Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 697: Cá trong hồ






Chương 697: Cá trong hồ





-Mà con đường này là Thiên Đình thông qua đại trận, đưa người từ phía trên đó vào Thái Sơn rồi tiến nhập Địa Phủ
Nhưng là trước đó con đường này đã xảy ra vấn đề, nửa đường sẽ đưa người đi đâu thì khó nói chắc
Sợ là trên nửa đường Na Tra đụng phải kẻ khống chế hắn, lúc này mới biến thành bộ dáng như thế
Lý Trinh Anh lo lắng nói:

-Tam ca… sẽ không chết chứ
Hoàng Phi Hổ lắc đầu nói:

-Chân linh của Na Tra ở trên Phong Thần Bảng, không chết được, có điều một thân tu vi sợ là phải phế
Tần Thọ nói:

-Dù sao cũng là chiến hữu ngày xưa của ngươi, ngươi không đau lòng chút nào sao
Hoàng Phi Hổ cười khổ một tiếng nói:

-Hiện nay, ta có thể duy trì đại trận này không phá đã là cực hạn
Muốn ra tay cũng là không thể ra sức
Tần Thọ nói:

-Vậy con trâu của nhà ngươi cũng không cứu được
Hoàng Phi Hổ nghe vậy, khẽ lắc đầu nói:

-Cứu không được..
Cũng may là, lúc trước khi phong thần, ta đã khóa chân linh của nó ở trong nhà
Nếu ta không chết, thì còn có thể đưa nó phục sinh, chỉ là đáng tiếc một thân tu vi và thần thể
Tần Thọ cộp cộp miệng, hếch lên con Thần Ngưu ngũ sắc còn đang bị giày vò bên kia, sau đó đụng đi lên nói:

-Đại đế, cái thần thể này còn có thể cứu vãn một chút, ta biết một cách chế biến, hương vị vô cùng tốt..
Hoàng Phi Hổ nghe vậy, trên trán tất cả đều là vạch đen, híp mắt bày ra một vẻ mặt hung hãn
Tần Thọ xem xét, ngược lại cũng không sợ, cười ha ha nói:

-Thế này là được rồi, đường đường Vũ Thành Vương thế nào mà cứ mở miệng ngậm miệng là muốn xong đời vậy
Tiếp tục bày ra khí thế như này, ta tin tưởng ngươi có thể làm được
Hoàng Phi Hổ sững sờ, sau đó mới hồi phục tinh thần lại, mới vừa rồi đúng là tâm tình của hắn xảy ra vấn đề
Chưa phân thắng bại mà trong lòng của hắn cũng đã phán đoán mình thua, cục diện như vậy nếu là ngay cả bản tâm cũng không thể kiên trì, đây chẳng phải là cách tử vong càng gần hơn một bước sao
Nghĩ đến chỗ này, Hoàng Phi Hổ hiểu ra, cái con thỏ này đang cố ý khích hắn đây
Hoàng Phi Hổ nhìn Tần Thọ một lúc rồi nói:

-Ngươi cái con thỏ này, còn chưa thành tiên mà chẳng lẽ không sợ Đông Nhạc đại đế ta
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tần Thọ lắc đầu nói:

-Sợ cái rắm à
Dù sao cũng đều phải chết, ta còn có thể sợ cái gì
Mà nói thật, nếu chúng ta cùng chết, ngươi cảm thấy ngươi còn có thể còn lại cái gì
Thỏ gia ta là hạng người vô danh, hẳn là có thể còn được cái cơ hội đi đầu thai đi
Hoàng Phi Hổ:

-..
-

Lúc này, Lý Trinh Anh nói:

-Thỏ Thỏ, chân linh cỉa Đông Nhạc đại đế cũng ở trên Phong Thần Bảng
Vốn dĩ Tần Thọ vừa tìm được một điểm đắc ý nhỏ, trong nháy mắt biến thành khổ sở..
Náo loạn nửa ngày, hai người đánh hăng nhất, kết quả đều là không chết được
Còn đám fan não tàn ngồi một bên cổ vũ xem náo nhiệt thì lúc nào cũng có thể đi chết..
Tần Thọ ngửa đầu nhìn Hoàng Phi Hổ, sau đó lại nhìn một chút Hắc Na Tra, nói một câu:

-Ta có một câu nhưng mà con mẹ nó, không biết có nên nói hay không
Hoàng Phi Hổ, Hắc Na Tra:

-..
-

Giờ này khắc này, đầu óc hai người cũng có hơi ngẩn ra, đến lúc nào rồi mà cái con thỏ chết này còn ba hoa ở đây, chẳng lẽ hắn không biết chữ "chết" viết như thế nào sao
Có vẻ như Hắc Na Tra cũng không nhận ra Tần Thọ, chỉ nhìn lướt qua Tần Thọ một rồi cười lạnh nhìn Hoàng Phi Hổ, nói:

