Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 703: Con thỏ chạy mau (2)





Chương 703: Con thỏ chạy mau (2)





Thanh Đồng Long gật đầu
Tần Thọ nhịn không được nhiều chuyện nói:

-Ngươi nói xem lúc điêu khắc thân thể này cho ngươi, là tên ngu xuẩn nào điêu khắc thành cái dạng này
Đầu lớn như cái nắp nồi, thân thể nhỏ như con cá chạch..
Ngươi nói xem có phải mắt thẩm mỹ của hắn có vấn đề hay không
Thanh Đồng Long nghe xong, suýt chút nữa điều khiển Tàng Long Đỉnh ngã nhào một cái cắm xuống dưới, sau khi ổn định hừ hừ nói:

-Muốn mạng sống thì ngươi vẫn là nên im miệng đi
Đúng rồi, chúng ta chạy đi đâu bây giờ
Tần Thọ che miệng, bày ra dáng vẻ ta im miệng rồi
Thanh Đồng Long nức nở nói:

-Đại ca, đã đến lúc này rồi, có thể nghiêm chỉnh một chút không
Tần Thọ nói:

-Ngươi chạy đúng, ta còn nói cái gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thanh Đồng Long nói:

-Đúng rồi
Tần Thọ gật đầu nói:

-Đúng vậy, Đường Tăng là chạy về phía tây, sau đó đi ngang qua Ngũ Trang Quan
Hiện tại chúng ta cũng đang chạy về phía tây, hẳn là cũng có thể gặp được đi
-Đường Tăng là ai cơ
- Bảo bảo hiếu kỳ Lý Trinh Anh này lại hỏi
Tần Thọ cũng không biết giải thích thế nào, thế là nói:

-Ngươi lớn lên sẽ biết
Lý Trinh Anh:

-..
-

Thanh Đồng Long xác định phương hướng xong, một đường chạy như điên về phía tây
Có điều tiệc vui chóng tàn, đúng như Thanh Đồng Long nói, Hắc Kỳ Lân thích ứng chạy nhảy bằng hai cái đùi rất nhanh, tốc độ càng lúc càng nhanh
Mặc dù Tàng Long Đỉnh và Thanh Đồng Long càng ngày càng hòa hợp, chạy cũng càng lúc càng nhanh, nhưng là nói tóm lại vẫn không nhanh bằng Hắc Kỳ Lân trưởng thành
Khoảng cách hai bên càng ngày càng gần, đám người thậm chí có thể quay đầu thấy rõ ràng bộ răng vàng khè của Hắc Kỳ Lân cắn chút xương vụn còn chưa có nuốt xuống
-Con thỏ, còn có biện pháp gì không
Gia hỏa này càng lúc càng nhanh
- Trung Sơn đạo nhân vẫn luôn ghé vào cạnh đỉnh, nhìn chằm chằm Hắc Kỳ Lân, run giọng hỏi
Hai mắt Tần Thọ khẽ đảo nói:

-Ngươi không có đầu óc à
Không biết nghĩ một chút biện pháp sao
Cái gì cũng để thỏ gia ta đến nghĩ, thỏ gia ta không phải vạn năng
Trung Sơn đạo nhân nói:

-Hiện tại đầu óc ta đã không chuyển động được nữa, ngươi bảo ta nghĩ cái gì
Hiện tại ta chỉ nghĩ đến là lúc chết nên bày ra cái tư thế gì, hô cái khẩu hiệu gì mới không coi là mất mặt
Tần Thọ:

-..
-

Lý Trinh Anh nói:

-Thỏ Thỏ, ngươi nhanh nghĩ một chút biện pháp đi, nơi này chỉ có ngươi thông minh nhất
Tần Thọ một mặt cười khổ, hắn thông minh
Hắn mới không phải thông minh, chỉ là thứ trong đầu hắn nghĩ không giống với người của thế giới này nghĩ lắm mà thôi
Nhưng thật sự là hắn không phải vạn năng, có thể lừa dối đối phương một lần, hai lần, còn có thể xoay người ta ba bốn lần à
Huống chi, đối phương cũng không ngốc, nhất là cái tên lùn kia, một đường đuổi theo, hắn liền lấy hai tay che miệng, một bộ chết sống không mở miệng, không cho bọn hắn cơ hội
Đối phương không nói lời nào, miệng pháo của Tần Thọ cũng không còn tác dụng gì nữa
Nhưng là sống chết trước mắt, không suy nghĩ chút biện pháp là thật sự không được..
Đúng lúc này, Khôi Tam nói:

-Nếu không, ta đi cản hắn một chút
Tần Thọ vội vàng giữ chặt hắn nói:

-Ngươi đừng vờ ngớ ngẩn, thân thể của cháu trai này là Kim Tiên, ngươi đi lên còn chưa đủ cho người ta đập một đập
Khôi Tam xem thường mà nói:

-Chờ ta trưởng thành, một bàn tay chụp chết hắn
Tần Thọ vội vàng gật đầu nói:

