-Đại trận trong thiên hạ, đều xuất ra từ Hà Lạc Đồ Thư, theo như trong sách, không có đại trận không thể phá Nhện Núi nói:
-Mặc dù mảnh vỡ này không thể phá vỡ tất cả đại trận trong thiên hạ, nhưng mà trận này, có thể phá Nghe đến mấy câu này, sắc mặt của Thanh Phong và Minh Nguyệt đều vô cùng khó coi Tần Thọ nói:
-Thanh Phong, Minh Nguyệt, sư phụ các ngươi thu tất cả mấy người đệ tử Thanh Phong nói:
-Sư phụ có tất cả bốn mươi tám người đệ tử, ngặt nỗi lần đi Bắc Hải này, mang đi bốn mươi sáu người Bây giờ còn lại chỉ có hai chúng ta… Đay quả thực là không biết làm thế nào cho phải Minh Nguyệt nói:
-Sư huynh, bọn gia hỏa này có thể là vì linh căn thiên địa của cây Nhân Sâm Quả mà tới Thanh Phong cũng gật đầu theo Tần Thọ nói:
-Phí lời, nơi này ngoại trừ cây Nhân Sâm Quả đáng tiền ra thì còn có cái gì đáng tiền Có điều mặc dù cây Nhâm Sâm Quả đáng tiền, nhưng mà cái có giá trị chân chính cũng không phải Nhân Sâm Quả Theo ta thấy, các ngươi đây là bị trộm ghi nhớ rồi Vẻ mặt của Thanh Phong và Minh Nguyệt đều là bất đắc dĩ Tần Thọ nói:
-Bây giờ có thể thông báo cho sư phụ các ngươi trở về không Thanh Phong nói:
-Đã thử qua rồi, bốn phía bị phong tỏa, căn bản là không truyền tin tức ra được Vẻ mặt Tần Thọ thản nhiên nói:
-Vậy cũng đừng suy nghĩ nhiều như vậy, thỏ gia ta lại thật có một biện pháp có thể đáp trả bọn họ Chí ít, cũng khiến cho bọn hắn tay không mà về Thanh Phong nói:
-Biện pháp gì Tần Thọ vẫy vẫy tay với đám người, nói:
-Các ngươi có thể kéo chân bọn họ một lúc không Ít nhất đừng để cho bọn họ nhìn thấy cây Nhân Sâm Quả Đám người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi…
Vãn là Trung Sơn đạo nhận nói chuyện trước:
-Đừng đùa, thực lực chênh lệch quá xa, vừa đối mặt đã bị giết rồi, có chỗ nào kéo nổi sao [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Thanh Phong nói:
-Cũng không phải không được, bầu trời của đại trận còn có thể chống đỡ được một lúc, chúng ta lợi dụng bầu trời đại trận, còn có thể kéo dài thêm được một chút thời gian Con thỏ, rốt cuộc thì biện pháp của ngươi là cái gì Tần Thọ ở bên tại Thanh Phong, Minh Nguyệt thấp giọng nói hai câu, hai người trợn to tròng mắt, trặm miệng một lời mà nói:
-Không được Tần Thọ bất đắc dĩ nói:
-Vậy thì không còn chuyện gì để nói nữa… Còn một biện pháp cuối cùng, chúng ta lấy cây Nhân Sâm Quả ra, đưa cho bọn họ, đổi lấy đường sống được không -Không được Thanh Phong và Minh Nguyệt cự tuyệt lần nữa Tần Thọ buông tay nói:
-Cai này không được, cái kia cũng không được, vậy ta cũng không còn cách nào nữa Các ngươi tự nghĩ biện pháp đi… Có điều ta nhắc nhở các ngươi, nhiều nhất chỉ nửa canh giờ nữa, cái kim phiến kia có thể triệt để xé nát bầu trời Đến lúc đó, được hay không được sẽ không phải là các ngươi nói là tính nữa rồi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nói xong, Tần Thọ bình chân như vại nằm ở bên cạnh, dường như tuyệt không lo lắng nguy hiểm sau khi trận bị phá Trên thực tế, trong lòng Tần Thọ cũng là đang ép hoảng sợ xuống, đối phương giết người không chớp mắt, hắn thật đúng là sợ đối phương thuận tay liền giết hết bọn họ Nhưng mà bây giờ, đúng thật là Tần Thọ không có biện pháp nào cả…
