Tần Thọ nghi hoặc quay đầu, chỉ nhìn thấy tiểu hòa thượng cười ha hả đi ra nói:
-Nơi đây là cấm địa sau núi, nơi này không có người ra vào Ngươi đã thích ăn, ta liền đem nhà bếp chuyển đến cho ngươi, ngày sau ngươi muốn ăn cái gì, trực tiếp nói với bọn hắn là được Không dám nói có tất cả các loại sơn hào hải vị, nhưng cũng coi như là có chút đồ tốt, ngươi cứ ăn hết mình Tần Thọ nghe xong, cảm kích vỗ vỗ bả vai tiểu hòa thượng nói:
-Huynh đài, ngươi thật sự là huynh đệ tốt Ta chỉ là hỏi ngươi có động vật nhỏ nào không, ngươi liền mang ta đi ăn; ta chỉ là muốn cái bánh bao, ngươi thậm chí đến ngay cả phòng bếp cũng đều trộm đến được, ghê Huynh đệ ruột Tần Thọ lại không phải là người ngu, mặc dù có đủ loại dấu hiệu nhìn hợp lý, nhưng mà chờ hắn ăn uống no đủ, đơn giản phân tích, lập tức có đủ loại minh bạch trong đó Nhất là cái bảng hiệu Phong Đô Phủ kia, mặc dù hắn đối với địa phủ này không hiểu rõ lắm, nhưng cũng biết, bên trong Phong Đô Thành chỉ có một tòa Phong Đô Phủ Ở trong Phong Đô Phủ, chính là người đứng đầu Địa Phủ, Phong Đô đại đế Lại cẩn thận suy nghĩ hơn, hành vi của hai người này, tuyệt đối không phải là bằng hữu hỏi thăm nhau, trăm phần trăm là trộm Có điều, Tần Thọ đối với loại chuyện này cũng không phản đối Dù sao trộm đồ là hòa thượng, hắn chỉ là phụ trách thủ tiêu tang vật mà thôi…
Huống chi, lúc này hiểu rõ cũng vô dụng, trên thế giới không có thuốc hối hận, chuyện cũng đã làm rồi, hắn là không thoát khỏi liên quan, dứt khoát nhận là được rồi Tiểu hòa thượng nghe Tần Thọ nói như vậy, cũng không có giải thích gì, cũng không có phủ định, nhếch miệng mỉm cười, thản nhiên nhận Tần Thọ chợt phát hiện, hắn càng ngày càng ưa thích tiểu hòa thượng chân thành này rồi Chí ít, so với việc ở chung với tên tặc già giảo hoạt Tế Điên ở Linh Sơn kia tốt hơn nhiều…
Tạm biệt tiểu hòa thượng, Tần Thọ vui vẻ trở về nhà chính, kết quả vừa nằm xuống, liền nghe thấy âm thanh ngáy Trong nháy mắt, Tần Thọ thông suốt đứng dậy, kêu lên:
-Móa, thật sự có động vật nhỏ à Nơi nào đó có một con gà trống quỷ hồn giật cả mình, chột dạ nhìn xung quanh, sau đó nhanh chóng chạy…
Trời vừa sáng, Tầm Hương còn chưa tới, Lý Trinh Anh đã tới trước Kết quả, Lý Trinh Anh ghé vào cửa sổ nhìn bên trong, liền thấy cái con thỏ kia đang nhếch một chút khe cửa lên, sau đó đem một chậu nước đặt ở trên cửa -Thỏ Thỏ, ngươi đang làm gì - Lý Trinh Anh không hiểu hỏi Tần Thọ quay đầu cười:
-Không có gì, giúp người khác rửa mặt một chút Lý Trinh Anh không hiểu, dứt khoát lật từ cửa sổ vào Tần Thọ làm động tác đừng có lên tiếng nói:
-Cái gì cũng đừng nói, nhìn xem là được…
Nói xong, Tần Thọ khua chân múa tay lấy một bộ y phục trước mặt Không bao lâu sau, một loạt tiếng bước chân vang lên, sau đó cửa phòng bị đẩy ra, đồng thời có người hô to:
-Con thỏ chết tiệt, dậy đi Kêu người khác dậy đương nhiên không cần lớn tiếng như vậy, hiển nhiên là đối phương không có ý tốt Người tới chính là Tầm Hương Kết quả Tầm Hương hô một tiếng, nháy mắt đã đẩy cửa vào, Tần Thọ đột nhiên đứng dậy, lắc quần áo một cái, giống như là thiếu nữ đi tắm bị sắc lang xông vào phòng tắm, hét to:
-A Lưu manh Tầm Hương vốn là cảm giác được trên đầu mình có cái gì đó không đúng, kết quả bị Tần Thọ hô, lắc quần áo một cái, lập tức hấp dẫn sự chú ý Nhìn thấy bộ dáng con thỏ như thế, nhịn không được muốn cười mắng một tiếng:
-Một con thỏ như ngươi, cả người đều là lông, có cái gì tốt mà che chứ Kết quả, lời nói còn chưa ra khỏi miệng, soạt một tiếng Nụ cười của Tầm Hương lập tức cứng ở trên mặt [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Sau đó chỉ thấy Tần Thọ tiện tay ném quần áo đi nói:
-Cũng phải… không che nữa, đến xem đi Nói xong, Tần Thọ đã nhảy từ cửa sổ ra ngoài Tầm Hương xoa xoa nước trên mặt, lúc này mới hồi phục tinh thần giận giữ hét:
-Con thỏ chết tiệt Mặc dù Tầm Hương hết sức bất mãn đối với Tần Thọ, cực kỳ bất mãn, thậm chí là một bụng oán khí, nhưng mà có Địa Tàng Vương Bồ Tát che chở cho, nàng cũng thật không có cách nào làm được gì cái con thỏ kia Thế là, trên đường lên núi, dường như toàn bộ hành trình Tầm Hương đều đi phía sau con thỏ, dùng một ánh mắt hận không thể trừng chết cái con thỏ Tần Thọ này đi hết một đường Lên đến đỉnh núi, Tần Thọ nhìn thấy một tòa động phủ, ngoài động phủ có một mảnh đất trống, giờ khắc này, đã có không ít đứa trẻ tụ tập ở đây Tần Thọ nhìn lướt qua, nhìn ra được, những đứa trẻ ở nơi này đều là những đứa trẻ bình thường, từng đứa từng đứa đều mập trắng, nam hài tử đội mũ, nữ hài tử tết hai bím tóc nhìn cực kỳ đáng yêu Tần Thọ dẫn tới sự chú ý của rất nhiều học sinh, từng người từng người đều hiếu kỳ nhìn qua, nhỏ giọng nghị luận -Ai nha, đây chính là con thỏ hả -Thật đáng yêu…
-Hình như con thỏ không cao hơn ta, ta thế mà toàn là lùn nhất lớp…
-Hàm răng của hắn thật dài, hẳn là rất dữ đúng không …
Đám người nghị luận ầm ĩ…
Tần Thọ nhìn những hài tử này thật đáng yêu, thế là một đường đi qua, một đường đều cười với mọi người Hài tử nào gan lớn sẽ đưa tay sờ sờ Tần Thọ, Tần Thọ cũng không ngăn cản, mặc cho mọi người sờ một chút, thỏa mãn lòng hiếu kỳ [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Đông Một tiếng mõ vang lên, tất cả hài tử đều ngồi nghiêm chỉnh, không còn châu đầu ghé tai, cũng không còn quan tâm tới con thỏ nữa Lúc này Tần Thọ mới chú ý tới, ngay phía trước, một tiểu hòa thượng hất cà sa đỏ chót ngồi bên trên bồ đoàn, trước mặt để một cái mõ lớn, một tay hắn cầm mộc chùy gõ gõ, một tay cầm một chuỗi phật châu, khuôn mặt ôn hòa khiêm tốn, nhìn thấy Tần Thọ nhìn hắn, hắn cũng cũng mỉm cười nhẹ gật đầu với Tần Thọ Tần Thọ nhìn kỹ, lập tức vui vẻ, hét lớn:
-Hê, ngươi cũng ở đây Tầm Hương nghe thấy, trừng Tần Thọ một cái:
-Ngươi gào loạn cái gì Nhưng mà Tần Thọ căn bản không có nghe, hắn chạy vọt tới, sau đó đặt mông ngồi lên trên cái mõ, cười hê hê nói:
-Huynh đài, hôm nay có cái gì ăn ngon không Tầm Hương che mặt, nghiêng đầu đi rồi nói:
-Đây… ta không quen hắn -Tầm Hương tỷ tỷ, tiểu hòa thượng kia là ai vậy - Lý Trinh Anh rụt rè hỏi Tầm Hương nghe vậy, cười khổ một tiếng, hành lễ với tiểu hòa thượng kia nói:
-Một trong Bát Bộ Thiên Long, Kiền Đạt Bà bái kiến Địa Tàng Vương Bồ Tát [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Tần Thọ sững sờ, đột nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt kinh ngạc nhìn tiểu hòa thượng trước mắt nói:
-Ngươi là Địa Tàng Vương Bồ Tát? Tiểu hòa thượng ấm áp cười với Tần Thọ nói:
-A di đà phật, không phải hôm qua tiểu tăng đã giới thiệu rồi sao