-Đúng đúng đúng..
Nhưng đó là chờ về sau ngươi lớn lên
Hiện tại, ngươi yên tĩnh chút
Đúng lúc này, Lý Trinh Anh bỗng nhiên hét lớn:

-Thỏ Thỏ, mau nhìn phía trước
Kia là chỗ nào
Thật quỷ dị
Tần Thọ nghe xong, quay đầu nhìn lại, con mắt lập tức sáng lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ nhìn thấy phía trước từng tòa núi lớn nằm rạp trên mặt đất, nhưng đỉnh núi lại nhô cao lên, giống như những tòa mộ lớn
Bên trong dãy núi, sát khí bốc lên, mây đen che trời, bên trong có quỷ hỏa lấp lóe, có cả tiếng người gào thét điên cuồng, hiển nhiên đây không phải là một mảnh đất lành
Cho nên Lý Trinh Anh mới có thể kinh hô lên như thế…

Thanh Đồng Long nhướng mày nói:

-Nơi này… nhìn có vẻ quen mắt
Tần Thọ thì càng nhìn càng thấy quen mắt, trước đây không lâu hắn vừa mới đến qua nơi này, chỉ có điều dẫn hắn tới không phải Thanh Đồng Long mà là đại hắc cẩu Hạo Thiên Khuyển mà thôi
Ánh mắt Tần Thọ sáng lên, nói:

-Chúng ta có đường sống rồi
-Thật
Lý Trinh Anh vui mừng hỏi
Tần Thọ khoát tay, tiểu nha đầu thuận theo ngồi xổm xuống, Tần Thọ vỗ vỗ đầu của nàng nói:

-Phí lời, thỏ gia ta có lúc nào lừa ngươi chưa
Trong lòng Trung Sơn đạo nhân vẫn còn sợ hãi nói:

-Con thỏ, ngươi phải nghĩ cho kỹ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỗ kia xem ra cũng không phải là nơi yên lành, ta thậm chí còn cảm thấy đến nơi đó còn dọa người hơn so với Hắc Kỳ Lân… Ngươi có muốn suy nghĩ lại một chút không
Thanh Đồng Long cũng hỏi:

-Con thỏ, ta nhớ ra rồi, nơi đó là Trục Lộc Nguyên, là chiến trường năm đó Viêm Hoàng nhị đế và Xi Vưu đại chiến để lại
Nơi đó là cấm khu Sinh Mệnh mà người sống không được đi vào, từ xưa đến nay không có ai đi vào mà có thể còn sống để đi ra
Ngươi chắc chắn là muốn chạy về phía đó
Tần Thọ hỏi ngược lại:

-Nếu chúng ta đổi phương hướng chạy thì ngươi nói là có thể sống hay không
Thanh Đồng Long yên lặng…

Tần Thọ nói:

-Ý nghĩ của ta rất đơn giản, nơi này đã nguy hiểm như vậy, chúng ta sợ hãi, cái tên lùn kia cũng nhất định sẽ sợ hãi
Cùng lắm thì hắn đuổi theo, mọi người cùng nhau chết
Trung Sơn đạo nhân hỏi ngược lại:

-Nếu như không đuổi theo thì sao
Tần Thọ nói:

-Chí ít chúng ta cũng không chết trong tay hắn, người mà hắn đánh chết cũng đã chết hết rồi
Cuối cùng vẫn chưa giết tới chúng ta, chúng ta cũng coi như là người cuối cùng ghê tởm hắn đi
Lý Trinh Anh nghe vậy, có chút sợ sệt nói:

-Thỏ Thỏ, chúng ta phải chết thật à
Tần Thọ nhìn bộ dáng của Lý Trinh Anh, trong lòng mềm nhũn, nói:

-Cũng chưa chắc, nơi này có người quen biết cũ, không chừng còn có thể giúp một tay
-Người quen biết cũ
Quen thân như thế nào
- Trung Sơn đạo nhân hỏi
Tần Thọ nói:

-Ừm… gặp qua một lần
Trung Sơn đạo nhân, Lý Trinh Anh, Thanh Đồng Long:

-… -

Chỉ có Khôi Tam không hiểu cho lắm gãi cái đầu trọc, hai mắt mờ mịt nhìn mọi người không rõ vì sao lại im lặng như thế
-Đừng nói nữa, chỉ phương hướng
Hắc Kỳ Lân sắp đuổi tới rồi
- Trung Sơn đạo nhân kêu lên
Tần Thọ chỉ một ngọn núi nhỏ độc lập ở phía trước nói:

-Chính là cái kia
Trung Sơn đạo nhân hoảng sợ nói:

-Con thỏ, ngươi không có lầm chứ
Cái kia
Ngọn núi nhỏ đó có hàng trăm ngôi mộ, cho dù có người, cũng không phải là người tốt
Tần Thọ cười khổ nói:

-Lấy ngựa chết làm ngựa sống, vạn nhất không được, vậy thì chính là xuống mồ rồi
Bà già của ta ơi, thỏ gia ta đã gặm qua Thiên Đình, cắn qua Địa Phủ, ta không tin là lại ngã trong một đống mộ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.