Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 629: Đau lòng.





Chương 629: Đau lòng
Con thỏ màu đỏ lại biến về hình dáng của mỹ nữ chân dài, nở nụ cười xinh đẹp nói:

-Ta tên là Phương Nhã, ngươi không có chuyện gì là tốt rồi
Sau này, không nên mạo hiểm, biết chưa
Nói xong, Phương Nhã bóp bóp mũi Tần Thọ, khẽ mỉm cười rồi biến mất
Khoảnh khắc tiếp theo, Tần Thọ chỉ cảm thấy mông lung, rồi thân thể không tự chủ được mà rớt xuống
-A
Tần Thọ rít lên một tiếng, rồi mở mắt ra
Gần như là cùng một lúc, Tần Thọ nghe được một tiếng kêu thảm thiết như tan nát cõi lòng
Khiến Tần Thọ vội vã đến mức chuẩn bị ứng chiến
Kết quả lại phát hiện, hắn nằm ở trên một cái giường, bên gường đặt một cái ghế, trên ghế có một lão nhân mặc quần áo vải đang ngồi, lão nhân để một cái chân dưới đất, còn một cái chân thì thả ở trước mặt của hắn, mà hắn đang liều mạng cắn giày của đối phương… Cái tiếng kêu thảm thiết thê lương kia, đương nhiên là của lão nhân rồi
-Nhả ra nhả ra
- Lão nhân hét lớn
Tần Thọ không nhả ra, mà dùng ánh mắt nghi vấn nhìn ông nhân, giống như đang hỏi:

-Ngươi là ai vậy
Sao chân ngươi lại ở trong miệng ta
Lão nhân nhìn thấy, hai mắt như nói:

-Nếu không phải ta, ngươi đã chết rồi
Ta đá ngươi một cước xem là ngươi chết hay sống, ai biết ngươi liền cắn chân ta không thả lỏng một hơi, còn trách ta sao
Nhanh chóng thả ra đi
Tần Thọ không tin lão nhân này, trực tiếp dùng thuật nói bằng bụng hỏi:

-Không tin, có bản lĩnh thì ngươi chờ đi
Ông lão sững sờ, mím mím miệng, không lên tiếng
Tần Thọ hừ hừ nói:

-Vừa nhìn ngươi đã biết không phải thứ tốt gì rồi, nói dối chứ gì
Sợ bị sét đánh chứ gì
Lão nhân vừa nghe, ánh mắt sáng lên, lập tức nhấc tay nói:

-Nếu như ta nói dối, thì sẽ bị sét đánh
Tần Thọ vừa nghe, nhanh chóng lắc lỗ tai nghe âm thanh, đợi nửa ngày, cũng không nghe thấy tiếng sấm
Lúc này hắn mới nhả miệng ra, đứng dậy chào cảm ơn nói:

-Đa tạ lão nhân gia cứu mạng
Lão nhân đáp lễ nói:

-Đừng cảm ơn ta, ta cứu ngươi cũng chỉ là tiện đường
Thân thể ngươi thế nào rồi
Còn có bị thương chỗ nào không
Tần Thọ cảm thụ thân thể của chính mình, chỉ hơi suy yếu, còn những cái khác thì cũng chẳng có gì
Đồng thời Tần Thọ cũng nhìn lướt qua thần thức của mình, trong thần thức xác thực không còn cái con thỏ màu máu kia, cũng không có tung tích của Huyết Thần Tử, không biết bọn họ đã đi đâu
Tần Thọ lắc đầu nói:

-Vẫn tốt, có điều thân thể có chút mệt mỏi , khó chịu… Đúng rồi, ngươi có nhìn thấy một con thỏ màu máu, hoặc là Huyết Thần Tử gì gì đó không
Đúng rồi, lão nhân gia, xưng hô như thế nào đây
Lão nhân suy nghĩ một chút, lắc đầu nói:

-Ta chỉ nhìn thấy ngươi và một người nữ tử khác, không thấy con thỏ màu đỏ như máu và Huyết Thần Tử
Còn lão nhân gia ta sao, ngươi gọi ta là lão Hà là được rồi
Tần Thọ gật gù
Lão nhân tiếp tục nói:

-Đúng rồi, thân thể của ngươi mệt mỏi đúng không
Ở chỗ ta có một gốc huyết nhân sâm, chính là thuốc tốt
Ngươi uống vào, tự nhiên sẽ không cảm thấy thân thể mệt mỏi nữa…

