-Trừ phi có người chặn mặt trăng Tần Thọ xì một tiếng khinh miệt nói:
-Chặn Ai mà rỗi việc đến mức đi chặn mặt trăng chơi… ách… chặn Tần Thọ đột nhiên tỉnh táo lại, hoảng sợ nói:
-Nguyệt thực? Tiểu hòa thượng lắc đầu nói:
-Cái đó ta cũng không rõ Tần Thọ có hơi luống cuống nói:
-Vậy… người trên mặt trăng có thể xảy ra chuyện gì không Tiểu hòa thượng cười nói:
-Ngươi cũng từng ở Thiên Đình, có trị an của Thiên Đình, ngươi sợ cái gì Tần Thọ suy nghĩ một chút, có vẻ như đúng là như thế Lúc trước, một trận truy sát lớn kia, chỉ có thể nói là một lần ngoại lệ Hơn nữa, mặc dù một lần truy sát kia lớn, những mà mặt trăng cũng không bị liên lụy Bây giờ, Thiên Đình càng không có lý do đối phó mặt trăng và người ở trên mặt trăng Hơn nữa, cho dù là muốn đối phó người trên mặt trăng, chẳng lẽ còn có nơi kém hơn trên mặt trăng à Nghĩ đến đây, lòng Tần Thọ cũng thả lỏng không ít Tiểu hòa thượng nói:
-Thái Âm Tinh không có khả năng xảy ra vấn đề, ngươi cứ yên tâm đi Tần Thọ nói:
-Vậy thì tốt, vậy thì tốt…
Nói xong Tần Thọ lại bắt đầu cầm chân chim ở trong tay lên ăn, vừa ăn vừa hỏi tiểu hòa thượng:
-Ngươi ăn không Tiểu hòa thượng lắc đầu Tần Thọ nói:
-Bần tăng Địa Tàng Tần Thọ ồ một tiếng, sau đó liền kêu lên ngao, xông đến trước mặt chỉ vào tiểu hòa thượng hỏi:
-Ngươi tên là gì Tiểu hòa thượng cười nói:
-Bần tăng, Địa Tàng Tần Thọ nuốt ngụm nước bọt, sau đó cẩn thận quan sát tiểu hòa thượng, cuối cùng nói:
-Chỗ này của các ngươi còn có Địa Tàng Vương Bát à Tiểu hòa thượng không còn gì để nói, sau đó nói:
-Có Địa Tàng Vương, chứ không có Địa Tàng Vương Bát Tần Thọ sửng sốt một chút, sau đó mới phát hiện chính mình nói sai, có điều hắn cũng không quá để ý, hẳn chỉ nghe hiểu rõ một chút, nơi này còn có Địa Tàng Vương Địa Tàng kia hẳn không phải là Địa Tàng Vương… Cho nên…
Tần Thọ vỗ vỗ bộ ngực nói:
-Giật cả mình… Ta còn tưởng rằng ngươi là lão già đầu trọc Địa Tàng Vương kia chứ Tiểu hòa thượng trầm mặc một lúc, hỏi:
-Ngươi sợ Địa Tàng Vương Bồ Tát à [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tần Thọ lắc đầu nói:
-Sợ, cũng không sợ Tiểu hòa thượng không hiểu hỏi:
-Giải thích thế nào Tần Thọ nói:
-Sợ, đó là bởi vì ta đang ăn thịt trên địa bàn của người ta, có chút không chính thống, bị bắt được thì cũng không dễ nhìn Không sợ, đó là bởi vì, vì sao ta phải sợ hắn Tiểu hòa thượng nói:
-Ngươi có biết địa vị của Địa Tàng Vương Bồ Tát ở Địa Ngục không Tần Thọ xem thường nói:
-Biết, ta biết… Địa Ngục có ba người đứng đầu, Địa Tàng Vương Bồ Tát, Phong Đô đại đế và Minh Hà giáo chủ, sao ta có thể không biết được chứ Tiểu hòa thượng hỏi:
-Vậy vì sao trong lòng ngươi một chút kính sợ cũng không có chứ Tần Thọ bĩu môi nói:
-Có cái gì tốt mà phải kính sợ chứ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Luận địa vị, Minh Hà lão tổ còn là ca ca của ta, cho nên ta và hắn tính là cùng thế hệ, cho nên địa vị cũng không khác nhiều lắm Dựa theo cấp bậc của quan, Phật Sơn có mạnh hơn nữa cũng chỉ là một nhánh nhỏ của Linh Sơn, Linh Sơn ở trên trời cũng chỉ là một cái tiểu tư viện cấp dưới của Thiên Đình Mặc dù thỏ gia ta không phải là quan gì lớn, nhưng dù sao cũng là chính thần Chính thần so với trụ trì chùa chiền của một tiểu tư viện, chênh lệch cũng không nhiều mà Cho nên, tính đi tính lại, vì sao ta lại phải sợ hắn chứ Tiểu hòa thượng sững sờ, nghĩ nghĩ rồi nói:
-Luận thực lực, ngươi không bằng người Tần Thọ cười ha ha nói:
-Sau lưng thỏ gia ta có thánh nhân, sợ gì con chim này Tiểu hòa thượng yên lặng lần nữa, nửa ngày mới hỏi:
-Ngươi nói là Tần Thọ đương nhiên nghĩ đến sư phụ Tôn Ngộ Không, Bồ Đề tổ sư Có người không rõ, nhưng hắn rất rõ, Bồ Đề tổ sư kia thực ra chính là một trong thánh nhân của Chuẩn Đề đạo nhân Đây chính là Chân Thánh Hơn nữa, Tần Thọ không tin đối phương lại không biết…
Thế là Tần Thọ lập tức nói:
-Ta nói là ai, ngươi lại không biết sao Tiểu hòa thượng dường như suy nghĩ điều gì gật đầu nói:
-Đúng là có biết một chút Tần Thọ phất phất tay nói:
-Được rồi, đừng nói nhảm, ăn thịt đi Đúng rồi, ngươi không ăn thịt… Vậy ngươi có uống rượu không Nói xong, Tần Thọ lấy ra một cái bầu rượu, rượu bên trong cơ bản đã bị hắn bán sạch, chỉ còn thừa một chút, cố gắng lắc lắc, còn có thể vung ra được mấy giọt Nhìn thấy Tần Thọ uống tốn sức như thế, tiểu hòa thượng lắc đầu nói:
-Bần tăng cũng không tranh với ngươi, ngươi uống từ từ thôi Tần Thọ nói:
-Được, vậy ta cũng không khách khí với ngươi nữa Ăn xong, uống xong…
Tiểu hòa thượng nhìn đôi mắt gian giảo của con thỏ, hỏi:
-Ngươi… chưa ăn no Tần Thọ sờ sờ cái bụng nói:
-Một tí chim như vậy, cũng chỉ đánh được cái ngọn… Đúng rồi, ngươi là hòa thượng, nhất định là hiểu được nơi này Ta hỏi ngươi, ngươi biết ở đâu còn có động vật nhỏ không Vẻ mặt tiểu hòa thượng đề phòng hỏi:
-Ngươi hỏi cái này làm gì Tần Thọ bắt đầu cười hê hê, chỉ chỉ cái nồi nói:
-Còn lại chút canh, chia cho bọn họ uống, được không Hai mắt tiểu hòa thượng lật một cái, có quỷ mới đi tin cái con thỏ này, nhưng mà người xuất gia không được lừa dối, hắn cũng không giỏi nói láo, vì vậy nói:
-Mặc dù bần tăng biết, nhưng mà nếu như để cho ngươi biết, thì chẳng phải là gián tiếp sát sinh sao Tần Thọ cũng không làm khó tiểu hòa thượng nói:
-Vậy được thôi, cái này không liên quan đến ngươi Ngươi nên làm cái gì thì làm cái đó đi thôi…
Nói xong, Tần Thọ dọn dẹp bếp lò và tất cả đồ vật, tùy tiện chọn một cái phương hướng rồi đi Tiểu hòa thượng nhìn thấy, không yên tâm hỏi:
-Thừa dịp trong bụng còn ít đồ vật, ra đi tìm đồ ăn Thỏ gia ta không tin, ngươi không nói thì ta không tìm được thứ gì ăn Nếu như đói qua, cũng không phải là không thể chịu được một ngụm cái phòng ốc này Nghe nói như thế, tiểu hòa thượng có chút gấp nói:
-Ngươi không thể làm như thế Tần Thọ hỏi ngược lại:
-Nếu không thì sao Tiểu hòa thượng không nói gì Tần Thọ nói:
-Ngươi nói cho ta biết chỗ nào có đồ ăn, ta ăn no rồi thì sẽ đi Nếu như ngươi không nói cho ta biết, ta tìm được, vậy thì ta không những ăn no đủ mà còn phải đóng gói đến cái lông gì cũng không chừa lại một cây Nghe nói như thế, tiểu hòa thượng sững sờ, sau đó ánh mắt sáng lên, cười nói:
-Bần tăng biết một chỗ có đồ ăn -Ở đâu - Tần Thọ lập tức hỏi Tiểu hòa thượng móc móc một ngón tay -Bần tăng dẫn ngươi đi Tần Thọ lập tức vui mừng Không lâu sau, Tần Thọ ngạc nhiên nhìn đại điện trước mặt, trên đại điện viết vài chữ to – Phong Đô Phủ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]