Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 736: Ngũ ngục độc tôn (2)






Chương 736: Ngũ ngục độc tôn (2)





Nói đến đây, hai người đều trở nên trầm mặc…

Trong lòng Tần Thọ có quỷ, cũng không có nhiều lời
Đúng lúc này, Na Tra hỏi Tần Thọ:

-Con thỏ, vì sao chúng ta lại tới nơi này
Tần Thọ nghe xong, mồ hôi trên trán không ngăn được chảy xuống, vội ho một tiếng nói:

-Cái này…

Đúng lúc này, Hoàng Phi Hổ bỗng nhiên vỗ đùi kêu lên:

-Ta biết vì sao bọn họ lại muốn nổ Thái Sơn
Khó trách bọn họ lại muốn nổ Thái Sơn, hóa ra là vì cái này
Cái giật mình này, dọa Tần Thọ và Na Tra suýt chút nữa là nhảy dựng lên, có điều Tần Thọ nhìn thấy Na Tra dời lực chú ý đi, lập tức nhẹ nhàng thở ra
Nhanh chóng mượn cơ hội chuyển sang đề tài khác nói:

-Muốn tạo phản thì phải phá đi Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận, phá đại trận, thì phải nổ Thái Sơn, cái này không phải rất bình thường sao
Ngoài miệng Tần Thọ nói như vậy, nhưng trong lòng hắn lại mơ hồ có một loại dự cảm xấu
Quả nhiên, Hoàng Phi Hổ cười khổ nói:

-Các ngươi chỉ biết có một, mà không biết có hai
Thái Sơn không chỉ là cột trụ chống trời, cũng không chỉ là một chỗ kết nối điểm của Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận… Các ngươi có biết Thái Sơn còn có tên gọi gì không
Na Tra theo bản năng nói:

-Ngũ Nhạc độc tôn
Hoàng Phi Hổ lắc đầu
Tần Thọ nghe xong, không phải cái này
Không đúng, trước đó bọn người Lý Trinh Anh không phải đã nói rồi sao
Chính là Ngũ Nhạc độc tôn, không sai mà
Hoàng Phi Hổ nói:

-Bốn chữ kia viết như thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Na Tra lập tức viết ra bốn chữ lớn ở trên mặt đất:

-Ngũ Nhạc độc tôn
Hoàng Phi Hổ nói:

-Bốn chữ này các ngươi đọc là Ngũ Nhạc độc tôn, nhưng mà người thực sự hiểu rõ Thái Sơn, đều sẽ đọc là Ngũ Ngục độc tôn
Tần Thọ nghe xong, vỗ đùi kêu lên:

-Đệch
Hóa ra là ta đọc đúng rồi
Hoàng Phi Hổ nhìn sang Tần Thọ một chút hỏi:

-Ngươi biết
Tần Thọ xấu hổ cười một tiếng, nói:

-Ây… không biết
Hoàng Phi Hổ nghe xong, liền không để ý Tần Thọ, tiếp tục nói:

-Ngũ cũng không phải là chỉ số năm, mà là chỉ một mảnh chỉ số lượng, có thể là mười, có thể là mười hai, cũng có thể là mười tám, mười chín… Thậm chí ngàn vạn
Tần Thọ nghe đến đây, lãnh đạm nói ra:

-Giải thích như vậy, cái này chẳng phải là ngục giam đệ nhất thiên hạ sao
Ai ngờ Hoàng Phi Hổ dùng sức gật đầu một cái nói:

-Nó đúng thật là một tòa ngục giam
-Cái gì?
Tần Thọ và Na Tra kinh ngạc há lớn miệng, cái cắm đã sắp rơi xuống mặt đất
Hoàng Phi Hổ không chờ bọn họ hỏi mà giải thích luôn:

-Đạo lý kia rất đơn giản, các ngươi suy nghĩ kỹ một chút cũng sẽ hiểu thôi
Ta là Đông Nhạc đại đế, cũng là đứng đầu Ngũ Nhạc
Theo lý thuyết, ta quản một Ngũ Nhạc là được rồi, vì sao lại còn kiêm quản toàn bộ mười tám tầng Địa Ngục chứ
Tần Thọ và Na Tra trừng lớn mắt, dùng ánh mắt nói cho Hoàng Phi Hổ: "Chúng ta không biết
Hoàng Phi Hổ nhìn hai người giống như đồ đần, dứt khoát nói tiếp:

-Nguyên nhân rất đơn giản, thế nhân nói tới mười tám tầng Địa Ngục, thực ra là có mười chín tầng
Tầng thứ mười chín ở ngay dưới núi, ta trấn áp tầng thứ mười chín, tiện thể quản tất cả các tầng còn lại của Địa Ngục, chỉ thế thôi
Thái Sơn chính là phong ấn trấn áp tầng thứ mười chín, bây giờ phong ấn bị phá, tầng thứ mười chín của Địa Ngục liền mở ra
Tần Thọ và Na Tra trăm miệng một lời mà hỏi:

-Bên trong giam ai
Kết quả khiến cho hai người ngạc nhiên là, Hoàng Phi Hổ vậy mà lắc đầu nói:

-Ta cũng không biết
Hoàng Phi Hổ cười khổ nói:

-Ta chỉ là phụ trách trấn thủ Thái Sơn, cũng không phải là thật sự quản lý mười chín tầng Địa Ngục
Hơn nữa, cái Địa Ngục kia căn bản là không có ai đi vào qua, trời mới biết bên trong là thứ gì
Có điều, thứ cần phải mượn sức mạnh của Chu Thiên Tinh Đấu Đại Trận trấn áp, không cần ta nói, các ngươi hẳn là cũng hiểu rõ thứ đồ chơi đó khủng bố đến mức nào đi
Tần Thọ và Na Tra nghe xong, sau khi hít một hơi lạnh, phản ứng của hai người cũng là hoàn toàn khác biệt
Na Tra giậm chân một cái nói:

-Chẳng cần biết hắn là ai, nếu là đi ra làm chuyện ác, sớm muộn gì ta cũng sẽ giết chết hắn
Mà Tần Thọ thì trực tiếp quay người, tiện thể liền muốn đóng cửa, đồng thời kêu:

-Cái gì cái gì nhỉ, ta cái gì cũng không nghe thấy, các ngươi tiếp tục đi
Nhìn thấy Tần Thọ sợ thành cái dạng đó, hai người không còn gì để nói, có điều hai người cũng hiểu rõ, thực lực của con thỏ này cũng không giúp đỡ được cái gì
Có điều tỷ tỷ của Tần Thọ… Vì thế bọn họ đưa ánh mắt nhìn về phía Tần Thọ, hỏi:

-Con thỏ, là ngươi tìm người đưa chúng ta tới nơi này đúng không
Bịch
Cửa lớn đóng lại, chỉ nghe thấy âm thanh của con thỏ truyền từ bên trong ra:

-Đừng nói nhảm, ta và tỷ tỷ của ta đang đánh cờ, đột nhiên thấy có người rớt xuống, ta ra xem mà thôi
Cái gì nhỉ, không có chuyện gì thì các ngươi làm việc của các ngươi đi
Nói xong, hai người liền nghe thấy bước chân con thỏ chạy nhanh vang lên…

Hai người nhìn nhau, bất đắc dĩ cười khổ thành tiếng
Mặc dù không xác định được là có phải con thỏ này đưa bọn họ đến đây hay không, nhưng mà bọn họ chắc chắn một việc, đại kiếp thiên địa sắp mở ra, Thiên Đình phong bế, bây giờ bọn họ chỉ có thể dựa vào chính mình, chí ít, cái này không trông cậy được vào cái con thỏ nhát gan này
-Ngươi thật sự mặc kệ sao
Về đến nhà, Phương Nhã đưa cho Tần Thọ một ly trà, cười ha ha hỏi
Tần Thọ thả lỏng nói:

-Dựa vào thực lực này của đệ, có thể quản cái gì chứ
Mạnh Bà nói:

-Nguyên khí trong cơ thể ngươi viên mãn, đạo tắc tinh thông, lúc nào cũng có thể phi thăng thành tiên, nếu như thật sự muốn giúp đỡ một chút thì cũng có thể
Tần Thọ cười khổ một tiếng nói:

-Nói thật, đầu óc của ta bây giờ rất mơ hồ
Ta muốn quản, cũng không có thực lực
Cho dù là trực tiếp phi thăng, ta cũng không có được quyết tâm này
Thật là nhức cả trứng…

Phương Nhã cười nói:

-Muốn đi thì đi đi, không nói đến những cái khác, những người trên danh sách ngươi đưa cho ta, ta sẽ bảo vệ bọn họ an toàn
Tần Thọ lắc đầu nói:

-Tỷ tỷ, tỷ đừng đùa
Có một số việc tỷ không biết, bọn địch nhân của những người này đều không phải là bình thường, một người so với một người lại mạnh hơn
Phương Nhã cũng không có giải thích cái gì, chỉ là mỉm cười nói:

-Ngươi đã xoắn xuýt như thế, vậy thì ở lại suy nghĩ thật kỹ đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đúng rồi, ngươi chơi mạt chược không tệ đúng không
Tần Thọ nói theo bản năng:

-Cũng được, những đứa trẻ của Phật Sơn kia, đến cả quần cộc cũng đều bị ta lấy hết
Phương Nhã gật đầu nói:

-Vậy thì tốt, hôm sau đi đánh bài với ta

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.