Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 690: Go go go







Chương 690: Go go go





-Muốn ra ngoài không phải là phải đi Hoàng Tuyền Lộ à
- Lý Trinh Anh hỏi
Tần Thọ lắc đầu nói:

-Đường đó quá chậm, chúng ta đi thẳng đến Phong Đô Thành, mượn Quỷ Môn Quan dùng một lát, có Quỷ Môn Quan, đi Thái Sơn cũng chỉ là chuyện mất một ngày
Cứu người như cứu hỏa, đương nhiên là phải đi đường tắt
Lý Trinh Anh liên tục gật đầu
Ba người rất nhanh đã tới Phong Đô Thành, Đầu Trâu Mặt Ngựa đứng ở cửa chính nhìn thấy Tần Thọ tới, vội vàng chào hỏi
Không đợi Tần Thọ mở miệng đã nghe Đầu Trâu cười ha hả chạy tới nói:

-Thỏ gia, ngài là đến mượn Quỷ Môn Quan đúng không
Tần Thọ sững sờ, sau đó lấy lại tinh thần, nói:

-Thái Úc Lũy nói với các ngươi
Mặt Ngựa lắc đầu đáp:

-Mặc dù Quỷ Đế phương Đông nói qua, có điều người cũng không xác định là ngài có tới mượn hay không
Cho nên người chỉ để lại một câu, nếu ngài phải dùng Quỷ Môn Quan, trực tiếp đi tìm Hắc Bạch Vô Thường là được rồi, muốn đi đâu, bọn họ sẽ đưa ngài đi
Tần Thọ lập tức nhẹ nhàng thở ra, hắn còn tưởng rằng Thái Úc Lũy biết tất cả mọi chuyện cơ
Kết quả, cũng chỉ là chuẩn bị một cái cửa sau mà thôi…

Thực ra, Tần Thọ sống ở cái thế giới này, hắn sợ nhất cũng không phải là những trận đánh bên ngoài kia, hắn sợ nhất là ở phía sau tính kế
Nhất là những tiên nhân nhàn rỗi không có chuyện gì làm kia, bấm ngón tay tính toán, có thể tính ra người hôm nay mặc quần cộc màu gì… Vậy thì thật là không có cảm giác riêng tư
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng may, thiên cơ trên người hắn hỗn loạn, rắc rối phức tạp, cho đến trước mắt, hắn còn chưa thấy qua có ngươi nào có thể tính toán rõ ràng quá khứ tương lai của hắn
Đối với cái này, Tần Thọ vẫn luôn lấy làm kiêu ngạo…

Vừa rồi thấy hành vi của Mặt Ngựa, quả thực dọa hắn nhảy một cái, cũng may, an bài của Thái Úc Lũy này, hẳn là nhằm vào chuyện Nhất Thủy xin nhờ Tần Thọ hỗ trợ, mà không phải là nhằm vào Lý Trinh Anh cứu Na Tra
Chỉ cần đối phương không có cách nào xâm phạm vào sự riêng tư của hắn, Tần Thọ cũng lười để ý đến những thứ còn lại, sau khi hỏi rõ ràng vị trí của Hắc Bạch Vô Thường, Tần Thọ để Đầu Trâu giúp đỡ đi một chuyến, đi gọi Hắc Bạch Vô Thường vào Vọng Hương Đài, rồi gặp mặt tại đó
Sau đó mang theo Lý Trinh Anh thẳng đến Vọng Hương Đài
-Sao chúng ta không đi tìm Hắc Bạch Vô Thường
- Lý Trinh Anh không hiểu hỏi
Tần Thọ không có trả lời, mà là hỏi ngược lại:

-Ngươi biết vị trí cụ thể của Na Tra không
Hắn gặp nguy hiểm gì
Thái Sơn xảy ra chuyện gì sao
Lý Trinh Anh liên tục lắc đầu
Tần Thọ nói:

-Vậy không phải là được rồi sao
Cùng đi Vọng Hương Đài, ngươi muốn tìm Na Tra, đến lúc đó thông qua Vọng Hương Đài, mặc dù chúng ta không đến mức biết người biết ta, nhưng có thể hiểu rõ đại khái, lúc đi cũng có cái phương hướng, miễn cho hai mắt đen thui, không biết bắt đầu từ đâu
Chúng ta chỉ có thể dùng tài nguyên trong tay, giảm chi phí tìm người xuống
Lý Trinh Anh nghe xong, con mắt lập tức liền sáng lên:

-Thỏ Thỏ, ngươi thật thông minh
Tần Thọ kiêu ngạo cười nói:

-Ta đây là người ngoài cuộc tỉnh táo người trong cuộc u mê
Đến Vọng Hương Đài, Tần Thọ cũng là vẻ mặt mơ hồ
Trước kia Vọng Hương Đài còn có thể nhìn thấy một ít quỷ hồn xếp hàng, bây giờ, đã không nhìn thấy quỷ hồn nữa
Vốn dĩ hai con quỷ binh chính trông coi Vọng Hương Đài đang ngồi xổm ở một bên trong góc, cau mày, dường như đang suy nghĩ điều gì, một đôi mắt thi thoảng lại nhìn Vọng Hương Đài một chút
Tần Thọ nhìn thấy, cảm thán nói:

-Xem ra, bọn hắn cũng không dễ dàng
Kết quả là nghe một con quỷ binh bỗng nhiên giơ cao cao một cái tay, hô to một tiếng:

-Song hưởng pháo, tướng quân, nước cờ thua, khó giải, thắng ha ha…

Tần Thọ nghe xong, mặt lập tức đen lại
Hai người nhìn thấy con thỏ đi tới, vội càng thu bàn cờ trên đất, đứng thẳng người, khom mình hành lễ với Tần Thọ nói:

-Bái kiến thỏ gia, thỏ gia có mấy ngày không đến rồi
Hôm nay không có người, ngài muốn xem bao lâu thì xem bấy lâu
Tần Thọ trợn nhìn hai người một chút nói:

-Hôm nay ta không xem, nàng xem
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói xong, Tần Thọ chỉ vào Lý Trinh Anh
Hai tên quỷ tốt cũng đã gặp Lý Trinh Anh, tự nhiên biết đây không phải là người chọc nổi, thế là cũng chào theo
Sau đó hai người đưa Lý Trinh Anh lên Vọng Hương Đài, thao tác gì đó một chút, sau đó bên trên Vọng Hương Đài dâng lên từng đám sương mù…

Nhưng mà đợi đã lâu, bên trên sương mù cũng không có hiện ra bóng người
Nhìn đến đây, Tần Thọ túm lấy một tên quỷ binh, hỏi:

-Đây là có chuyện gì
Hai tên quỷ binh hai mặt nhìn nhau, sau đó quỷ binh Giáp nói:

-Thỏ gia, loại tình huống này, chúng ta mới chỉ thấy một loại
Đó chính là nỗi nhớ không đủ…

Tần Thọ nhìn thoáng qua Lý Trinh Anh bởi vì lo lắng nhưng lại mãi không nhìn thấy hình ảnh mà hai mắt đẫm lệ, liền nhảy dựng lên đập một cái vào đầu quỷ binh, nói:

-Mẹ kiếp
Ngươi nhìn xem nàng đã nhớ thành cái dạng gì rồi
Còn có nguyên nhân nào khác không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Quỷ binh Giáp lắc đầu nói:

-Vọng Hương Đài chính là thần vật thượng cổ, nhiều năm như vậy, ngoại trừ việc nỗi nhớ không đủ, thì không có khi nào là không nhìn thấy người
Tần Thọ liếc nhìn quỷ binh Ất một cái, quỷ binh Ất vội vàng nói:

-Có điều, ta nghe nói, còn có một loại trường hợp nữa
Tần Thọ nói:

-Mau nói
Quỷ binh Ất nói:

-Đó chính là vị trí của người các ngài xem, bị tầng tầng đại trận bao vây lấy, cho dù là Vọng Hương Thạch cũng không nhìn thấy
Có điều trên lý luận, là có thể nhìn thấy, trừ phi người mà ngài nhớ nhung bệnh đã nguy kịch, thoi thóp
Nói đơn giản chút, đó chính là ý niệm ngài gửi ra, không có ai tiếp thu, cho nên là có thể như vậy
-Không đâu
Tam ca lợi hại như vậy, không thể nào…

Lý Trinh Anh nghe đến mấy câu này, gấp đến mức liền khóc tại chỗ
Câu nói tiếp theo cũng không nói ra được…

Tần Thọ trừng mắt liếc nhìn quỷ binh Ất, nhưng không có động thủ đánh người, dù sao người ta cũng là giúp đỡ, hơn nữa nói chưa chắc đã là sai
Tần Thọ an ủi Lý Trinh Anh nói:

-Đừng khóc, phong thần đại chiến năm đó nguy hiểm như vậy, mà tam ca nhà ngươi còn gánh qua được huống chi là lần này
Hơn nữa, hóa thân củ sen cũng không có gì tốt, về sau chúng ta làm cái kim…

Lý Trinh Anh nghe nói như thế, tức giận trừng Tần Thọ một cái
Đúng lúc Tần Thọ thành công dời đi lực chú ý của Lý Trinh Anh, trong sương mù bỗng nhiên xuất hiện hình ảnh, đồng thời theo đó là một trận âm thanh liệt hỏa thiêu đốt đôm đốp
Tần Thọ và Lý Trinh Anh nhanh chóng nhìn sang, vừa vặn nhìn thấy một bóng người toàn thân bị hỏa diễm thiêu đốt, xông về phía trước trong tiếng gầm rống tức giận

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.