-Hoàng Phi Hổ, ta đã chạy đến, ắt có niềm tin phá cái trận nát này của ngươi
Hoàng Phi Hổ lắc đầu nói:

-Trận này, không phải ta có thể lập được
Cũng như vậy, chỉ bằng ngươi, chỉ bằng một cái Cửu Long Thần Hỏa Tráo mà muốn phá trận này
Người si nói mộng
Hắc Na Tra ha ha cười lạnh đáp:

-Trận này, ta phá chắc
Nói xong, Hắc Na Tra cũng không nóng nảy, cứ như vậy ngồi xếp bằng trên một đóa mây đen, hai mắt vừa nhắm, nhìn cũng không nhìn Hoàng Phi Hổ nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoàng Phi Hổ thấy vậy, vụng trộm đánh cái ấn quyết, Tần Thọ nhìn thấy hư ảnh của một hoa sen màu xanh bao phủ tất cả mọi người
Lúc này Hoàng Phi Hổ mới mở lời nói:

-Ta đã ngăn cách thanh âm với bên ngoài, các ngươi nghe cho kỹ, tiếp xuống ta muốn nói là việc liên quan đến sinh tử của thiên hạ chúng sinh
Tần Thọ nghe xong vội vàng bịt lấy lỗ tai, nức nở nói:

-Đại ca, ta chỉ là một con thỏ còn chưa thành tiên, nàng thì là một đứa trẻ còn chưa trưởng thành, đây còn là một kẻ đần
Chuyện lớn như vậy, chúng ta không tham dự được không
Thực lực của lão đầu kia không tệ, ngươi có thể trưng dụng
Nếu không, con rồng này ngươi cũng mang đi đi
Lúc nói chuyện, Tần Thọ đã chỉ vào Trung Sơn đạo nhân và Thanh Đồng Long
Lý Trinh Anh một mặt xấu hổ, y theo ý nghĩ của nàng, bán mạng cứu vớt thương sinh là rất bình thường, nhưng Tần Thọ lại truyền âm bảo nàng đừng nói chuyện, nàng cũng đành chịu, đành phải làm theo
Về phần Khôi Tam, con hàng này hoàn toàn không có chủ kiến, Tần Thọ nói im miệng là hắn lập tức ngậm miệng
Hai người khác thì là một mặt đen nhánh, cái con thỏ chết tiệt này nói hồi lâu, kết quả là quay người lại bán đứng bọn họ
Quá khốn nạn
Trung Sơn đạo nhân còn tốt, cắn răng một cái, lấy hết dũng khí, chắp tay chào Hoàng Phi Hổ rồi nói:

-Đại đế, mặc dù bần đạo bất tài, vẫn còn có ba phần huyết khí, phàm là đại đế có chỗ phân phó, bần đạo cam nguyện bỏ bộ túi da này, liều chết tương trợ
Hoàng Phi Hổ khẽ gật đầu nói:

-Đa tạ đạo hữu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trung Sơn đạo nhân đạt được một tiếng tạ này, cũng không biết là đang cười hay là đang khóc, dù sao biểu lộ rất phức tạp
Đoán chừng cả đời này hắn cũng không nghĩ tới, Đông Nhạc đại đế sẽ nói lời cảm ơn với hắn..
Nếu là bình thường, hắn có thể trở về chém gió chém tới một ngàn tám trăm năm
Nhưng là hiện tại, có trời mới biết còn có ngày mai hay không, ngọn gió này có thổi ra được không còn là hai chuyện đây
Hoàng Phi Hổ nhìn về phía Thanh Đồng Long, nhưng vì trong miệng Thanh Đồng Long có Tức Long Châu, cho nên cũng không nói được lời nào, càng không động được chút nào
Lúc này, Khôi Tam ồm ồm vỗ xuống cái đầu to của Thanh Đồng Long rồi nói:

-Đầu to, không phải ta đã móc hạt châu kia ra cho ngươi rồi sao, ngươi nói chuyện đi xem nào
Tần Thọ nghe xong, lông đều dựng hết cả lên, trợn mắt với Khôi Tam một cái
Thanh Đồng Long có thực lực gì
Tuyệt đối làThiên Tiên
Con hàng này không có Tức Long Châu, lúc nào cũng có thể trở mặt với bọn hắn, trong trường hợp hữu tâm tính vô tâm, không chừng bọn hắn sẽ toàn quân bị diệt trong nháy mắt
Cũng may, cái con rồng này vẫn luôn một mực ra vẻ đáng thương
Có điều, vấn đề này liền có chút khác thường, bởi vì cái gọi là chuyện không bình thường tất có yêu
Sợ là chuyện này không đơn giản

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.