Buồn bực ngán ngẩm, Tần Thọ lật tới lật lui cái Hắc Ma Thần Hạp của mình, ý đồ muốn tìm ra thứ gì đó có thể cứu mạng Ngặt nỗi, lật cả nửa ngày, bên trong có không ít đồ ăn, nhưng mà thứ có thể dùng để đánh trận thì trên cơ bản là không có -Ài, sớm biết có ngày hôm nay, nên chuẩn bị một chút loại đồ vật giống như là Xuyên Vân Tiễn Trong lúc nguy cấp, chỉ cần một Xuyên Vân Tiễn thôi, cho dù là thiên quân vạn mã đến cũng thần cản giết thần, phật cản giết phật…
Đúng lúc Tần Thọ đang nói thầm, hắn phát hiện bên trong Hắc Ma Thần Hạp có cái gì đang động Tần Thọ lập tức nhìn sang, kết quả bên kia rỗng tuếch, không có cái gì Đã sớm nói, bên trong Hắc Ma Thần Hạp là một cái thế giới, một cái thế giới bị kìm nén màu đen Trên bầu trời mây đen quay cuồng, bên trên đại địa có chất lỏng màu đỏ chảy xuôi không biết là huyết dịch hay là nham tương… Khắp nơi trên đất đều là thi cốt, mênh mông vô tận Mà đồ vật bên trong Hắc Ma Thần Hạp chính là một tòa núi giống như là vương tọa Bên ngoài đỉnh núi có một vòng kết giới không thấy được, Tần Thọ không ra được, đồ vật bên ngoài cũng không vào được Trên thực tế, nhiều năm như vậy rồi, Tần Thọ cũng không thấy đồ vật bên ngoài động đậy Hắn vẫn cảm thấy, đây chính là người nào đó, hoặc có thể nói đây chính là một trò đùa của Tế Điên quái đản mà thôi Tất cả nơi này, đều là giả…
Không có thế giới bên ngoài, mà chỉ có dạng giống như tranh dán tường mà thôi, cho nên hắn chưa bao giờ để ý qua Nhưng mà ngay vừa rồi, hắn thật sự nhìn thấy bên ngoài có cái gì đó đang động Chỉ là lúc quan sát kỹ, lại không nhìn ra cái gì…
-Đại trận đã sắp không đỡ được rồi, dùng biện pháp của ngươi đi Tần Thọ nghe xong, con mắt lập tức sáng lên:
-Đây là ngươi nói nhá Thanh Phong cắn răng một cái, vẻ mặt đau lòng nói:
-Bất kể nói thế nào đi chăng nữa, cũng không thể tiện nghi cho bọn họ Tần Thọ vỗ bàn tay một cái nói:
-Nói quá đúng Sau đó Thanh Phong ở bên tai Tần Thọ nói cái gì đó, cuối cùng dặn dò:
-Nhớ kỹ, sai một chữ cũng vô dụng Sau đó Tần Thọ cười ha ha rồi xoay ngươi chạy Mắt thấy mảnh vỡ kim sắc thế như chẻ tre tung hoành tới lui trên bầu trời trong đại trận, đồng thời mục tiêu hết sức rõ ràng, mỗi một lần tấn công, đều là một chỗ mắt trận bị phá hư Thấy cảnh này, trong lòng Thanh Phong và Minh Nguyệt sau khi kinh hoảng, thì càng nhiều là chấn kinh, nhao nhao suy đoán rốt cuộc là cái thần vật gì mà lại kinh khủng như thế [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Có điều sau đó hai người liền thu hồi ánh mắt, nhìn nhau, hô lớn:
-Con Nhện Núi kia, còn có cái tên đàn bà mặc đồ đỏ kia nữa, các ngươi có bản lĩnh thì tự mình đến đi -Đúng vậy, một đại lão gia mà lại mặc đồ màu đỏ, ngươi có mất mặt không vậy, có xấu hổ không -Ngươi trừng tròng mắt cái gì Nhiều trong mắt thì ngươi có lý à Một lão già đã sống không biết bao nhiêu năm, còn đến bắt nạt vãn bối, còn đại tướng yêu tộc Thiên Đình Ta nhổ vào -Đúng Ta nhổ vào Đại tướng chó má gì, ta thấy là đậu cà vỏ tương còn tạm được Nếu như ta là Đông Hoàng Thái Nhất, cái thứ mất mặt này, có một tên giết một tên, giữ lại làm gì cho xấu hổ …
Thanh Phong, Minh Nguyệt mở miệng, khiến tất cả mọi người đều sợ ngây người