Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 662: Ỷ lại vào ngươi







Chương 662: Ỷ lại vào ngươi





-Bọn họ đang làm cái gì vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
-Ném con thỏ, tránh con thỏ
Từ lúc nào mà hai bên chúng ta đánh trận lại hài hòa như thế vậy
-Wow, đây là đang xảy ra chuyện gì sao
Hai người là đang liếc mắt đưa tình hả
-Không giống, hai người dường như là đang rất tức giận
Chẳng lẽ Nhân Đà La đại nhân coi trọng Kiền Đạt Bà, Kiền Đạt Bà không đồng ý
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhân Đà La đại nhân lại là hoặc là không làm, đã làm thì phải làm cho xong, ném con thỏ xem như đưa lễ hỏi, Kiền Đạt Bà không thu, Nhân Đà La đại nhân chúng ta định ép bán à
Nghe được dạng nghị luận này, trên trán Tầm Hương và Nhân Đà La đều là hắc tuyến, hung hăng trừng mắt nhìn đám Tu La kia, dọa đến bọn hắn quay người bỏ chạy
Có điều trong tất cả mọi người, bất đắc dĩ nhất là con thỏ, toàn bộ quá trình Tần Thọ như là tú cầu, bị ném đến ném đi..
Đúng lúc này, Tầm Hương mắng:

-Con thỏ chết tiệt, ngươi lại tới, ta giết ngươi
Tần Thọ vỗn dĩ là một bụng tức, bây giờ nghe Tầm Hương nói như thế, lửa giận trong lòng nổi lên, con ngươi đảo một vòng, nói với Nhân Đà La:

-Nhân Đà La, ngươi giúp ta một chuyện, ta liền đi cùng với nàng, thế nào
Nhân Đà La sững sờ nói:

-Chuyện gì
Tần Thọ nói:

-Ta có một huynh đệ..
Khụ khụ, tỷ tỷ, ngươi đã gặp rồi, đó chính là Hàn Nguyệt
Ngươi giúp ta chăm sóc nàng, tiện thể dạy nàng tu hành, đồng thời nhất định phải đảm bảo an toàn của nàng, không để nàng bị người khác khi dễ, thế nào hả
Nhân Đà La chính xác đã gặp qua Hàn Nguyệt, chỉ có điều ở bên trong Huyết Đô, hắn tận mắt nhìn thấy cái con thỏ này vì Hàn Nguyệt chụp chết A Tu La vương, tay xé Huyết Đô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lòng vô cùng đắng chát thầm nói: “Ta bảo vệ nàng
Nàng bảo hộ ta còn tạm được, bây giờ ở trong Huyết Hải còn ai dám trêu chọc nàng?”

Có điều Nhân Đà La cũng đã nhìn ra, dường như Tần Thọ cũng không biết mình mạnh mẽ đến nhường nào, nhiều tai họa..
Đã như vậy, nhân tình này có ngu mới không kiếm, thế là Nhân Đà La trịnh trọng giơ tay lên nói:

-Nhân Đà La ta thề với Huyết Hải, chỉ cần Hàn Nguyệt ở trong Minh Hà một ngày, nhất định sẽ bảo hộ nàng chu toàn, nếu không chết không yên lành
Tần Thọ dựng thẳng một ngón tay cái nói:

-Đủ nghĩa khí
Lát nữa ngươi ném về phía kia
Tần Thọ chỉ chỉ phương hướng của Tầm Hương, Nhân Đà La liền hiểu, nói:

-Không thành vấn đề
Một khắc sau, Nhân Đà La vung con thỏ lên, ném về phía Tầm Hương ở xa xa
Tần Thọ vẻ mặt buồn bực kêu lên:

-Ngươi con mẹ nó có thể đừng có nắm tai ta không
Đó là lúc đã ném ra..
Nhân Đà La không thể làm gì khác hơn nói:

-Lần sau, lần sau nhất định không nắm tai
Tần Thọ:

-Lần sau cái đại gia ngươi, còn muốn chết sao

Tầm Hương nhìn thấy con thỏ bay tới, nhướng mày, trực tiếp quất một bàn tay tới, muốn ném con thỏ ra
Kết quả con thỏ này đột nhiên chuyển biến một cái, rồi hạ xuống
Sau đó Tầm Hương cũng cảm giác được đùi mình hơi nặng, cúi đầu nhìn, đã thấy con thỏ này ôm thật chặt ở bắp đùi của nàng
Lúc Tầm Hương đang cúi đầu nhìn xuống, Tần Thọ cũng ngửa đầu lên nhìn nàng
Tầm Hương cả giận nói:

-Con thỏ chết tiệt, buông tay
Hai mắt Tần Thọ khẽ đảo nói:

-Buông tay
Gây sự chính là ngươi, bắt ta cũng chính là ngươi, bây giờ muốn ta buông tay cũng chính là ngươi, ngươi coi thỏ gia ta là cái gì hả
Muốn bắt là bắt, muốn ném là ném à
Ta cho ngươi biết, bây giờ ngươi muốn ném ta xuống cũng không được, ta đây cứ bám vào ngươi
Tức chết ngươi đi
Tầm Hương nghe xong, lập tức tức giận, giơ tay lên cao nói:

-Có tin là ta đập chết ngươi không
Nếu như là trước kia, khẳng định là Tần Thọ sẽ sợ, nhưng mà bây giờ, hắn cũng thấy rõ
Trước đó khí thế của Tầm Hương này hung hăng, bây giờ lại là các loại sợ hãi, khẳng định là ở sau có người nào đó nói cho nàng không nên trêu chọc Tần Thọ
Đã như vậy, Tần Thọ còn sợ cái rắm gì
Thế là Tần Thọ cứng cổ lên, đối đầu với Tầm Hương nói:

-Đến
Đến đi
Thỏ gia ta đưa đầu ra
Nếu như ngươi không đánh ta, vậy thì ngươi chính là cô nương ngực phẳng
Tầm Hương gặp cái con thỏ này vô lại như thế, cắn răng liền muốn động thủ, kết quả bên tai vang lên âm thành của Địa Tàng Vương Bồ Tát:

-Đừng đánh, cái con thỏ này, không đánh được, không giết được
Tầm Hương lập tức giận gần chết, bộ ngực nhỏ chập trùng theo, hai mắt nhìn chòng chọc vào Tần Thọ nói:

-Con thỏ, rốt cuộc thì ngươi muốn làm gì
Hai mắt Tần Thọ khẽ đảo nói:

-Ta muốn lam gì
Lời này hẳn phải là ta hỏi ngươi mới đúng chứ
Ta đang ở nhà êm đẹp ngủ ngon, là ai động thủ tìm tới cửa
Vô duyên vô cớ liền bắt ta, còn đánh ta..
Bây giờ lại hỏi ta muốn làm gì
Ta cho ngươi biết, bây giờ ta cái gì cũng không làm, liền làm ngươi
Nói xong, Tần Thọ chẹp chẹp miệng, cảm thầy hình như mình dùng sai từ, không đợi Tần Thọ sửa chữa một cái..
Chỉ thấy mắt tối sầm lại, một bàn tay rơi xuống, bộp một cái đập vào mặt Tần Thọ
Vẻ mặt Tần Thọ bất đắc dĩ, rốt cuộc hắn cũng hiểu vì sao họa từ miệng mà ra
Có điều Tần Thọ da dày thịt béo, cái đánh này cũng không sao cả, ngược lại kích thích máu trong người, hắn hơi ngửa đầu nói:

-Ngươi dám đánh thỏ gia ta
-Đánh ngươi thì sao hả
Tầm Hương nhìn hằm hằm
Tần Thọ cười lạnh một tiếng, dùng sức kéo một cái, há mồm cắn một ngụm
Chỉ nghe xoẹt xẹt một tiếng, Tầm Hương chỉ cảm thấy trên đùi mát lạnh, cúi đầu nhìn, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng
Thì ra là váy bị con thỏ này cắn xé mở ra một lỗ hổng lớn
Quần bên trong cũng bị cắn mở ra một cái lỗ thủng
Vốn dĩ Nhân Đà La đang chuẩn bị rút lui lại nhìn thấy cảnh này, lập tức không đi nữa, năm ngón tay che mắt, cố gắng nhìn sang bên này thầm nói:

-Con thỏ, xé lên trên
Tần Thọ nghe xong, vội vàng nói:

-Được rồi
-Ngươi dám!
Tầm Hương gấp, duỗi tay nắm lấy tai con thỏ, muốn kéo xuống dưới
Con thỏ mở rộng miệng, cắn một cái lên phần trên cái quần của Tầm Hương, một bộ dạng ngươi ném ta, ta liền đồng quy vu tận với ngươi
Tầm Hương nghiến răng nghiến lợi, hận không thể một kiếm đâm chết cái con thỏ này
Có điều bên tai lại luôn vang lên lời căn dặn của Địa Tàng Vương Bồ Tát: "Đừng làm hắn bị thương
Tầm Hương cực kỳ tôn trọng Địa Tàng Vương Bồ Tát… Không thể làm con thỏ bị thương, nàng thật đúng là không có cách nào thu thập cái con thỏ này, nhìn lỗ thủng trên đùi, nàng đúng là một bụng hỏa khí
Trong lúc Tầm Hương đang suy nghĩ thì nhìn thấy Nhân Đà La như tên trộm xem náo nhiệt, ánh mắt lập tức sáng lên
Nhân Đà La vốn chỉ đơn thuần là xem náo nhiệt, nhưng khi hắn nhìn thấy ánh mắt của Tầm Hương phát sinh biến hóa, hắn biết, hình như mình rước lấy phiền phức rồi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.