Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 663: Phong Đô đại đế?





Chương 663: Phong Đô đại đế
Thế là Nhân Đà La xoay người chạy
Tầm Hương nổi giận gầm lên một tiếng:

-Ngươi đứng lại đó cho ta, ta giết ngươi
Sau đó đôi chân dài của Tầm Hương lập tức đuổi theo…

Nhân Đà La vừa chạy vừa hô:

-Tầm Hương muội tử, ngươi đuổi ta làm gì
Cũng không phải là ta xé rách quần ngươi
-Ngươi còn dám nói
Tầm Hương vung tay lên, một bông hoa cúc màu vàng bay ra, nở rộ trên không, từng mảnh từng mảnh cánh hóa như mưa bắn về phía Nhân Đà La
Nhân Đà La lắc người khoác lên một cái áo choàng, hoa Mạn Đà La bên trên áo choàng bay ra, hóa thành một đóa chuông bảo vệ Nhân Đà La ở bên trong, mặc cho cánh hoa tấn công, toàn bộ đều bị cản ở bên ngoài
Thế là, hai ngươi bắt đầu một trận phản truy sát như là nháo kịch, chỉ có điều lần này Tầm Hương thật sự hạ tử thủ, các loại phép thuật bí pháp đều được lấy ra, hoa ảnh đầy trời, tơ bông loạn xạ, đánh Nhân Đà La đến mức chật vật không chịu nổi
Nhiều lần, Nhân Đà La muốn đánh trả, nhưng mà…

-Chỉ cần nàng mang con thỏ đi, để nàng đánh mấy cái
Minh Hà giáo chủ cười ha hả truyền âm đến, Nhân Đà La chỉ có thể nhận…

Nhóm Tu La ở trong Minh Hà mơ hồ lần nữa, một khắc trước còn chứng kiến Nhân Đà La đại nhân đuổi theo Tầm Hương, chỉ chớp mắt, Tầm Hương giống như là ăn máu gà, hành hung Nhân Đà La
Bọn họ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đang muốn xuất thủ, lại nghe được thanh âm của Minh Hà giáo chủ, không cho phép bọn họ nhúng tay
Thế là, mọi người cứ đưa cổ lên xem náo nhiệt như vậy…

Sau khi Tầm Hương cuồng bạo cũng phát hiện mình không làm gì được Nhân Đà La, đồng thời nhìn ra được đối phương đang nhường mình, hỏa khí cũng đã trút được không ít rồi, đành phải hừ lạnh một tiếng, quay người rời đi
Có điều Tầm Hương cũng không trở về Phật Sơn, mà mang theo con thỏ đi loạn ở bên trong Minh Hà… Vừa đi vừa nói:

-Con thỏ, ngươi buông tay ra được không
-Không được
Tần Thọ quả quyết cự tuyệt
Tầm Hương nói:

-Ngươi nói đi, làm thế nào ngươi mới bằng lòng buông tay
Tần Thọ chẹp chẹp miệng nói:

-Không biết, dù sao cũng không buông tay
Hơn nữa, nơi này rất thoải mái…

Nói xong, Tần Thọ tiện cọ cọ lên đùi Tầm Hương một cái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tầm Hương lập tức đen mặt, nghiến răng nghiến lợi, siết chặt nắm đấm, cuỗi cùng vẫn không thể làm gì cái con thỏ này, trong lòng nức nở hô:

-Bồ Tát
Không vứt được cái con thỏ này
Đáng tiếc, Địa Tàng Vương Bồ Tát cũng không có đáp lời
Giờ khắc này, trên đỉnh núi Phật Sơn, trong động phủ của Địa Tàng Vương Bồ Tát
Địa Tàng Vương Bồ Tát và Minh Hà giáo chủ mặt đối mặt, hai người cũng không chơi cờ nữa, cứ như vậy mắt lớn trừng mắt nhỏ, một bộ tư thế ta đây muốn trừng chết ngươi
Qua hồi lâu, Địa Tàng Vương Bồ Tát nói:

-Nếu như ngươi đem hắn để ở đây, ta sẽ mang theo phật tử lập tức rời khỏi Phật Sơn, tiện thể cho con thỏ kia một giọt máu
Ngươi hẳn là hiểu rõ, cho dù con thỏ kia không nháo lật trời, không có ta, ngươi chẳng khác nào triệt để bại lộ trong tầm mắt của mọi người
Bọn họ không thể không coi trọng ngươi lần nữa, sau đó thời gian yên tĩnh của ngươi cũng sẽ chấm dứt
Minh Hà giáo chủ không nhúc nhích chút nào, lười biếng nói:

-Vậy thì ngươi đi đi, dù sao bây giờ ta cải cách, Về sau, ta sẽ để cho những Tu La kia học nhiều một chút thi thư lễ nhạc, đừng mỗi ngày không có việc gì lại đi đánh nhau
Địa Tàng Vương Bồ Tát nói:

-Ngươi điên rồi
Tu La trời sinh tính hiếu chiến, ngươi lại để cho bọn họ kìm nén
Minh Hà giáo chủ bất đắc dĩ nói:

-Ta cũng không còn cách nào cả
Trước kia bọn họ tùy tiện đánh, tùy tiện chết, chết còn có thể thông qua nhà mình luân hồi trùng sinh
Nhưng mà bây giờ không được nữa rồi, luân hồi ta đã trả về cho chủ nhân của nó
Về sau ở trong Minh Hà đã không còn luân hồi, nếu như bọn họ chết liền phải đi đến Lục Đạo Luân Hồi, trời biết biết sau khi luân hồi sẽ thành cái thứ đồ gì… Càng chết càng ít, đương nhiên ta phải khiến bọn họ dừng lại rồi
Địa Tàng Vương Bồ Tát kinh ngạc hỏi:

-Nàng trở về rồi
Minh Hà giáo chủ nói:

-Đúng vậy, trở về rồi
Cho nên, về sau dưới đất này không phải thiên hạ của hai ta nữa, trên đầu có người
Tu La nhà ta thành thành thật thật ở nhà đọc sách biết chữ, ai muốn đánh đến, vậy thì phải hỏi qua nàng mới được
Ngươi cảm thấy, ai có cái lá gan này
Cho dù là Ngọc Đế, đoán chừng cũng không dám danh chính ngôn thuận đến gây chuyện
Địa Tàng Vương Bồ Tát gật đầu nói:

-Hoàn toàn chính xác…

Minh Hà giáo chủ cười hê hê nói:

-Ngược lại là ngươi, ngươi ở nơi này, có thể hưởng thụ sự tiêu diêu tự tại không phân tranh
Trở về Phật Sơn, chuyện xưa bụi mù, ngươi xác định ngươi có thể gác lại
Đến lúc đó, một đống nhân quả mang theo, ngươi còn tu phật cái rắm
Địa Tàng Vương Bồ Tát chuyển niệm châu trong tay, yên lặng không đáp lời
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Minh Hà giáo chủ thở dài nói:

-Ta nghe nói, truyền tống trận của Thập Điện Diêm La bị nổ
Có người vu oan cho ta, nói là ta nổ
Mẹ nó, lão tử muốn diệt địa phủ, đã trực tiếp cầm vũ khí đi làm rồi
Còn cần phải giở cái thủ đoạn nhỏ đó sao
Nổ một cái truyền tống trận không liên quan
Nói đi nói lại, Minh Hà giáo chủ nói:

-Ta dường như cảm giác được, có người muốn gây chuyện ở địa phủ
Bây giờ, Thiên Đình đóng cửa, Địa Tiên Giới loạn như ổ chó, chỉ có Địa Ngục còn yên tĩnh
Nhưng mà hiển nhiên, có người cũng không nghĩ rằng chúng ta yên tĩnh… Nếu như ngươi đi, ta cũng mặc kệ chuyện bên ngoài Minh Hà
Đến lúc đó loạn, cũng là nồi của ngươi và Địa Phủ đại đế
Nói xong Minh Hà giáo chủ đứng lên nói:

-Cái con thỏ kia đã ngây người ở Minh Hà của ta mấy ngày…

Đúng lúc này, một bóng người xuất hiện ở cửa ra vào, người này đội cao quan, mặc trường bào, gương mặt uy nghiêm, đôi mắt như điện, sau khi đi vào động, chững chạc đàng hoàng nói:

-Cái con thỏ kia cũng dùng lại ở phủ của ta rất nhiều thời gian, tính như vậy, coi như bây giờ cũng đã đến vòng của Phật Sơn rồi
Những bằng hữu của hắn ta đã sắp xếp người đưa đến Phật Sơn
Địa Tàng, chúng ta đều là châu chấu trên cùng một sợi thừng, có nồi không thể khiêng cùng một lúc, thì cũng phải thay phiên nhau sờ nhọ nồi chứ
Nhìn thấy người này, Minh Hà giáo chủ và Địa Tàng Vương Bồ Tát đồng thời đứng dậy, cười nói:

-Bạn già này, ở bên ngoài giả bộ còn chưa tính, đến nơi này, có người nào không biết ngươi là ngươi như thế nào cơ chứ
Còn xụ mặt
Nghe tới đây, tất cả uy nghiêm lập tức biến mất, cười ha ha nói:

-Loại chuyện vu oan này, nhất định phải làm cho trang nghiêm, nếu không danh bất chính, ngôn bất thuận, đối phương cũng không nhận nó, đúng không

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.