Trong nháy mắt Tần Thọ không còn gì để nói, có điều Tần Thọ không thể không thừa nhận Hàn Nguyệt nói cũng có lý Có điều cũng không thể vì đánh nhau mà không mặc quần áo chứ Tần Thọ vắt óc nghĩ nửa ngày rồi nói:
-Vậy… lúc ngươi không đánh nhau có thể mặc một chút -Ta cũng không lạnh, mặc nó làm gì - Hàn Nguyệt hỏi lại Tần Thọ nhất thời không phản bác lại được, có điều đầu óc hắn cũng linh hoạt, lập tức nghĩ tới điểm mấu chốt:
-Mặc vào rất đẹp đó Đang Một thanh loan đao cắm vào bên cạnh đũng quần Tần Thọ, Hàn Nguyệt lạnh buốt nhìn Tần Thọ nói:
-Ngươi nói là hiện tại ta không đẹp Tần Thọ suýt chút nữa liền khóc, hắn phát hiện, nói chuyện phiếm với nữ nhân, thật con mẹ nó mệt mỏi Hắn phát hiện, khoảng cách thế hệ giữa hắn và Hàn Nguyệt tuyệt đối vượt qua khoảng cách từ mặt trăng đến Trái Đất, khoảng cách thế hệ lớn như thế, muốn giải thích một thứ đương nhiên hoặc là cảm thấy là đúng, nếu không có một thời gian dài dằng dặc, thì trên cơ bản là không thể đùa được Hàn Nguyệt nghe xong, mày liễu dựng lên, nắm lấy loan đao lập tức muốn động thủ Tần Thọ lại không nhường chút nào, hai mắt vô cùng chân thật đối mặt với Hàn Nguyệt Hai người bốn mắt nhìn nhau, ai cũng không chịu nhượng bộ Một ánh mắt nói cho Tần Thọ biết: "Nếu ngươi không lùi lại, ta chặt ngươi Một cái lại nói cho Hàn Nguyệt biết: "Ngươi nhất định phải mặc vào, ta là vì tốt cho ngươi Một khắc đồng hồ qua đi, hai người vẫn không nhúc nhích Nửa canh giờ qua đi, hai người vẫn y nguyên như là hai bức tượng điêu khắc Một canh giờ qua đi, hai người cùng hừ lạnh một tiếng, sau đó một người thu đao, một người thu quần áo, xem như thỏa hiệp Có điều đúng lúc Tần Thọ đang muốn thu quần áo vào trong Hắc Ma Thần Lạp, một cái tay duỗi tới, cướp lấy quần áo Tần Thọ một bụng tức, đang muốn mắng, ngẩng đầu một cái, phát hiện người đoạt quần áo là Hàn Nguyệt Tần Thọ thấy thế, trên mặt lúc này mời nở nụ cười, trong lòng tự nhủ: "Quả nhiên, đối với loại nữ nhân hung hãn này, nam nhân vẫn phải cường thế…"
Hàn Nguyệt nói:
-Nhìn cái gì vậy Tần Thọ quả quyết xoay người nhìn sang chỗ khác, nhìn Minh Hà chảy cuồn cuộn dưới núi, đồng thời nghe âm thanh mặc quần áo xột xoạt sau lưng Mờ ám, núi hoang, dưới núi có sông lớn chảy cuồn cuộn, cô nam quả nữ, nữ tử đang thay quần áo…
Hình tượng này vốn phải cực kỳ đẹp đẽ, thậm chí trong đầu Tần Thọ miêu tả cảnh tượng này hoãn mỹ không thể tả Nhưng mà, âm thanh không đúng lúc vang lên, đem hình tượng này phá tung thành từng mảnh trong nháy mắt Chỉ nghe sau lưng không ngừng truyền đến âm thanh -Ừm -Ưm – hừ -Đệch Nhất là một tiếng "Đệch" kia, đập nát hình tượng hoàn toàn Lại đợi thêm một lúc nữa, lúc Tần Thọ sắp không nhịn được, một bộ y phục phủ lên đầu Tần Thọ, đồng thời truyền đến âm thanh thở phì phò của Hàn Nguyệt:
-Cái thứ đồ nát, không mặc được [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Không mặc Tần Thọ nhanh chóng giật quần áo xuống, quay đầu lại nhìn, chỉ thầy Hàn Nguyệt vừa vặn buộc dây dừng thô to kia lại…
Tần Thọ thầm mắng một tiếng mình là heo, quay đầu lại sớm một chút có phải tốt rồi không Có điều nhìn bộ dáng của Hàn Nguyệt, lại cảm nhận được từng cơn gió lạnh thổi qua, Tần Thọ nói:
