh mắt của hai nha đầu này nhìn hắn, căn bản không phải là vì ghen tuông tranh nam nhân, mà là loại cảm giác tiểu hài tử nhìn thấy đồ chơi mà mình thích bị người khác cướp đi Hắn đường đường là một thỏ gia, bây giờ lại thành đồ chơi thú nhồi bông, hắn không có quay lại đánh vào mông hai nha đầu đó đã coi như là không tệ rồi Dỗ trẻ con là chuyện không tồn tại Vốn dĩ Địa Dũng phu nhân, Hắc Bạch Vô Thường nghĩ con thỏ sẽ nói một chút, kết quả nhìn thấy con thỏ này xoay người rời đi, không có một chút lưu luyến nào, lập tức trợn tròn mắt, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, sau đó vội ho một tiếng, nhanh chóng ai bận rộn thì làm việc của người đó Miễn chờ cho hai tiểu nha đầu kia biết bọn họ đuổi con thỏ đi lại phát cáu với bọn họ Tần Thọ mới ra khỏi quán trọ Hắc Bạch liền nhìn thấy một người băng băng chạy tới, vừa chạy vừa kêu:
-Người đâu Có người trèo tường vào rồi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sắp không cản được rồi Tần Thọ chăm chú nhìn, chỉ thấy một cái đầu trâu vô cùng quen thuộc xuất hiện trước mặt, chỉ có điều hai mắt của cái đầu trâu này đen nhánh như con gấu trúc, hiển nhiên là đã bị người khác đánh Đầu Trâu không chú ý tới Tần Thọ, một đường phi nước đại muốn chạy đi xa [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tần Thọ nhanh tay một phát bắt được hắn, tò mò hỏi:
-Ai lại phách lối như vậy Địa Phủ mà cũng dám xông vào Phản ứng đầu tiên của Đầu Trâu là hất tay Tần Thọ ra, đang muốn mắng, kết quả vừa nghiêng đầu thấy là Tần Thọ, nhanh chóng cười nói:
-Hóa ra là thỏ gia à…
Tần Thọ nói:
-Đừng nói nhảm, nhanh trả lời vấn đề Đầu Trâu nói:
-Không phải xông vào Địa Phủ mà là đi xông vào Minh Hà Tần Thọ nhướng mày nói:
-Xông vào Minh Hà Cái này có liên quan gì với các ngươi sao Đó không thuộc các ngươi quản đúng không -Bên trong chúng ta không quản, nhưng bên ngoài muốn đi vào thì đương nhiên thuộc về chúng ta quản Toàn bộ Địa Phủ đều là chúng ta quản Không phải hắn ta muốn đến là đến, muốn đi là đi, đó là vượt quan Đầu Trâu gắt cuống họng, phách lối kêu lên Tần Thọ nhìn dáng vẻ hống hách của hắn, giống như là đã quên quầng thâm trên mắt, phất tay nói:
-Được rồi, ngươi nhanh đi đi, nếu không tìm thấy ai giúp đỡ, chắc là sẽ không đuổi kịp mất Đầu Trâu gật đầu một cái nói:
-Đúng đúng đúng, làm chính sự quan trọng Khoan đã, nếu vậy thì không phải là để cho tên đầu cua đó chạy mất sao Ta phải khiến hắn hiểu được, Ngưu gia gia ta không phải là đánh vô ích đâu Tần Thọ nghe xong, đột nhiên giật cả mình kéo cái đuôi của Đầu Trâu lại, Đầu Trâu lảo đảo một cái trực tiếp ngã gục, khóc nức nở nói:
-Thỏ gia, ngài đây rốt cuộc là có để ta đi hay không Tần Thọ ngượng ngùng hỏi lại:
-Đừng nóng vội, vừa rồi ngươi nói người vượt quan là ai Đầu Trâu đáp:
-Không quen biết Tần Thọ lại hỏi:
-Trông như thế nào Hai mắt Đầu Trâu hơi nhướng lên trên, dường như đang nỗ lực nhớ lại, đồng thời nói:
-Là một đóa lông trắng đầu húi cua, vóc dáng không cao, trông vô cùng hung ác Ai nhìn hắn, hắn liền đánh người đó, căn bản là không nói lý lẽ Ta đã lớn như vậy rồi nhưng chưa bao giờ gặp người nào điên như thế Tần Thọ vỗ bàn tay một cái nói:
-Được rồi, ngươi không cần đi cáo trạng Nói cho ta, hắn ở chỗ nào, ta đi tìm hắn Đầu Trâu nghe xong, hai mắt tỏa sáng, hắn biết rõ quy củ của Địa Phủ Địa bàn Địa Phủ, nói với bên ngoài là vô cùng lớn, nhưng thực chất là có hạn Vị trí chân chính thuộc về Địa Phủ quản hạt, cũng chỉ lớn như vậy, nhân thủ cũng là có hạn, cho nên căn bản không làm được chu đáo Nếu muốn xuống Địa Ngục, phải được sự cho phép của bọn họ Trên thực tế, nếu thực sự muốn xuống, chưa chắc bọn hắn đều biết hết, những lần biết đến cũng là chọn hạ thủ Chỉ cần bóp quả hồng mềm khéo léo một chút, lại không ảnh hưởng đến sự vận hành của Địa Phủ thì mở một con mắt nhắm một con mắt là được rồi Rõ ràng đầu cua kia không phải chạy tới Địa Phủ làm loạn, chỉ cần không tìm phiền phức ở Địa Phủ thì thực ra Địa Phủ rất vui khi thấy hắn xuống tham quan Cho nên, rõ ràng Đầu Trâu hiểu đạo lý này, trận đòn này của hắn trên cơ bản xem như là đánh uổng phí, hắn la hét, hô hào, thực ra chỉ là dọa người, bày ra một chút uy phong, vung tay trút giận mà thôi Hắn căn bản không có trông cậy được vào người nào giúp hắn ra mặt Bây giờ, gặp được con thỏ, hắn đương nhiên là mừng rỡ Có điều mặc dù Đầu Trâu ngốc, nhưng đầu óc thì thông mình hơn nhiều so với con cá ngốc Khôi Tam, thế là tròng mắt hắn chuyển một cái, sắc mặt khổ sở nói:
-Ai nha… Thỏ gia, cái này… cứ theo quy củ đi, báo chuyện này lên là được Người nhúng tay vào có hơi không phù hợp quy củ…
Tần Thọ là người nhanh mắt, kỹ thuật diễn xuất của Đầu Trâu lại quá kém cỏi, thế là Tần Thọ liếc mắt cái đã nhìn ra mờ ám, cười lạnh một tiếng, liền quay người đi về phía sát vách tửu lâu, vừa đi vừa nói: