Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 617: Cơn thịnh nộ của con thỏ (3)





Chương 617: Cơn thịnh nộ của con thỏ (3)





Tần Thọ thấy vậy lúc này mới bừng tỉnh ngộ, hắn hiểu được đích thực là nam Tu La kia chiếm ưu thế
Dù sao, vóc dáng cao lớn của nữ Tu La không thể đánh lại nam Tu La có vóc dáng thấp, nên bây giờ chỉ có thể bị đánh, không thể đánh trả được
Đúng lúc này, Tần Thọ thấy được một màn vô cùng quỷ dị, nữ Tu La điên cuồng vặn vẹo cái eo con gấu, kéo theo sức mạnh vô cùng lớn ở phía sau lưng mình, nàng giơ hai cái búa lên trên cao ném về phía đầu của nam Tu La
Chỉ nghe thấy hai tiếng thình thịch trầm đục, giống như tiếng hai thiết quyền nện ở trên đầu đối phương, chỉ nhìn thấy nam Tu La trực tiếp bị đập vào mắt, suýt chút nữa bị đánh đến hôn mê
Đúng lúc này, nữ Tu La nhân cơ hội thoát ra, lấy hai tay che đầu đối phương, trực tiếp ấn vào khe núi giữa ngực, Tần Thọ nhìn thấy nam Tu La giãy giụa hai lần rồi cũng không có động tĩnh nữa
Tần Thọ nhếch nhếch miệng, nói:

-Ta… mẹ nó… thế là chết rồi… thỏ gia ta cũng không biết nên đánh giá như thế nào nữa
Cái này là ướt át mà chết
Hay là bị ngạt chết vậy
Bành
Một tiếng kêu rên vang lên bên người
Tần Thọ quay đầu lại, vừa rồi hình như là Lý Quỳ rơi xuống trước mặt hắn, xem ra là bị thương không nhẹ, không còn một cánh tay, hơi thở rối loạn, hai mắt bắt đầu trắng bệch
Thấy vậy, Tần Thọ động lòng, giơ tay kéo Lý Quỳ vào trong bóng tối
Tuy nhiên, Tu La chính là Tu La, trời sinh cứng đầu
Cảm giác được có người túm lấy mình, thành hoa Lý Quỳ đột nhiên mở mắt ra, nhìn thấy Tần Thọ, hai mắt bắt đầu sáng lên, hắn hét lớn:

-Con thỏ
Cho ta cắn một miếng
Nói xong, liền há to miệng, định cắn Tần Thọ
Cũng may Tần Thọ đã chuẩn bị trước, trực tiếp lấy một viên gạch màu vàng, tát vào mặt của thành hoa Lý Quỳ
Một khắc đó thành hoa Lý Quỳ trực tiếp trở thành bảng trắng Lý Quỳ…

Thành hoa Lý Quỳ bị đánh luôn tại chỗ không có khả năng phản kháng, Tần Thọ giơ cao viên gạch lên nói:

-Nếu ngươi không muốn chết, thành thật trả lời câu hỏi của thỏ gia ta
Thành hoa Lý Quỳ khịt mũi nói:

-Muốn giết thì giết, nếu không đến lúc lão nương hồi phục lại, nhất định sẽ giết chết ngươi
Tần Thọ quơ quơ mấy viên gạch nữa, kết quả là thành hoa Lý Quỳ lại rất kiên cường đến kêu cũng không kêu một tiếng, mặt cứng đờ, hung hăng nhìn chằm chằm Tần Thọ, hoàn toàn thả lỏng không nói lời nào
Tần Thọ biết thành hoa Lý Quỳ không phải chịu thua rồi, mà là sau khi đảm bảo tính mạng không gặp nguy hiểm nữa thì toàn thân thả lỏng, chịu đựng cơn đau bị đánh, cố gắng khôi phục sức lực càng sớm càng tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ đến đây, Tần Thọ đau đầu, những A Tu La này đều là liều mạng không sợ chết, trong lúc nhất thời hắn thật sự không biết làm sao để đối phó với đối phương
Lúc này mới dời một viên gạch, ngáp nói:

-A… ha
Con thỏ, ngươi đã bao lâu không đi xem náo nhiệt rồi

Đây là ai
Mặt còn bằng hơn mặt ta nữa
Ái chà, cơ gực cũng không nhỏ, thật đàn ông đó
Nghe được ba chữ thật đàn ông này, thành hoa Lý Quỳ đột nhiên nổi giận, nói:

-Cái cục gạch chết tiệt nhà ngươi, chờ lão nương khôi phục lại, sẽ dùng hai chân kẹp chết ngươi
Tần Thọ nghe thấy, trong não liền hiện ra hình ảnh tuyệt vời đó, hơi ngẩn ra một lúc, dở khóc dở cười
Viên gạch này là cái gì chứ, miệng tiện đến thế nào chứ
Bị người khác uy hiếp như vậy, lập tức không làm nữa, cười lạnh một tiếng nói:

-Được rồi
Đây là ngươi nói đó
Gia gia ta chờ ngươi, chờ ngươi đến kẹp chết ta
Lão tử ta không tin, đều là một loài vật, còn có thể sợ ngươi sao
Tần Thọ vừa nghe, đây là cái con mẹ gì vậy
Hơn nữa, bây giờ hắn không có thời gian xé quả trứng này, liền nhanh chóng vứt viên gạch lộn xộn vào Hắc Ma Thần Hạp, kết quả vừa đặt vào liền nhìn thấy vài thứ quen thuộc, bỗng nhiên ánh mắt Tần Thọ sáng lên, có cách rồi
Tần Thọ lấy ra một cái đùi gà, muốn đung đưa trước mũi của thành hoa Lý Quỳ, kết quả nhìn cả nửa ngày cũng vẫn không nhìn thấy mũi đâu, cuối cùng dứt khoát đung đưa trước mặt nàng
Quả nhiên, vừa lấy đùi gà ra, thành hoa L Quỳ không cách nào bình tĩnh được nữa, liếm liếm môi, rồi đứng dậy, giơ tay ra muốn lấy
Một chân của Tần Thọ dẫm nàng ngã xuống đất, giơ đùi gà lên cao nói:

-Muội tử, muốn ăn không
Thành hoa Lý Quỳ hừ hừ hai tiếng, có điều rốt cuộc nàng cũng không phải là Hàn Nguyệt, Hàn Nguyệt không có khứu giác và vị giác, chưa bào giờ biết thứ gì ăn ngon hay không thể ăn
Nhưng mà nàng biết
Ăn những thứ ghê tởm nhiều năm như vậy rồi, đã có khi nào được ngửi hương vị như vậy đâu
Cuối cùng cũng không có cách nào ngăn cản được sự dụ hoặc của mỹ vị nói:

-Muốn
Tần Thọ hài lòng cười, không chờ Tần Thọ đặt câu hỏi, thành hoa Lý Quỳ nói:

-Ngươi muốn hỏi cái gì thì hỏi nhanh, con mẹ nó đừng lải nhải
Ta muốn ăn thứ đó
Tần Thọ không ngờ được chuyện khó nhất đối với hắn sẽ được giải quyết theo cách này, nếu như đối phương đã sảng khoái như vậy thì hắn cũng không mập mờ nữa, lập tức nói:

-Ngươi biết Hàn Nguyệt Vương ở đâu không
-Ngươi hỏi nàng làm gì
Thành hoa Lý Quỳ theo bản năng dùng một ánh mắt khác thường nhìn Tần Thọ
Tần Thọ cảm thấy, ánh mắt đối phương nhìn hắn giống như là lúc Tần Thọ ở trên Trái Đất hỏi tin tức của gia đình Phượng tỷ, dường như ánh mắt của đối phương nhìn hắn tràn ngập khinh thường…

Tần Thọ lập tức khó chịu, rất muốn cho đối phương một cái tát, có điều vẫn là nhịn xuống
Rốt cuộc, đối phương cũng chịu trả lời, hơn nữa nàng bị thương, không được dùng quá nhiều sức, nếu không sẽ chết
Tần Thọ nhịn lửa giận, nói:

-Ngươi đừng hỏi ta hỏi nàng làm gì, ngươi chỉ cần nói cho ta biết, bây giờ nàng ở đâu, như thế nào là được
Đúng rồi, có thấy ai có kiểu tóc húi cua mà đánh nhau không, hắn không phải Tu La
Thành hoa Lý Quỳ càng thêm khinh thường nhìn Tần Thọ nói:

-Thật không hiểu được, người xấu như vậy, ngươi tìm nàng làm gì
Gầy giống như là xương cốt vậy, con cái sinh ra nhất định cũng là quỷ ốm
Làm sao đẹp bằng ta được
Tần Thọ yên lặng lấy viên gạch đã dọn vào trong túi ra, nói:

-Đừng có nói nhảm, đùi gà thì không có, gạch thì có hai viên đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thành hoa Lý Quỳ vội vàng nói:

-Ta biết, ta biết nàng ở đâu
Nàng ở trong U Minh Huyết Hải… A Tu La vương coi trọng nàng, muốn nạp nàng làm thiếp
Bây giờ hẳn là sắp đến địa bàn của A Tu La vương rồi
Còn người có kiểu tóc húi cua thì chưa nhìn thấy bao giờ
Nói xong, thành hoa Lý Quỳ không nhịn được oán giận nói:

-Thật không hiểu được, A Tu La vương tại sao lại không cưới một hoa khôi của kinh thành như ta, mà lại đi cưới một nữ tử suy nhược như thế chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.