-Hay là ta dạy ngươi Hàn Nguyệt hừ lạnh một tiếng, đành phải lắc mình biến hóa, biến thành người bình thường, sau đó cầm quần áo lên mặc vào Vốn dĩ Hàn Nguyệt không có coi ra gì, nhưng sau khi khi nàng nhìn thấy một con thỏ tai to mặt lớn mặc nữ trang, bỗng nhiên liền hứng thú, tủm tỉm cười nhìn Tần Thọ Tần Thọ bị nàng nhìn đến toàn thân run rẩy, có điều da ymặt gia hỏa này cực dày, tiếp tục mặc, vừa mặc vừa giải thích nói:
-Chân mặc vào từ nơi này -Dây lưng đeo như thế này -Đây là tay áo, cho tay vào từ nơi này…
Vân vân…
Cuối cùng, Tần Thọ mặc xong quần áo, vặn vẹo uốn éo cái eo thùng nước với Hàn Nguyệt, rồi lại bày ra đường cong hình chữ S ra với Hàn Nguyệt, rốt cuộc Hàn Nguyệt cũng không nhịn được phì một tiếng nở nụ cười, sau đó chỉ vào Tần Thọ cười như điên:
-Ha ha… ngươi cái này… cái này là cái quái vật gì ha ha… Nếu ngươi xuất hiện với bộ dạng này ở Minh Hà chúng ta, ngươi sẽ sống không quá ba hơi thở Ha ha…
Tần Thọ bất đắc dĩ, nói:
-Đừng cười, đây còn không phải là do dáng người ta không đẹp sao Ngươi đừng nhìn dáng người, nhìn quần áo Hàn Nguyệt cố nén cười, nhìn quần áo một chút nói:
-Nhìn chỉ thấy phiền phức Tần Thọ không còn gì để nói:
-Chú ý trọng điểm Ta hỏi ngươi, có đẹp không Chung quy thì Hàn Nguyệt cũng là nữ tử, trong Minh Hà chưa bao giờ nhìn thấy quần áo đẹp như vậy [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Bây giờ nhìn thấy rồi, hai mắt tự nhiên sáng lên nói:
-Không tệ, không tệ, rất là đẹp Tần Thọ lập tức làm lại một bộ quần áo ném cho Hàn Nguyệt nói:
-Đẹp là được rồi, thôi, mau mặc vào cho thỏ gia ta xem một chút Lần này Hàn Nguyệt không có cự tuyệt, sau đó liền đưa tay cởi sợi dây trên người ra Tần Thọ vô thức trợn tròn mắt, há to miệng, có điều thời khắc mấu chốt, vẫn hoàn toàn dựa vào ý chí, dùng hai tay của mình đem đầu quay ra sau lưng, cái gì cũng không nhìn Có điều một khắc sau, một sợi dây thừng rơi vào trên bờ vai Tần Thọ, sau đó liền nghe Hàn Nguyệt nói:
-Cầm giùm ta Trong nháy mắt Tần Thọ cảm thấy máu nóng trong cơ thể mình sôi trào, có một loại cảm giác muốn xoay người sang chỗ khác tìm tòi xúc động hư thực [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đồng thời gào thét ở trong lòng: “Không thể quay đầu, tên ngươi đã gọi là cầm thú, chẳng lẽ ngươi thật sự muốn làm cầm thú?”
Có điều lập tức lại có một âm thanh khác vang lên:
-Đã là cầm thú rồi, chẳng lẽ ngươi còn muốn không bằng cầm thú à Tần Thọ nghĩ đến đây, trong lòng nổi giận gầm lên một tiếng, đột nhiên quay người, trừng to mắt, nhìn Kết quả, chỉ thấy một nữ tử tuyệt mỹ đưa lưng về phía hắn, ánh lửa chiếu xuống, quần áo phụ trợ, đường cong kia hoàn mỹ kia càng trở nên lung linh, uyển chuyển Nữ tử chậm rãi quay người, một bóng người xinh đẹp, chân chính để Tần Thọ hiểu được cái gì gọi là chữ S, cái gì gọi là trước sau lồi lõm, cái gì gọi là tuyệt đại phong hoa Nữ tử quay người đối mặt với Tần Thọ, lúc ấy Tần Thọ chỉ có một loại cảm giác – ngưỡng vọng núi cao Có điều rất nhanh ánh mắt Tần Thọ rơi vào khuôn mặt em bé động lòng người bên trên, mặt em bé phối hợp với váy công chúa, trong thoáng chốc dường như Tần Thọ thấy được ngàn vạn sủng ái trên một thân công chúa Lúc này, Hàn Nguyệt mở miệng:
-Cái thứ đồ hỏng gì không biết, quá mệt Nói xong, Hàn Nguyệt thô bạo vuốt vuốt bộ ngực Lập tức, Tần Thọ chỉ cảm thấy hình tượng hoàn mỹ trước mắt bị vò vỡ nát, trên trán đều là vạch đen…