Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 652: Nhìn kìa, có chó.






Chương 652: Nhìn kìa, có chó
Sáu Bát Bộ Thiên Long còn lại làm thành một cái vòng, trừng mắt nhìn người trước mắt đến đỏ bừng cả khuôn mặt, La Già Ma Hầu vẻ mặt xấu hổ
Tầm Hương trực tiếp vỗ đầu một cái nói:

-Đại mãng thần a đại mãng thần, ngươi thật đúng là… Thực sự là đầu rắn ngu xuẩn mà
La Già Ma Hầu giải thích:

-Đổi lại các ngươi bị Minh Hà giáo chủ tập kích, sợ là cũng không có được tốt như ta đâu
Ta chỉ là mất đi một đoạn ký ức ngắn mà thôi, sợ là các ngươi đến mạng sống còn không còn
Tầm Hương bĩu môi, nhưng cũng không có đi tranh luận cái gì
Du sao, đây chính là Minh Hà giáo chủ, một kiếm phá trời, bên dưới thánh nhân cũng là có không ít cao thủ tuyệt đỉnh
Dựa vào thực lực của bọn hắn, không ai dám nói có thể nói gặp phải thủ hạ của Minh Hà giáo chủ mà còn sống rời đi…

Lúc này, Thiên ôn hòa mà nói:

-Minh Hà giáo chủ tự mình xuất thủ
Ngươi nhớ rõ
La Già Ma Hầu lắc đầu nói:

-Không nhớ rõ, ta là nghe cái con thỏ thương nhân thân bí nói
-Ngươi đã không nhớ rõ thì cái kia liền không tính
Minh Hà giáo chủ ở bên trong Minh Hà, phép thuật cực lớn, cho dù là ngã phật cũng phải kiêng kị ba phần
Dựa vào thực lực của ngươi, sợ là không ngăn được nổi một kiếm uy của hắn… ngươi có thể sống sốt, cái này có chút khó tin
-Thiên, lời này của ngươi là có ý gì
La Già Ma Hầu nhíu mày
Dạ Xoa sờ lên cằm nói:

-Nghe còn không hiểu sao
Nếu như ngươi chết, thì chúng ta còn tin là Minh Hà giáo chủ ra tay
Ngươi còn sống, thì khẳng định là Minh Hà giáo chủ kia không có xuất thủ
Nếu không dựa vào tính tình của hắn, đã xuất thủ thì làm sao lại để ngươi sống sót
Già Lâu La mở rộng một cái cánh của mình về sau, gật đầu nói:

-Không sai, Minh Hà giáo chủ nổi danh tính cách cổ quái không thể nắm bắt được, nhưng mà có thể khẳng định hắn rất keo kiệt, thù dai, cũng rất sĩ diện
Hắn ra tay với ngươi là ỷ lớn hiếp nhỏ, nếu như không thể giết ngươi, vậy chẳng phải hắn sẽ thành trò cười cho thiên hạ sao
Huống chi, ngươi đã bị đánh mất trí nhớ, lại ở sâu bên trong Minh Hà, căn bản là không có lý do để sống sót
Nếu có, vậy thì nhất định ở trên người cái con thỏ kia
Thế nhưng cái con thỏ kia ngươi cũng đã nói, chỉ là tiểu tu sĩ Luyện Thần Phản Hư, hiển nhiên là không thể nào ngăn trở được Minh Hà
Bởi vậy, chúng ta kết luận, ngươi không có bị Minh Hà giáo chủ tập kích
Ngươi biết, đều là con thỏ kia ăn nói bịa chuyện
Về phần ngươi vì sao mất trí nhớ, cái này… chỉ sợ cũng chỉ có con thỏ kia mới biết
Ánh mắt Tầm Hương sáng lên nói:

-Vấn đề kia thì đơn giản, đi tìm con thỏ kia, tẩn hắn một trận, tự nhiên cái gì hắn cũng nói thôi
Long trừng Tầm Hương một cái nói:

-Chúng ta là hộ pháp Phật môn, sao có thể làm chuyện của yêu ma
Nói xong, Long lên tiếng nói:

-Có điều ta là vì thiên hạ thương sinh, lại chỉ nhằm vào một con thỏ bên trong Ma Hải, cũng là nói còn nghe được
Tầm Hương lập tức cười vui vẻ:

-Long Nhị ca nói rất đúng, nếu như cái con thỏ kia sống ở trong Minh Hà, thì chính là một con thỏ Tu La
Không chừng đây là Minh Hà giáo chủ sáng tạo ra giống loài mới đó
Ai nha, ta đoán thử xem, bây giờ đối với bên ngoài Tu La đã là đại ma đầu người gặp người đánh, không ra khỏi Minh Hà được
Nhưng nếu như con thỏ kia đi ra ngoài, chắc chắn mọi người sẽ không để ý, nếu như cái này trở thành quy mô, đột nhiên bạo khởi… Chậc chậc, thật là sinh linh đồ thán
Nghĩ như vậy, chúng ta bắt hắn, tra hỏi, sưu hồn, cũng là vì cho thiên hạ được bình an, tự nhiên có thể dùng bất cứ chiêu nào
Thiên không nói chuyện, những người khác lại nhao nhao gật đầu
Tầm Hương cười càng vui vẻ hơn:

-Mọi người đã không có ý kiến, vậy thì lần này, đổi thành ta đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Già Lâu La nói:

-Tầm Hương am hiểu nhất tìm người, La Già đã tiếp xúc qua với con thỏ đại ma đầu kia, trên thân tất sẽ có mùi hương của hắn
Tầm Hương đi tìm con thỏ, cũng là thuận tiện
Bằng không đổi thành những người khác, Huyết Hải rộng lớn, đụng phải thì đó là vận khí, nếu như mười năm tám năm không tìm được, thời gian đó sẽ thành trở ngại
Đám người nhao nhao gật đầu
Tầm Hương cho Già Lâu La một ánh mắt khen ngợi, sau đó liền đứng dậy đi đến trước mặt La Già Ma Hầu, vừa ngửi, vừa bĩu môi nói:

-Trên thân con thỏ kia còn có chút mùi hương của nữ nhân, xem ra là bên người có nữ nhân
La Già Ma Hầu sững sờ, nói:

-Cái gì
Ta không thấy có nữ nhân
Tầm Hương khinh bỉ nói:

-Ngươi thấy được, ngươi có thể nhớ kỹ không
La Già Ma Hầu không còn gì để nói…

Tầm Hương tiện tay đảo một cái, một nhóm mùi hương từ trên thân La Già bay ra, rơi vào trong tay Tầm Hương, sau đó hóa thành một con thỏ béo béo mập mập, Tầm Hương nói:

-Được rồi, ta đi bắt con thỏ
Nếu như thuận lợi, còn có thể cùng mọi người ăn cơm… Ừm, nướng con thỏ đi, ha ha…

Sau đó Tầm Hương vui vẻ đi xa
Chờ Tầm Hương đi xa, Già Lâu La có hơi lo lắng mà nói:

-Một mình Tầm Hương đi chung quy là có chút không ổn…

Cuối cùng Thiên cũng mở miệng:

-Để nàng đi thôi, lời nàng vừa nói đã không ổn rồi
Cái con thỏ kia cũng không có làm qua bất cứ chuyện gì, nàng lại sưu hồn của hắn, người xấu đạo cơ, cái này cùng ma có gì khác nhau
Huống chi, ngã phật đã nói qua, cho dù là Tu La cũng không hẳn đều là người xấu, để nàng đi ăn chút khổ, đối với nàng có lẽ là chuyện tốt
-Bên trong Tu La cũng có cường giả, hơn nữa sẽ không lưu tình đối với nữ nhân, đánh lộn càng là trạng thái bình thường
Nếu như nàng không về được, thì làm sao bây giờ
- Già Lâu La hỏi
Thiên khẽ mỉm cười nói:

-Ngã phật đang nhìn, nếu như là về không được, vậy thì không cần trở về nữa
Ngươi nói xem
Thiên nhìn về phía Long
Long cười khổ nói:

-Đại ca nói rất đúng, ta sai rồi
Thiên khẽ gật đầu
Có điều Già Lâu La và Khẩn Na La với Dạ Xoa, dường như cũng không đồng ý với cách nói của Thiên, mấy người cúi đầu, không nói chuyện, trao đổi ánh mắt với nhau, giống như là đang giao lưu cái gì
Thiên bỗng nhiên lắc lắc đầu nói:

-Ngã phật ở khắp mọi nơi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lời này vừa mói ra, Già Lâu La, Khẩn Na La và Dạ Xoa, ba người sững sờ, sau đó mới bừng tỉnh ngộ, vội vàng đứng lên hành lễ với Thiên, trăm miệng một lời mà nói:

-Đa tạ đại ca nhắc nhở, suýt chút nữa chúng ta đã quên đi việc này
Pháp nhãn của ngã phật liếc nhìn chúng sinh Minh Hải, nếu như Tầm Hương gặp nạn, ngã phật tất nhiên sẽ xuất thủ che chở, Chúng ta căn bản không cần suy nghĩ lo lắng…



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.