-Không cần lo lắng, nếu như hắn lại đến, ta giết hắn Mặt khác, Triệu Vũ Hoàng, sau khi ngươi rời khỏi đây cũng đi hỏi thăm một chút, xem rốt cuộc là ai có gan dám ra tay đối với tộc nhân của ta -Vâng - Triệu Vũ Hoàng lĩnh mệnh Đám người nghe đến đó, mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó tiếp tục vui mừng…
Cùng lúc đó, ở một tiểu thế giới ẩn tàng bên trong Địa Tiên Giới, rất nhiều ánh mắt đều sáng lên, đỏ bừng, hưng phấn, từng tiếng gào thét chấn thiên động địa, ẩn giấu vô số chủng tộc tồn tại đã lâu, cường giả nhao nhao xuất thế, tất cả mục tiêu đều là Thái Sơn Nhất thời, có người nhìn thấy bầy rồng bay phượng múa, đại bàng giương cánh, sơn hạc lao nhanh… Thậm chí có rất nhiều cường giả dường như đã bến mất trong trí nhớ xuất hiện lần nữa, dọa cho vô số người mặt không có chút máu, nhao nhao bế quan tránh né, nói là sắp xảy ra chuyện Có người vui vẻ, có người càng vui mừng hơn Ví dụ như, con thỏ nào đó Tần Thọ ăn gà hầm nấm, uống rượu ô mai, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lắc lư, ha ha cười khúc khích Đúng lúc này, bầu trời nổ vang một tiếng, Tần Thọ bỗng nhiên rùng mình, nhanh chóng nhìn ra phía ngoài cửa sổ, kết quả bên ngoài cửa sổ bầu trời vạn dặm trong nháy mắt hiện lên đầy mây đen, sau đó gió lớn gào thét, tiếng sấm rung trời, từng tia sét nhìn như con rồng tung hoành tới lui ở trên bầu trời Dọa cho vô số người nhao nhao tránh về trong nhà, đồng thời âm thanh chửi rủa vang lên bên tai không dứt, có điều Tần Thọ có thể nghe được, lúc những người này mắng, rõ ràng trong giọng nói đều đang phát run Hiển nhiên là cũng bị bất thình lình, bị sự biến đổi của thiên nhiên không tuân theo quy luật nào hù dọa Tần Thọ gãi đầu nói:
-Chuyện gì vậy Tỷ tỷ, huyễn cảnh tỷ làm còn mang lại hiệu ứng này Phương Nhã cười nhạt một cái nói:
-Ai nói đó là huyễn cảnh [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Nơi này chính là Trái Đất Tần Thọ lập tức ngạc nhiên Sau đó lấy lại tinh thần, run rẩy chỉ ra bên ngoài, nói cà lăm nói:
-Nơi… nơi này là… là Trái Đất? Phương Nhã cười nói:
-Đúng vậy, muốn cho ngươi một ngôi nhà, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là nơi này tốt Thích không Phương Nhã nhìn cảnh sắc bên ngoài, gật đầu liên tiếp, ha ha cười láu lỉnh nói:
-Thích… Tỷ, phòng này tỷ làm như thế nào vậy Phương Nhã nói:
-Yên tâm, ta cũng không phải cướp Tùy tiện chữa khỏi bệnh cho một phú hào, nói muốn một ngôi nhà như thế Sao hả Phòng ở bên trong tam hoàn Bắc Kinh, thích không Tần Thọ nghe xong, lập tức trợn tròn mắt, tam hoàn Bắc Kinh Trời ạ, đời trước hắn có nằm mơ cũng đều không ngờ được có một ngày có thể có bản lĩnh mua nhà ở Bắc Kinh Càng không ngờ được, vào ở thành Bắc Kinh, lại là vào ở theo phương thức này Có điều sau đó, hắn liền cười, thân phận bây giờ của hắn, nếu như quên đi tất cả trở lại Trái Đất, làm chủ nơi đó cũng không có vấn đề gì, vì sao lại còn vì một phòng nhỏ mà vui vẻ Xem ra, đợi trước bị phòng ở ép có chút quá thảm rồi Mặc dù nghĩ như vậy, có điều có một tỷ tỷ vì chính mình suy nghĩ mọi chuyện, Tần Thọ vẫn là rất vui vẻ, thế là liều mạng gật đầu Có điều vẫn tò mò hỏi:
-Thời tiết Bắc Kinh cũng không có quỷ dị như vậy Sao mà bỗng nhiên lại như này…
