Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 635: Gọi ca!







Chương 635: Gọi ca
Lúc này, Hàn Nguyệt đã trợn tròn mắt
Nàng làm sao cũng không ngờ được, lão đầu hai mắt đẫm lệ trước đó vậy mà thật sự là Minh Hà giáo chủ
Càng nghĩ không thông chính là, lúc hắn đối mặt với con thỏ này vậy mà lại là sợ…

Có điều sau khi nhìn kỹ một chút, nàng cũng phát hiện, Minh Hà giáo chủ cũng không phải là sợ con thỏ này, mà là có khí phách… Nói không rõ ràng được, không nói rõ được tình cảm
Lúc lão nhân này nhìn Tần Thọ, lại giống như là nhìn hậu bối của mình, rất hòa ái, cùng với lời đồn một lời không hợp liền giết cả nhà ngươi trong truyền thuyết hoàn toàn không giống một người
Đồng dạng, Hàn Nguyệt cũng đã nhìn thấy Minh Hà giáo chủ giết một thành trì hàng ngàn dặm dưới một cơn giận dữ, sự biến hóa giữa hai khí chất kia giống như là hai người vậy, Hàn Nguyệt thật là có hơi mơ hồ, không phân rõ được cái nào mới là Minh Hà giáo chủ
Có điều bất kể như thế nào, người nàng sùng bái từ nhỏ đến lớn đã xuất hiện trước mắt, Hàn Nguyệt vẫn rất kích động, cung kính chào nói:

-Bái kiến giáo chủ đại nhân
Minh Hà đối với con thỏ rất ôn hòa, còn đối với người khác thì không có ôn hòa như vậy, sắc mặt đang muốn nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn đang định nói cái gì, kết quả trên quần áo trầm xuống, cúi đầu nhìn thì thấy con thỏ kia ôm lấy cổ chân hắn, đạp quần áo hắn cứ như là đang treo ở trên người hắn vậy, đối với hắn cười đùa tí tửng mà nói:

-Lão đầu, đây là bằng hữu của ta, ngươi cũng đừng có kéo căng cái mặt chết tiệt này như vậy
Chuyện vừa rồi ta nói, có làm được không
Đối với nhóm Tu La mà nói, leo lên tháp Thất Sát ở trung tâm của U Vực, trình độ gian nan đến mức cần cả đời để cố gắng
Nhưng mà đối với Minh Hà giáo chủ mà nói, lại không quá để ý cái này
Cho nên Minh Hà giáo chủ gật gật đầu, liền đáp ứng
Kết quả là nghe Hàn Nguyệt nói:

-Con thỏ, ta không muốn đi cửa sau để leo lên tháp Thất Sát, ta muốn dựa vào bản lĩnh của mình để đi lên
Tần Thọ nghiêng đầu nói:

-Ngươi đây không phải là chết não đó chứ
Có đường tắt không đi, sao phải nhất định tự mình leo lên
Hàn Nguyệt lắc đầu, đồng thời vô cùng kiên định mà nói:

-Ta cả đời này, bị tất cả mọi người xem thường
Ta không muốn sau này, còn bị người ở sau lưng mắng là đi cửa sau để leo lên tháp Thất Sát
Ta muốn dùng cố gắng của ta, thực lực của ta, làm cho tất cả mọi người phải câm miệng
Tần Thọ chẹp chẹp miệng nói:

-Cố chấp
Không phải là muốn bọn họ im miệng sao
Ngươi theo ta ra ngoài một chuyến, ngươi liền biết ở bên ngoài ngươi được hoan nghênh như thế nào
Cả đời này của ngươi cũng không thể luôn chơi cùng đám Tu La đần kia được
Cũng phải có chút theo đuổi chứ
Lời này vừa nói ra, Minh Hà giáo chủ đang nói với Lam Sa dập đầu xin lỗi thì quay sang nhìn Tần Thọ một chút
Tần Thọ cũng không quan tâm, tiếp tục nói:

-Các ngươi nhìn ta làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngươi nói các ngươi ngoại trừ thực lực cao cường, người cao ngựa lớn, thì còn có cái gì
Còn có cái gì nữa
Nấu cơm không
Hút thuốc không
Biết uống rượu không
Biết chăm sóc sức khỏe… khục khục… còn cái gì nữa
Cái gì cũng không biết, đó không phải là kẻ ngu à
Nói xong, Tần Thọ vỗ vỗ bả vai Minh Hà giáo chủ nói:

-Lão đầu, ta cũng nghĩ không ra, mục đích sống của thủ hạ ngươi là cái gì nữa
Bọn hắn cả đời này, không hút thuốc lá, không uống rượu, không chơi gái… Khoan
Vậy thì sống có ý nghĩa gì nữa
Chẳng lẽ mỗi ngày đều chém chém giết giết à
Lam Sa cười lạnh nói:

-Những thứ ngươi nói đều là những thứ mà chỉ phế vật mới làm, thứ chúng ta theo đuổi là đại đạo vô thượng, một ngày nào đó chờ ta giết phá cái thương thiên này, thành tựu của ta chính là đại đạo vô thượng
Tần Thọ nghe nói như thế, lập tức vui vẻ, nhìn về phía Minh Hà giáo chủ, mặt Minh Hà giáo chủ đỏ ửng
Đối với những người không hiểu việc này mà nói, Lam Sa rất có khát vọng, rất có lý tưởng, còn là rất không tệ
Nhưng mà Tần Thọ cũng đã nghe qua thánh nhân giảng đạo, cũng đã từng một đám thần tiên lêu lổng, đương nhiên không phải dễ gạt như vậy
Giết phá thiên
Thành tựu của mình là đại đạo vô thượng
Đừng đùa, đó là cảnh giới mà thánh nhân mới có thể chơi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mà từ xưa đến nay, toàn bộ bên trong Minh Hà, không có ai đạt tới được
Cũng không phải bởi vì thực lực Minh Hà không đủ, dựa vào bối phận, dựa vào thực lực, hắn đều đủ để leo lên vị trí thánh nhân
Nhưng mà
Giữa thiên địa chỉ có mấy vị trí thánh nhân, nay còn là một cái củ cải một cái hố, thánh nhân không chết, ai có thể leo lên
Con đường này chắc chắn là đường chết rồi, lại nói là thành thánh, đơn giản chính là đang nói chuyện cười
Tần Thọ cười hê hê, đi tới thấp giọng nói:

-Bình thường ngươi đều lắc lư bọn hắn như vậy à
Minh Hà giáo chủ trừng mắt nhìn Tần Thọ nói:

-Cái gì gọi là lắc lư
Một người tu sĩ không muốn thành thánh, vậy thì tính gì là tu sĩ
Tần Thọ bĩu môi:

-Biết rõ không có khả năng, vậy thì không phải là lắc lư à
Vẽ bánh nướng ta cũng biết, ta còn có thể ở trên đó vẩy chút hành thái, làm thành bánh hành đó
Ta nói, có phải là ngươi cảm thấy bọn gia hỏa này cả ngày nhàn rỗi không có chuyện gì làm, cho nên mới vẽ lên cái bánh, để bọn họ giết thời gian chơi à
Minh Hà giáo chủ theo bản năng gật đầu, sau đó nhanh chóng lắc đầu nói:

-Đừng nói mò
Tần Thọ lập tức bó tay rồi, không ngờ được vậy mà hắn đoán đúng rồi
-Được rồi, đừng nói nhảm
Đã tới U Vực, vậy thì ta mang cái ngươi đi vòng quang một chút
Con thỏ chết tiệt, ta cho ngươi biết, ngươi cũng đừng có làm loạn, có biết không
Minh Hà giáo chủ căn dặn Tần Thọ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ gật đầu, sau đó nhắc nhở:

-Lão đầu, chuyện của bằng hữu ta thì làm thế nào
Minh Hà giáo chủ vung tay lên, một tấm lệnh bài bay về phía Hàn Nguyệt nói:

-Ngươi nếu như muốn một bước lên trời, thì lệnh bài này liền có thể đi đến Thất Sát lâu
Nếu như muốn dựa vào thực lực để đi vào, bên trong lệnh bài của ta có một bộ phận sát niệm, nếu ngươi hiểu được, việc đi tới cũng không phải là việc khó gì
Nghe nói như thế, Tần Thọ âm thầm dựng thẳng một ngón tay cái lên, truyền âm nói:

-Lão đầu xem như ta phục
Lời này của ngươi nói rất được
Trên cơ bản không cho nàng có cơ hội cự tuyệt… Khó trách đám quái nhân đó đều nói ngươi là lão già thành tinh, con rùa ngàn năm biết niệm kinh, ngươi thật giỏi
Vốn dĩ Minh Hà giáo chủ nghe rất thoải mái, nghe đến phía sau liền cảm thấy có cái gì đó không đúng
Tần Thọ nhanh chóng nói bổ sung:

-Mặc kệ nói thế nào, ta đều thiếu ngươi một cái nhân tình, về sau có cơ hội sẽ trả lại ngươi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.