Phép thuật lại không giống với công pháp tu tiên, tu luyện công pháp là phải từng bước từng bước đi lĩnh ngộ đại đạo thiên địa có chút cổ nhưng có quy luật, cùng loại với công thức số học, chỉ phải học thêm phép trừ, hiểu rõ phương pháp nhân chia phía sau thì thực ra cũng không phải quá khó khăn Phép thuật thì lại khác, nó là trực tiếp cầm phương pháp nhân chia đi áp dụng là được rồi, chỉ có điều phép thuật tính toán theo phương thức mạnh yếu, mà trở nên phức tạp hoặc là đơn giản hơn một chút mà thôi Bởi vậy, Tần Thọ đối diện với việc không có tiếp xúc qua công thức, không quen biết mặt chữ, đơn giản là một cái não hai cái đầu, hoàn toàn không hiểu rõ được ý nghĩa trong đó Rơi vào đường cùng, Tần Thọ chỉ có thể thở dài một tiếng nói:
-Được rồi, được rồi, học thì không học được, vẫn là ăn thôi Nói xong, Tần Thọ cắn một cái ở phía trên, kết quả khiến Tần Thọ buồn bực là, cái phù văn kia vậy mà trong nháy mắt liền hỏng mất, chớp mắt liền tiêu tán ngay trong thần thức Tần Thọ, Tần Thọ muốn cứu vãn cũng không kịp Có điều Tần Thọ chẹp chẹp miệng, phát hiện hình như có chút lĩnh ngộ, mặc dù không hiểu hết, nhưng đích thật là có hiểu rõ đạo lý trong đó Tần Thọ sờ lên cằm nói:
-Quả nhiên, vẫn là phải dựa vào ăn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nghĩ đến đây, Tần Thọ cười, rời khỏi trạng thái tu luyện, Tần Thọ nhìn bên ngoài, vẫn là một mảnh đen nhánh, cũng không biết là mấy giờ rồi Tần Thọ bấm ngón tay tính một chút, đoán chừng hẳn là giữa trưa…
Nhìn sang Hàn Nguyệt, hai tay Hàn Nguyệt vẫn cầm tấm lệnh bài kia, cả người lâm vào trong trạng thái tu luyện không có tỉnh lại Tần Thọ nhìn thấy vậy, lập tức móc ra bút mực giấy nghiên, viết một hàng chữ lớn dán ở trên trán Hàn Nguyệt Chỉ nhìn thấy trên tờ giấy viết: “Ngươi ở nhà tu luyện, thỏ gia ta ra ngoài buôn bán một chút, trở về sẽ cùng nhau uống rượu Xong xuôi tất cả, Tần Thọ làm hơn một trăm cái bầu rượu, sau đó đổ đầy rượu ngon vào trong đó, sau đó kiểm lại đồ ăn trong tay mình Tần Thọ tính một chút, trong tay hắn còn tám nghìn sáu trăm bàn thức ăn các loại Sau khi phân rượu đến bên trong từng cái bầu rượu nhỏ, cũng có đến một vạn tám nghìn bầu Có điều Tần Thọ vẫn cảm thấy còn quá ít, thế là đem bầu rượu biến thành bình nhỏ, cuối cùng còn đổi thành chén rượu Sau khi chuẩn bị xong tất cả, Tần Thọ đắc ý biến thành con thỏ mập cao ba mét, vác trên lưng mấy cái túi lớn nhỏ, đồng thời cắm một cây cờ cao lên đến trời, trên đó viết: “Thương nhân thần bí!”
