Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 711: Im miệng (2)






Chương 711: Im miệng (2)





Vốn cho là đạo đồng tùy tùng của tổ tiên Địa Tiên, sẽ không quá hấp dẫn lực chú ý của đối phương, chí ít mắng chửi người cái gì đó nhất định không thông thạo
Nhưng mà, sau khi hai người mở miệng, tất cả mọi người đều phát hiện, bọn họ đã xem nhẹ thiên tư kỳ hoa của hai vị đạo đồng này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhất là Tần Thọ, cố ý quay đầu nhìn thoáng qua, sau đó vỗ mạnh cái đầu một cái, thầm nói:

-Xém chút quên mất, bên trong “Tây Du Ký” hai đạo đồng này mắng sư đồ Đường Tăng đến cẩu huyết đầy đầu, con khỉ cũng suýt tức giận đến điên luôn
Bây giờ xem ra, hai người hẳn là vẫn ở trong trạng thái làm nóng người, đợi lát nữa tìm được trạng thái, nhất định còn có kịch lớn xem
Tần Thọ liếc qua Nhện Núi và nam tử mặc khôi giáp màu đỏ, quả nhiên Nhện Núi bị chửi đến tròng mắt đỏ lên, ngao ngao kêu:

-Tức chết ta rồi
Tức chết ta rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã nhiều năm vậy rồi chưa ai dám mắng ta như thế
Ấy da da da…

Nam tử mặc khôi giáp màu đỏ không nói gì, nhưng mà bên trong khe hở của khôi giáp không ngừng bốc lên khí đen, cực kỳ giống như bốc khói, hiển nhiên là cũng tức giận không nhẹ, có điều hắn cũng không có nói bậy, mà hừ lạnh một tiếng nói:

-Các ngươi thì biết cái chó gì
Mặt mũi chó má đó là cái thứ gì
Đó cũng chỉ là nhân tộc các ngươi sau khi chấp chưởng thiên đạo tự mua dây buộc mình làm trò xiếc mà thôi
Chúng ta là yêu tộc Thiên Đình, không tin cái mặt mũi gì cả, không tin cái gì mà Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín, chúng ta chỉ tin một cái, đó là cường giả vi tôn, kẻ thắng làm vua
Có thể thắng, con mẹ nó mặc kệ ngươi dùng phương pháp gì, giết ngươi xong chỉ còn lại ta, còn không phải là muốn nói thế nào thì nói thế đó sao
Ta nói ta là quân tử đỉnh thiên lập địa, nói các ngươi là phế vật tiếng xấu muôn đời, thì lại thế nào
Thế nhân chỉ có thể nghe ta nói, chẳng lẽ các ngươi còn sống dậy để giải thích hay sao
Lời vừa nói ra, lập tức khiến Thanh Phong và Minh Nguyệt á khẩu không trả lời được…

Tần Thọ cũng không nhịn được dựng thẳng một ngón tay cái lên nói:

-Ta đệch, mặc dù không biết xấu hổ, nhưng mà không thể không nói, chân lý đó…

Sau đó Tần Thọ ngửa đầu nhìn cái cây Nhân Sâm Quả cao lớn kia, hít một hơi thật sâu nói:

-Thanh Phong, Minh Nguyệt, dựa vào các ngươi đó, thỏ gia ta đi cứu vớt cây Nhân Sâm Quả đây, ha ha…

Thanh Phong, Minh Nguyệt không biết nên cãi lại như thế nào
Lúc này Khôi Tam mở miệng:

-Kéo cái con bê, cha ta đã nói, trái lương tâm đều là ngu xuẩn
Các ngươi làm còn không thừa nhận, bản thân tô son trát phấn, chính là ngu xuẩn
Nam tử mặc khôi giáp đỏ sững sờ, cả giận nói:

-Ngươi mắng ai
Khôi Tam xắn tay áo, dắt họng la lớn lên:

-Mắng ngươi đó
Thế nào
Cái đồ ngu xuẩn
Nam tử mặc khôi giáp đỏ nói:

-Miệng đầy thô tục, ngươi còn xem là cái loại người gì
Khôi Tam xì một tiếng khinh miệt nói:

-Ngươi mới là loài người, cả nhà các ngươi mới là loài người
Cái đồ ngu xuẩn
Nam tử mặc khôi giáp đỏ chỉ vào Khôi Tam nói:

-Ngươi mới ngu xuẩn
Khôi Tam chỉ vào nam tử mặc khôi giáp đỏ và Nhện Núi mắng:

-Hai người các ngươi đều là ngu xuẩn
Một đống tròng mắt kia ở đó nháy cái gì
Thật là đần
Nhện Núi không ngờ được chiến hỏa lại thiêu đốt đến trên người mình, cả giận nói:

-Đồ đần, ngươi mắng ai
-Ta mắng ngươi ngươi cũng không biết
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đúng là cái đồ ngu xuẩn
Khôi Tam thật sự không nói đạo lý, mắng ầm lên
Thấy cảnh này, Thanh Phong và Minh Nguyệt vốn dĩ không biết nói gì, giống như là được lĩnh ngộ…

Nhưng mà không đợi hai người mở miệng, chỉ thấy Lý Trinh Anh xắn một tay áo lên, đi lên một bước, khuôn mặt nhỏ đỏ lên, lấy hết dũng khí, không hề cố kỵ hình tượng hô lớn:

-Hai cái người lớn các ngươi ngu xuẩn
-Sao ngươi cũng mắng chửi người
- Nam tử mặc khôi giáp đỏ gầm thét
Sau khi Lý Trinh Anh mắng một câu, chỉ cảm thấy tốc độ máu chảy của toàn thân cũng vui vẻ, thể xác và tinh thần đều vô cùng vui vẻ, thoải mái, thế là cười ha ha nói:

-Ta thích loại cảm giác này
Lớn rồi mà còn ngu xuẩn, mắng ngươi thì thế nào
Chính là mắng ngươi đó
Ta chính là mắng ngươi
Không có lý do, nhưng mà ta mắng ngươi, ngươi lớn rồi mà còn ngu xuẩn
Lúc này, Trung Sơn đạo nhân và Thanh Đồng Long cũng phản ứng lại được, thầm nghĩ:

-Đúng rồi, mắng hắn còn cần lý do sao
Trực tiếp mắng lên là được, cần gì phải uốn éo như Thanh Phong, Minh Nguyệt
Thế là hai kẻ già đời đã gia nhập chiến trường, lập tức khiến tất cả mười tám đời tổ tông của Nhện Núi và nam tử mặc khôi giáp đỏ đều gặp nạn
Hai người chính là đại tướng của yêu tộc Thiên Đình, lúc yêu tộc Thiên Đình tồn tại nguyên tắc chính là thực lực vi tôn, cường giả chí thượng
Hai người thiện chiến, một lời không hợp liền trực tiếp đánh là được, có lúc nào trải qua trận chiến mắng chửi không nói đạo lý như thế này đâu
Lập tức hai người tức giận, hai mắt đỏ bừng, khí tức tán loạn, hận không thể lập tức xông vào đại trận giết người
Nhưng mà đại trận không phá, bọn họ cũng chỉ có thể giương mắt đứng nhìn
Hai người cũng mắng lại, ngặt nỗi, luận đánh nhau bọn hắn có thể diệt hết đám cặn bã bên trong
Nhưng mà luận chửi nhau, có vẻ như Lý Trinh Anh bên trong là yếu nhất cũng bẻm mép hơn so với bọn họ
Hai người tức giận sôi lên, siết chặt nắm đấm, cắn chặt hàm răng, nhìn chòng chọc vào hướng đi của mảnh vỡ hoàng kim, chỉ chờ đại trận vừa vỡ là sẽ lập tức vọt vào giết người
Rốt cuộc, trước hy vọng của hai người, bầu trời đại trận vỡ vụn
Trong nháy mắt đại trận vỡ vụn, Nhện Núi nổi giận gầm lên một tiếng:

-Quỷ Xa, ngươi đừng có đoạt với ta, ta muốn giết bọn họ
Vừa nói, Nhện Núi đã như là một tòa núi nhỏ, ầm ầm xông tới
Nhất thời, trời đất rung chuyển, khí tức cuồng bạo của Nhện Núi như là sóng lớn đập vào trên thân mọi người bên trong Ngũ Trang Quan, ép mấy người đến sắc mặt tái nhợt lảo đảo lùi lại, bọn họ biết, một trận chiến này sợ là thật sự không ngăn được
Thanh Phong bị dọa đến bờ môi phát tím, trong nguy cấp lớn tiếng la lên:

-Con thỏ, thế nào rồi
Đúng lúc này, một tiếng la vang lên:

-Đừng nhúc nhích
Nếu không ta giết nó
Một tiếng này la lên, xé tan khí tức giằng co lúc đó, sáu con mắt của Nhện Núi đồng thời quét về hướng phát ra âm thanh, vừa nhìn thấy, hắn đột nhiên dừng lại, dường như là đụng nát cửa lớn Ngũ Trang Quan trong nháy mắt, ngừng lại, đồng thời kinh hô:

-Dừng tay
Sắc mặt Quỷ Xa cũng ngưng trọng nhìn về phía đang nói chuyện, cái hướng kia, chính là vị trí của cây Nhân Sâm Quả bên trong Ngũ Trang Quan
Chỉ nhìn thấy một con thỏ đứng ở trên nóc nhà, trong tay cầm một cái mầm nhỏ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.