Trong lúc nói chuyện, khóe mắt lão nhân không ngừng co giật, mỗi lần giật một cái, thứ Tần Thọ nhìn thấy đều không giống nhau
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lần thứ nhất, trong mắt lão có hung quang, lần thứ hai là đau lòng, lần thứ ba là vẻ kiên quyết, dường như là hạ quyết tâm thật lớn, lần thứ tư vẫn là đau lòng… Sau đó chính là các loại đau lòng
Tần Thọ không xác định được đồ lão nhân cho là cái gì, có điều hắn tuyệt đối có tự tin với dạ dày của mình, vì lẽ đó cũng mặc kệ đối phương có tâm tư gì, nếu đã là ăn, vậy thì hắn cũng không cự tuyệt ai
Tần Thọ liền nhận lấy, sau đó nói tiếng cảm ơn, hai tay ôm lấy cây huyết sâm to như ba ngón tay người kia, cắn nó răng rắc như cắn củ cải
Cái âm thanh chát chúa nhưng dễ nghe…

Đồng thời khóe mắt của lão nhân ở đối diện càng bật ra vẻ đau lòng…

Sau khi huyết sâm đi vào trong cơ thể, lập tức bùng nổ ra nguyên khí thiên địa bàng bạc bổ dưỡng cho toàn thân Tần Thọ, bởi vậy, Tần Thọ càng ngày càng khẳng định, thứ lão nhân này cho hắn hẳn là thứ tốt
Chỉ có điều, trong mắt lão nhân này lóe ra hung quang là ý gì đây
Lẽ nào giữa bọn họ có thù hận
Nếu như có thù hận, vậy vì sao đối phương phải cho hắn ăn thứ tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không nghĩ ra
Tần Thọ nghĩ như thế nào cũng không nghĩ ra, nếu đã không nghĩ ra, vậy thì không nghĩ nữa
Sau khi hấp thu nguyên khí của huyết sâm, Tần Thọ cảm giác được rõ ràng thân thể đang nhanh chóng khôi phục, thở mấy hơi, tất cả không khỏe và uể oải, suy yếu đều biến mất, toàn bộ lại trở nên sinh long hoạt hổ
-Khỏe rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lão nhân ân cần hỏi
Tần Thọ gật đầu nói:

-Khỏe rồi, đa tạ huyết sâm của lão nhân gia, cái này chắc là rất quý đúng không
Ông lão liền vội vàng lắc đầu nói:

-Cũng tạm, cũng tạm, không quý…

Tần Thọ ngờ vực nhìn lão nhân, bây giờ hắn không còn là con thỏ nhỏ vừa mới tới thế giới này nữa, hắn cũng đã gặp qua không ít người tốt, thứ tốt, mà huyết sâm cung cấp nguyên khí bàng bạc, có thể nói là bảo bối tốt cực kỳ tốt trong những thứ mà hắn đã ăn trong nhiều năm như vậy
Đồ tốt như thế, còn không quý
Tần Thọ hỏi:

-Thật sao
Dường như lão nhân có vẻ rất gấp gáp, qua loa cười nói:

-Đương nhiên là thật rồi
Tần Thọ vừa vỗ vào bàn tay vừa nói:

-Vậy thì tốt rồi, trước tiên ngươi đưa ta một trăm cây đi, lúc về ta sẽ để lại địa chỉ cho ngươi, đến lúc ta có nhu cầu, ngươi lại gửi cho ta
Nói thật, ăn như thế thì lãng phí, nếu có thể hầm với gà đất tám trăm năm, vậy thì hoàn mỹ
Lão nhân nghe xong, nụ cười liền cứng trên mặt, ngực nhấp nhô một thoáng, hắn ho khan một tiếng, vội vã che miệng lại, giống như là bị tức đến hộc máu vậy
Có điều lão lập tức liền khôi phục lại, nói:

-Không quý là không quý, có điều số lượng huyết sâm không nhiều, ở chỗ ta cũng chỉ có một cây, lại còn bị ngươi ăn rồi
Ngươi xem, ngươi bị thương cũng khỏe rồi, nếu như không có chuyện gì, vậy thì đi ăn sáng thôi
Nói xong, lão nhân vung tay lên, cửa phòng mở ra, trực tiếp hạ lệnh trục khách
Tần Thọ tuy rằng không phải trí tuệ hơn người, nhưng mà xưa nay khôn vặt lại không thiếu, liếc mắt nhìn ông lão, suy nghĩ thêm về huyết sâm, hắn cảm thấy hình như ông lão này không thể chờ đợi được nữa muốn đuổi hắn đi
Hơn nữa, lão nhân này cũng không đơn giản
Vì vậy, Tần Thọ liền ngồi xếp bằng ở trên giường, người đung đưa như một con lật đật hỏi:

-Đừng có gấp
Đúng rồi, ngươi nói ngươi thấy một người nữ tử cùng với ta
Nàng bây giờ thế nào rồi
Hiện tại ở đâu
Lão nhân chỉ tay ra phía ngoài nói:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.