Sau đó Tần Thọ đi ra ngoài, cũng không có đi xa, chỉ đi đến lầu cao nhất của một tòa tiểu lâu ở phía đối diện rồi ngồi xuống Nói là lâu, thực ra lâu này đã sụp đổ, chỉ còn lại một mặt vách tường còn giữ lại được [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có điều Tần Thọ có được thuật sửa đá thành vàng, tiện tay sờ một cái, đất đá trên nền bay tới, hoàn thành một bức tường, thậm chí còn bị hắn làm thành một cái đài cao Sau đó thì đơn giản rồi, cắm cờ xuống, hắn đặt mông ngồi ở trong góc, xua nước của Minh Hà đi, thả một mảnh vải đen xuống, mang lên một chén rượu và ba năm bàn thịt ngon, sau đó thì hai mắt nhắm lại, ngồi đợi cá mắc câu Mùi rượu bay ra ngoài, mùi thịt theo nước mà đi, không bao lâu sau đã có người đến -Hương vị thơm quá, đây là cái gì vậy Hình như là bay tới từ bên trên A Thương nhân thần bí Đây là cái thứ gì Lẽ nào có ai đó làm trò xiếc lừa người [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Hừ hừ, ta sẽ không bị ngươi lừa đâu Một giọng nói trầm thấp mà thô lỗ vang lên, sau đó là một loạt tiếng bước chân đã đi xa Lông mày Tần Thọ nhíu lại, cũng không thèm để ý, thông qua chuyện tối ngày hôm qua, hắn đã nhìn ra Tu La ở nơi này căn bản không có cách nào chống cự sự dụ hoặc của rượu ngon Cho nên hắn căn bản không lo lắng đối phương sẽ đi thật, thế là hắn yên lặng đếm số:
-Năm, bốn…
-Má nó, thơm quá, không chịu nổi Ta đến xem rốt cuộc là thứ gì Đang nói chuyện thì một tráng hán khôi ngô thân cao ba thước nhảy lên đài cao, vừa lên hoàn toàn không có chú ý đến con thỏ, hai mắt nhìn chằm chằm một con dài nửa mét trước mặt con thỏ, không biết là sinh vật gì đang nướng Hai mắt tráng hán sáng ngời, sải bước đi tới, đưa tay ra lấy Tần Thọ nhìn thấy, oán trách một câu:
-Như thế là không có quy củ, thật không biết là ngươi làm thế nào mà sống được Tần Thọ cũng không phải thật sự mắng người, mà là hắn phát hiện, Tu La nhất tộc bồi dưỡng tố chất chiến đấu đích thực là cao siêu, nhưng mà đầu óc dường như cũng không dễ dùng lắm Hôm qua, một đám đồ đần suýt chút nữa là liều mạng với nhau vì chén rượu Hôm nay lại một kẻ ngu nữa vì một bàn đồ ăn mà chẳng có lòng đề phòng, hắn dường như là không sợ nơi này có cái bẫy gì rập chết hắn Tráng hán sững sờ, liếc qua con thỏ nói:
-Con thỏ, ta cũng không phải không nhìn thấy ngươi, ngươi kích động cái gì Hơn nữa, ngươi ở đây bày những cái này không phải là để cho ta ăn sao Tần Thọ hai mắt khẽ đảo nói:
-Ngươi mù à Bên trên lá cờ viết cái gì, không nhìn thấy à -Thương nhân thần bí, là cái gì - Tráng hán hỏi Tần Thọ nói:
-Thương nhân thần bí cũng chính là thương nhân Thỏ gia ta bày đồ vật, đương nhiên là để bán rồi Tráng hán khinh thường nói:
-Bán, ta mua, còn không phải là để cho ta ăn hả Nói đi, ra cái giá Ta muốn cái chân chim lớn nhất kia Tần Thọ liếc qua cái chân chim lớn, gật đầu nói:
-Được, một môn phép thuật, đổi một bàn đồ ăn hoặc là một chén rượu -Cái gì Một môn phép thuật đổi một bàn đồ ăn Sao ngươi không đi cướp đi - Tráng hán phát hỏa Tần Thọ cũng không sợ, thản nhiên nói:
-Thỏ gia ta là bằng hữu của Minh Hà giáo chủ, đương nhiên sẽ không đi làm chuyện cướp đoạt Công khai ghi giá, già trẻ không gạt, có muốn mua hay không, không mua thì xéo đi Tráng hán trợn to tròng mắt nhìn Tần Thọ, qua hồi lâu mới nói:
-Ngươi chính là người bằng hữu kia của giáo chủ Tần Thọ gật đầu Tráng hãn gãi đầu nói:
-Được, ta dùng thuật bơi lội, đổi lấy một cái chân chim của ngươi, thế nào Tần Thọ dùng biểu cảm nhìn đồ đần mà nhìn tráng hán nói:
-Sao ngươi không dùng thuật cưỡi mây đạp gió để đổi hả Ngươi có còn cần mặt mũi không Mặt tráng hán đỏ ửng Tần Thọ nói tiếp:
-Vừa rồi Lam Sa vừa tới, hắn dùng Thủy kính chi đạo đổi lấy một chén thần tửu của ta Đồ vật ngươi lấy ra, nếu như kém hơn cái này, vậy thì sớm cút đi Tráng hán ngây người một lúc, kinh ngạc hỏi:
-Cái đồ đần Lam Sa kia vậy mà lại dùng Thủy kính chi đạo đổi một chén rượu của ngươi