La Già Ma Hầu cười ha ha nói Tầm Hương không để ý tới hắn…
Lúc này Già Lâu La nói:
-Không ngờ được chúng ta mọi chuyện thuận lợi, vậy mà Kiền Đạt Bà lại bị một con chó lừa Tầm Hương trừng mắt liếc Già Lâu La nói:
-Đừng nói nhảm, ngươi mở mắt thần tìm cái con chó chết kia cho ta Ta nhất định phải lột da hắn Già Lâu La sảng khoái nói:
-Không thành vấn đề, chỉ cần hắn ở bên trong Minh Hà, thì chạy không thoát đâu Hình dạng hắn thế nào Tầm Hương vung tay lên, tụ nước thành hình, biến thành bộ dáng của đại hắc cầu, sau đó nói:
-Chính là bộ dáng này Già Lâu La cẩn thận nhìn một chút nói:
-Con chó này dáng dấp rất tiện đó… Đợi ta tìm xem Đúng lúc này, Thiên mở miệng:
-Tầm Hương, ngươi xác định là con chó này Tầm Hương khẳng định gật đầu nói:
-Chính xác Thiên nói:
-Không cần tìm nữa, ta biết hắn -Ngươi biết hắn - Tầm Hương kinh ngạc hỏi Thiên gật đầu đáp:
-Biết, trên thực tế, hẳn là các ngươi cũng có ấn tượng với hắn Có điều, năm đó nhìn liếc qua một chút, các ngươi chưa hẳn là có thể nhớ ký hắn Tầm Hương nhíu mày nói:
-Đại ca, rốt cuộc con chó này là ai Thiên ngửa đầu nhìn bên bầu trời nói:
-Năm đó, ta đi theo Địa Tàng Vương Bồ Tát dự tiệc, gặp Thanh Nguyên Diệu Đạo Chân Quân của Quán Giang Khẩu, đi theo hắn chính là đại hắc cẩu này, cũng chính là Hạo Thiên Khuyển Nếu như ta nhìn không lầm, con chó này chính là Hạo Thiên Khuyển [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tầm Hương há hốc mồm, vẻ mặt kinh ngạc nói:
-Hạo Thiên Khuyển? Cái này…
La Già Ma Hầu nghe xong, cười ha ha vỗ bả vai Già Lâu La nói:
-Già Lâu La, ngươi lại dùng mắt thần nhìn một chút đi Ha ha… nhìn một chút Quán Giang Khẩu là được rồi Vẻ mặt Già Lâu La xấu hổ, trừng mắt liếc La Già Ma Hầu nói:
-Nhìn cái rắm Ta vẫn chưa muốn chết đâu Tầm Hương không cam lòng nói:
-Cái con chó chết kia lừa phép thuật của ta, chẳng lẽ cứ để như thế Thiên nói:
-Nếu không thì sao Tầm Hương cắn răng nghiến lợi quơ nắm đấm, cuối cùng ủ rũ cúi đầu nói:
-Thôi, thôi… không thể trêu vào, không thể thoát được Có điều con chó chết tiệt kia tuyệt đối đừng có lạc đàn, nếu không ta… ít nhất ta cũng sẽ chặt của hắn một cái chân sau Đám người nghe thấy, lập tức cười…
Đùng lúc này, Thiên nói:
-Có điều, có một chuyện rất cổ quái La Già Ma Hầu nhìn thấy là một con thỏ, ngươi nhìn thấy là một con chó đen lớn… Bên trong Minh Hà này, từ khi nào mà lại có nhiều động vật như vậy Đám người sững sờ Long nói:
-Đúng vậy… ở trong Minh Hà, ngoại trừ Tu La, những sinh linh khác hoàn toàn không có Bây giờ lại đột nhiên một con thỏ, sau đó lại là đại hắc cẩu… rốt cuộc là Minh Hà giáo chủ đang làm cái gì Thiên nói:
-Già Lâu La, ngươi vẫn là nhìn Minh Hà một chút, nhìn xem bên trong Minh Hà có cái gì cổ quái Mặc khác, chó không thể tìm, nhưng con thỏ thì vẫn có thể tìm Tầm Hương nghe xong, ánh mắt sáng lên nói:
-Cái con thỏ kia ta đã gặp qua Hắn bị đại hắc cẩu giội cho đầy một người canh cay người Hồ, hắn còn uống một ngụm, sau đó thì cái gì cũng đều không nhớ rõ Các ngươi muốn tìm hắn, vậy thì đơn giản, ta đi bắt là được Nói xong Tầm Hương xoay người rời đi Già Lâu La vốn định ngăn, lại bị Thiên ngăn lại -Lần này, ngươi dùng mắt thần đi theo Tầm Hương, nhìn xem là ai ở sau lưng giở trò quỷ - Thiên nói Già Lâu La gật đầu, lập tức mở ra mắt thần, hai mắt thả ra một vệt kim quang bắn vào bên trong Minh Hà, đi theo Tầm Hương Đương đương đương [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] -Ai vậy Tần Thọ từ trên giường đứng lên, vẻ mặt hằm hằm mở cửa phòng ra Chỉ nhìn thấy ở cổng có một nữ tử dáng người mảnh khảnh, cười híp mắt nhìn hắn, sau đó xòe bàn tay ra, bắt lấy hắn Tần Thọ dường như là theo bản năng xoay người chạy, thân thể soạt một tiếng hóa thành một vũng nước Tầm Hương bắt hụt Sau đó Tần Thọ vèo bắn ra ngoài, chui vào bên trong Minh Hà, vung tay lên một đoàn nước cấp tốc bay về phía xa, mà bản thân hắn thì hóa thành một bóng ma núp ở đằng sau một hòn đá -Muốn chạy? Tầm Hương vừa nói vừa đuổi theo Tần Thọ nhìn thấy, lập tức nhẹ nhàng thở ra Đúng lúc này, bỗng nhiên trong lòng Tần Thọ run lên, hắn cảm giác khí trên ngươi của mình đang rung động, biết là đồ ăn hỏng rồi, đối phương lại dẫn động khí đuổi theo hắn Tần Thọ nhanh chóng quay người phi nước đại, đồng thời hai cái tai lớn hất về phía sau hóa thành cánh quạt, mở ra phép thuật Cao Thiết tốc độ nhanh như tia chớp Có điều tốc độ của Tầm Hương cũng không chậm, lập tức liền đuổi theo Thực lực cách biệt quá lớn, Tần Thọ liều mạng chạy, cũng không chạy nổi Tầm Hương, trong lúc nguy cấp, hét lớn một tiếng:
-Ép ngươi thì thế nào Hôm nay, bất luận thế nào ngươi cũng phải cùng ta về Phật Sơn [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tần Thọ ngạc nhiên nói:
-Ngươi muốn bắt ta Tầm Hương nói:
-Đương nhiên Tần Thọ chớp mắt lớn, cười nói:
-Muốn bắt ta thì được thôi, nhưng mà ngươi phải cho ta về nhà viết một bức thư mới được -Nằm mơ Tầm Hương trực tiếp cự tuyệt Tần Thọ nói:
-Nếu ngươi muốn như thế, thì không có chuyện gì để nói nữa -Nực cười, con thỏ nhỏ, ngươi có tư cách gì thương lượng với ta - Tầm Hương khinh thường nói Tần Thọ bĩu môi nói:
-Tiểu nương tử, ngươi thật sự cho rằng thỏ gia ta sợ ngươi sao Nơi này chính là địa bản của thỏ gia ta Tần Thọ rất nhanh ngừng lại, vô cùng kiêu ngạo nói Tầm Hương nhìn nhìn, lập tức phì cười:
-Địa bàn của ngươi A ha ha ha… Minh Hà này ta muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, cho dù có người để cho ta kiêng kỵ, nhưng mà tuyệt đối không phải là con thỏ nhỏ nhà ngươi Tần Thọ chắp tay trước ngực, Tầm Hương sững sờ hỏi:
-Ngươi muốn làm gì Tần Thọ nói:
-Nhìn phép thuật tuyệt thế của ta đây Tầm Hương cười nhạo nói:
-Con thỏ chết tiệt, ta lại muốn xem xem ngươi còn có thể diễn ra cái trò xiếc gì Lần này mục đích tới của Tầm Hương không giống lần trước, lần trước Tầm Hương dự định là trực tiếp giết con thỏ này Lần này, nàng muốn bắt con thỏ đi Nàng tự hỏi chỉ cần không uống cái này của con thỏ, mặc cho con thỏ này giày vò thế nào, cũng không thoát khỏi bàn tay của nàng được Thực lực chênh lệch rất nhiều, khiến nàng có được sự tự tin tuyệt đối Kết quả là nhìn thấy Tần Thọ khua chân múa tay, nhưng không thấy có bất kỳ nguyên khí nào động Có điều nhìn biểu hiện của hắn, dường như rất chăm chú, mà lại rất khẩn trương, rất cấp bách, con mắt đều gấp đến đỏ cả lên…
Đúng là nàng không biết, giờ khắc này, Tần Thọ hoàn toàn rất gấp, bởi vì…
-Hai bàn nhiều lắm, nhiều nhất là một bàn, ngươi xuất thủ hay không thì tùy, dù sao cũng nhiều người như vậy Ta cho ngươi biết, người xuất thủ có rất nhiều, nhưng đồ ăn thì không có nhiều