Phương Nhã xem thường nói:
-Không phải là Trái Đất xảy ra vấn đề, mà là Địa Tiên Giới xảy ra vấn đề Địa Tiên Giới là mẹ của vạn giới, cái gọi là ba ngàn đại thế giới, thực ra là thế giới vô cùng bé, cho dù là đều không phải là do nó tạo ra thì cũng là cường giả trên đó mở ra [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Cho nên, một khi Địa Tiên Giới xảy ra vấn đề, các thế giới của nó cũng đều sẽ chịu ảnh hưởng Nghe đến đây, Tần Thọ mới đột nhiên nhớ tới, hình như mình còn có nhiệm vụ chưa có hoàn thành Vũ Thành Vương Hoàng Phi Hổ còn bị hắn ném ở Thái Sơn sưởi ấm đó Thế là, Tần Thọ nói:
-Tỷ tỷ, cái gì nhỉ, đệ vừa nhớ tới một việc còn chưa có làm xong nữa Nơi này đã là Địa Phủ, vậy tỷ đưa đệ đi Thái Sơn đi [ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn] Phương Nhã kinh ngạc nhìn Tần Thọ nói:
-Ngươi là muốn cứu Hoàng Phi Hổ Tần Thọ nói với vẻ đương nhiên:
-Đúng vậy, tốt xấu gì cũng gặp qua một lần Hơn nữa huynh đệ Na Tra của đệ cũng ở đó, không thể không cứu được… Mặc dù sống chết của bọn còn chưa rõ, nhưng dù sao cũng phải làm một chút gì đó Hơn nữa, Thái Sơn sập, thế giới này còn không phải là sẽ xảy ra vấn đề sao Phương Nhã tò mò hỏi:
-Ngươi lo lắng thế giới kia xảy ra vấn đề như vậy Tần Thọ gãi gãi đầu nói:
-Cũng không phải, đệ cũng không phải thánh nhân gì, không nghĩ tới cứu vớt thế giới gì cả, chẳng qua là cảm thấy, một thế giới đang yên bình lại bỗng nhiên loạn, chẳng phải là đáng tiếc sao Hơn nữa, lão sư, bắng hữu, còn có đệ muội của tỷ cũng đều đang ở Thiên Đình đó Nếu như thật sự xảy ra chuyện gì, đệ có thể mặc kệ sao Nếu như đệ quản, vậy thì phiền phức rất nhiều Nếu như đệ lười, vì để về sau dễ dàng một chút, vẫn là nên hao tốn ít sức lực trước thì hơn Nghe đến đó, Phương Nhã như trút được gánh nặng, nhẹ nhàng thở ra, cười nói:
-Ta còn tưởng rằng ngươi muốn cứu vớt Thiên Đình đó -Cứu vớt Thiên Đình Đừng đùa… ách, cứu vớt Thiên Đình Thiên Đình làm sao Tần Thọ bỗng nhiên ý thức được chuyện này có điểm không đúng Phương Nhã nhìn ngoài cửa sổ nói:
-Không biết Thiên Đình lúc này thế nào, có điều sau này khó nói Quá nhiều người đánh mất đồ vật muốn trở về tìm lại đồ vật của mình, nếu như Thiên Đình đưa thì sẽ không còn Thiên Đình nữa Nếu như không đưa, vậy thì chính là không thể tránh khỏi một trận đại chiến Con thỏ, ngươi liệt một danh sách ra đi, nếu như ngày sau đánh nhau, ta sẽ bảo vệ bọn họ an toàn Tần Thọ nghe xong, sửng sốt một chút, sau đó hắn liền lấy lại tinh thần Có thể ở bên trong Địa Phủ chiếm một diện tích lớn như thế, hơn nữa trong sân đầy thiên tài địa bảo, sẽ là người bình thường sao Một căn phòng liền có thể thông đến một thế giới của người khác, sẽ là bình thường sao Hắn chợt phát hiện, hình như mình nhận được một tỷ tỷ khó lường Có điều những vật này, hắn cũng không thèm để ý, hắn thích con người Phương Nhã này, mà không phải là thực lực của Phương Nhã Thế là Tần Thọ hỏi:
-Tỷ tỷ, tỷ bảo hệ bọn họ, ừm… có thể… Ừm… có phải là rất mệt không Tần Thọ rất là muốn nói, có thể bảo vệ được không Đừng đem người kéo xuống nước Nhưng mà nói như vậy thì tổn thương người khác, thế là ấp úng nói một câu tỷ có mệt không Phương Nhã cười ha ha nói:
-Nếu chỉ là cứu mấy người, cũng vẫn tốt, chưa đến mức mệt mỏi