Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 687: Nỗi lo lắng của tiểu loli (2)






Chương 687: Nỗi lo lắng của tiểu loli (2)





Tần Thọ tiến tới nói:

-Vậy rốt cuộc là chuyện gì
Nói nghe chút
Còn có những tên kia tại sao không có việc gì lại ở Địa Phủ chơi nổ loạn, rốt cuộc bọn họ là cái thứ gì
Sau khi Nhất Thủy nghĩ nghĩ, vung tay lên, một đoàn âm khí trên không trung ngưng tụ lại, hóa thành ba hình ảnh
Giơ tay lên nhìn, liền hiểu, cung điện rộng lớn phía trên kia hắn là Thiên Đình
Bởi vì giơ tay lên có thể thấy được Lăng Tiêu Bảo Điện và Nam Thiên Môn…

Ở giữa Sơn Xuyên Hà đại địa hẳn là Địa Tiên Giới
Một mảnh đen nhánh phía dưới cùng bên trong có cái đầu lâu hẳn là Địa Phủ
Xem ra nha đầu này hoàn toàn không có cảm tình gì với Địa Phủ, chí ít không có hảo cảm với quỷ, cho nên trực tiếp dùng đồ chơi như thế thay thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhất Thủy dùng một ngón tay kéo từ phía Thiên Đình xuống dưới, một đường kéo đến Địa Phủ
Sau đó nói:

-Ngươi xem, Thiên Đình, Địa Tiên Giới, Địa Phủ, thực ra đều là giống nhau
Thiên Đình có đại trận bảo vệ, đại trận có thể vận chuyển chính là dùng sức mạnh của tam giới
Cổ lão tương truyền, nếu như sức mạnh của tam giới ở đông tây bị phá hỏng, uy lực của đại trận liền suy yếu, thậm chí có thể bị phá hủy
Tần Thọ nói:

-Cái này cùng với việc bọn họ cho nổ những chỗ không quan trọng này có quan hệ gì
Nhất Thủy nói:

-Ngươi đoán xem
Tần Thọ yên lặng, hắn làm sao có thể đoán ra được
Có điều hắn lập tức kịp phản ứng, hoảng sợ nói:

-Chắc không phải là bọn chúng muốn nổ trận nhãn mấu chốt của Địa Sát đại trận đó chứ
Nhất Thủy buông lỏng nói:

-Gần như thế, có điều cũng không có nghiêm trọng như thế
Trận đó giống như cái cây dâu mà Thiên Đình để lại vậy
Người Địa Phủ như chúng ta căn bản không hiểu rõ, cũng không biết chỗ nào là trận nhãn
Hằng năm đều có người của Thiên Đình đến kiểm tra, nhưng mà không có ai nói với chúng ta chỗ nào quan trọng, chỗ nào không quan trọng
Chỉ nói, bảo hộ tốt Phong Đô Thành, giống như bảo vệ đại điện là được
Nhưng mà bọn họ luôn nói đến thứ đó, ta vẫn luôn cảm thấy dường như bọn họ biết cái gì đó mà chúng ta không biết, nhưng thứ đó rất quan trọng
Tần Thọ cũng có loại suy nghĩ này, nếu không những người kia sẽ không có việc gì mà đi nổ loạn chỗ này chơi
Đáng tiếc, hiện tại Thiên Đình đóng lại, không liên lạc được, nếu không những chuyện này chỉ cần hỏi một chút là cái gì cũng đều biết
Tần Thọ tò mò hỏi:

-Đúng rồi, lão tiểu tử Thái Úc Lũy kia muốn tìm ta trợ giúp cái gì vậy
Mặc dù Tần Thọ không muốn giúp, nhưng là lòng hiếu kỳ không chịu nổi, vẫn là muốn hỏi một chút
Nhất Thủy trừng Tần Thọ một cái nói:

-Sao hả
Ngươi còn muốn giúp sao
Ta cho ngươi biết, ngươi đừng có tham gia vào
Tần Thọ dở khóc dở cười nói:

-Ta chỉ là tò mò
Nhất Thủy nói:

-Bọn họ hoài nghi Thái Sơn xảy ra vấn đề, muốn ngươi đi xem một chút
Hai mắt Tần Thọ trợn một cái, trực tiếp chửi mẹ nói:

-Móa
Thái Sơn không phải là địa bản của Thiên Đình à
Hơn nữa chủ của Thái Sơn, Đông Nhạc đại đế của Thần Cung là người đứng đầu Ngũ Nhạc ở đó
Bọn họ không lên được Thiên Đình, chẳng lẽ còn không đi được Địa Tiên Giới à
Chẳng lẽ Địa Phủ ngay cả người báo tin cũng không có
Nhất Thủy nói:

-Đi rồi, bọn họ có phái người đi, đi nửa tháng, bây giờ còn chưa trở về
Tần Thọ ngạc nhiên:

-Nửa tháng còn chưa có trở lại
Nhất Thủy gật gật cái đầu nhỏ nói:

-Đúng thế, cho nên nói chuyện này không có đơn giản như vậy
Ta nghĩ, có thể Thái Sơn đã thật sự xảy ra chuyện rồi
Tần Thọ cau mày nghĩ nghĩ, chuyện này nhìn thì thật đúng là không đơn giản
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phái người đi không có trở về, có mấy loại khả năng, một là phản bội chạy trốn, loại khả năng này cực kỳ ít; hai là nửa đường bị người chặn giết, khả năng này rất lớn; ba là, Thái Sơn thật sự có chuyện, người kia có đi không có về
Nhất Thủy nói:

-Phái đi mấy người cũng đều chưa trở lại
Tần Thọ nói:

-Thực lực như thế nào
Nhất Thủy đáp:

-Địa Tiên đỉnh phong, còn thiếu một chút nữa là lên Thiên Tiên
Đều là cao thủ, là loại sở trường bỏ chạy…

Tần Thọ chẹp chẹp miệng nói:

-Nói như vậy thì chắc chắn là có chuyện rồi
Nhất Thủy gật đầu, mặt đầy vẻ ngưng trọng
Tần Thọ nói:

-Quả nhiên, lão tiểu tử Thái Úc Lũy kia là không có ý tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Được rồi, việc này ta đã biết, dù sao cũng không đi
Người nào đi người đó là con trai
Nhất Thủy cười vui vẻ:

-Đúng đúng đúng…

Tần Thọ lại nói:

-Đúng rồi, sao Thái Sơn đang êm đẹp cũng bị tấn công vậy
Nhất Thủy liếc nhìn hình thế giới ba tầng vừa rồi, lấy tay điểm một cái vào vị trí của Địa Tiên Giới nói:

-Từ xưa đến nay Thái Sơn đều giống như nơi tế tự của thiên địa
Cái này không phải là nói bừa đâu, nơi đó giống như là thông đạo liên kết Thiên Đình và Địa Phủ, cũng là một điểm quan trọng của đại trận
Cho nên, bọn họ động thủ với Thái Sơn cũng là điều dễ hiểu
Tần Thọ nhếch nhếch miệng nói:

-Quả nhiên là vấn đề lớn
Thực lực của thỏ gia ta thấp, vẫn là không nên động vào vũng nước đục này thì tốt hơn
Nhất Thủy dùng sức gật gật cái đầu nhỏ, sau đó cầm lấy ly rượu nói:

-Thỏ Thỏ, vậy là đúng rồi
Đến, uống rượu
Thân hình của tiểu nha đầu không lớn, nhưng mà tửu lượng lại cực kỳ tốt, chén rượu lớn chừng bàn tay có thể uống liền ba chén mà như không có việc gì
Một đôi mắt to ngập nước nhìn chằm chằm Tần Thọ, dường như có thể bắn ra ánh sáng, sau đó cười to ba tiếng:

-Thoải mái
Tần Thọ nhìn thấy, cũng cao hứng, cầm lấy chén lớn, uống liền ba chén nói:

-Ca cũng không chiếm tiện nghi của ngươi, uống nhiều hơn ngươi
Kết quả tiểu nha đầu trực tiếp nâng bình rượu lên uống vào ừng ực
Tần Thọ cũng nâng vò rượu lên đuổi theo…

Sau nửa canh giờ, hai tên gia hỏa kề vai sát cánh ngồi dưới đất, một tay chống người còn một tay đỡ bình rượu, dựa vào nhau để không bị ngã
Hai người ngồi ở đó, mắt lờ đờ say, ha ha cười khúc khích, nói một chút mê sảng hỗn loạn
Tần Thọ đang nghĩ đến cuộc sống tạm bợ lúc ở Trái Đất, rồi lại đến lúc sống cùng Hằng Nga trên mặt trăng
Nhất Thủy thì kể chuyện lý thú ở Địa Phủ, tiện thể lấy hai tên gia hỏa ra nói khoác nửa ngày, Nhất Thủy cũng nhiều lần căn dặn:

-Đồng ý với ta, chuyện này ngươi tuyệt đối đừng có tham gia vào
Bất luận là phát sinh chuyện gì
Tần Thọ cười ha ha nói:

-Thỏ gia ta, một là sợ chết, hai là lười, còn lâu ta mới đi quản cái chuyện bỏ đi này
Nhất Thủy cũng cười ngây ngô theo, nhưng mà không bao lâu sau lại nói lời giống như vậy
Tần Thọ cũng không chê phiền, tiếp tục trả lời
Hai người ngươi tới ta đi, nói hai câu lại uống một vò rượu, không bao lâu sau thì mất ý thức

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.