Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 738: Xin lỗi, đường dây đang bận






Chương 738: Xin lỗi, đường dây đang bận





Trù Thần nói:

-Da Quỳ Ngưu, máu vạn linh, tạo ra được một cái đồ chơi như thế, cũng không kỳ quái
Huống hồ, bản thân nó được tạo ra vì chiến tranh, kết quả để ngươi biến thành công cụ truyền âm, đoán chừng là oán càng thêm oán đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lỗ Ban nói:

-Có lẽ vậy, đúng rồi, mặc dù cái trống này có thể truyền âm thanh đến tam giới, nhưng mà cuối cùng vẫn là có chút vấn đề nhỏ
-Vấn đề gì
Trù Thần và Văn Khúc tinh quân trăm miệng một lời hỏi
Tần Thọ trở lại trong nhà Phương Nhã, buồn bực ngán ngẩm, dứt khoát liền thi triển thuật ẩn thân, đi ra ngoài tản bộ
Trước đó một trận động đất, cuồng phong, thổi toàn bộ thế giới lộn xộn cả lên, Tần Thọ cũng là nhàn rỗi, dứt khoát chạy khắp thế giới, gặp được cần phải giúp thì liền giúp một tay, lại cứu được không ít người
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong lúc Tần Thọ đang bận bịu vui mừng, thì bên tai bỗng nhiên vang lên một tiếng trống, sau đó liền vang lên một âm thanh lạ lẫm mang theo vài phần bá khí và vô cùng nóng nảy:

-Con thỏ
Ngươi nghe được không?
Tần Thọ giật nảy mình, hắn thề, hắn đã lớn như vậy rồi nhưng chưa từng nghe qua âm thanh thô cuồng, hung ác, hung hãn như thế
-Con thỏ, ta là sư phụ ngươi
Tần Thọ nghe xong, lông mày nhướn lên, trực tiếp mắng:

-Cái đại gia ngươi
Chiếm tiện nghi của ta hả
Ngươi là sự phụ ta
Ta còn là tổ tông của ngươi đó
Bên kia trầm mặc một hồi, sau đó liền nghe đối phương cả giận nói:

-Ngươi là ai
Tần Thọ nghe xong, mắng theo:

-Ngươi con mẹ nó ngu xuẩn hả
Ngươi đến tìm ta còn không biết ta là tổ tông của ngươi
-Có loại… Ây ây, ngươi kéo ta làm gì?
Bên kia Tiên Giới, mặt Trù Thần đỏ lên, nộ khí đằng đằng trừng mắt lôi kéo Lỗ Ban nói:

-Ngươi kéo ta làm gì
Không thấy cái tên ngu xuẩn đối diện kia, rất phách lối sao
Cũng không biết là tên ngu xuẩn nào dạy đồ đệ, hoặc căn bản là loại hỗn đản không có sư phụ, vậy mà lại không lễ phép như vậy
Hơn nữa giọng nói của hắn cũng quá con mẹ nó khó nghe, mà sát khí lại nặng như vậy, nhìn thôi đã biết không phải là người tốt
Hắn còn dám nói là tổ tông của ta
Mẹ nó, nếu không phải là Thiên Môn không mở, ta nhất định phải xuống dưới đánh hắn một trận
Lỗ Ban nghe những lời này, vẻ mặt khổ sở, vội vàng ép tay một chút, ra hiệu cho Trù Thần nén hỏa khí xuống, sau đó nói:

-Ngươi kích động cái gì
Không phải ta đã nói với ngươi rồi sao
Cái đồ chơi này có chút vấn đề
Trù Thần nhướng mày:

-Ý gì
Lỗ ban nói:

-Nguyên lý của trống truyền âm thiên địa chính là lợi dụng phương pháp của trống trận, tìm khí tức của đối phương, khóa chặt thần hồn của đối phương, truyền âm thanh đến thẳng thần hồn của đối phương
Trù Thần vẫn không hiểu ý của Lỗ Ban
Lỗ Ban tiếp tục giải thích:

-Cho nên, ngươi muốn truyền giọng nói của ngươi đi, vừa gõ trống, giọng nói của ngươi sẽ bị tiếng trống chiến bao vây lấy, truyền đến thần hồn của đối phương
Trù Thần nói:

-Không đúng, đúng tuyệt đối đúng không, đã mạnh như vậy, vì sao lại khóa nhầm mục tiêu
Lỗ Ban cười khổ nói:

-Nếu như đối phương là vẻ nho nhã, ta còn thực sự cho là nhầm mục tiêu, nhưng mà trong giọng nói của đối phương thấy được sự hỗn đản như thế, ta đoán là, tám phần là tìm đúng
-Giọng nói kia
- Trù Thần không hiểu hỏi
Lỗ Ban nói:

-Ta đã nói với ngươi, sát khí của trống truyền âm thiên địa cực kỳ nặng, giọng nói của chúng ta bị tiếng trống của nó bao vây lấy, sẽ tự nhiên là chịu ảnh hưởng như vậy, biến thành một loại âm thanh sát khí ngập trời
Cũng như thế, giọng nói của đối phương truyền về cũng sẽ bị tiếng trống bao vây lấy, âm thanh cũng sẽ phát sinh biến hóa
Lúc này, Văn Khúc tinh quân đột nhiên hỏi:

-Có phải là âm thanh đều biến đi như thế đúng không
Lỗ Ban gật đầu nói:

-Trống truyền âm thiên địa, mặc kệ là nam nữ già trẻ, chỉ cần dùng nó truyền âm, âm thanh truyền đi đều là giống nhau
Trở về cũng như vậy, không có biến hóa
Nói xong, Lỗ Ban và Văn Khúc tinh quân mặt cười xấu xa nhìn Trù Thần, Trù Thần vừa nghĩ tới những lời mình vừa mắng kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lại là đồ đệ ngu xuẩn của mình, lại còn âm thanh khó nghe nhìn đã biết không phải người tốt, mặt lập tức đỏ bừng
Trù Thần thẹn quá thành giận nói:

-Biết rồi, lại để ta
Sau đó Trù Thần vừa gõ trống trận, lập tức nói:

-Thằng ranh con chết tiệt, ta là sư phụ Lỗ Ban của ngươi đây
Lấy Đức phục người, quên rồi sao
Cái con nghé nhà ngươi cũng dám làm tổ tông của ta sao
Vốn dĩ Lỗ Ban còn muốn xem náo nhiệt, kết quả đang xem, đệch, cháu trai Trù Thần này không hổ là mỗi ngày đều liên hệ với nồi, một cái nồi này ném vô cùng quen tay đó
Lỗ Ban nhanh chóng tiến lên, nhấc chân liền là một cước, đạp Trù Thần ra, hét lớn:

-Thằng ranh con, vừa rồi nói chuyện không phải ta, mà là cháu trai Trù Thần kia
Trù Thần chạy tới hô theo:

-Vừa rồi nói chuyện chính là Lỗ Ban
Văn Khúc Tinh nhìn nhìn, cũng hứng thú, lại gần nói theo:

-Đúng, chính là Lỗ Ban
Lỗ Ban oa oa kêu to:

-Hai cái lão già các ngươi, chờ đó cho ta
Thằng ranh con, ngươi có nghe được không, nói cái gì đi
Lúc này, vẻ mặt Tần Thọ mơ hồ đứng tại chỗ, hắn nằm mơ cũng không ngờ được, hôm nay hắn lại có thể liên hệ với nhóm sư phụ trên trời
Giọng nói trước đó, hắn thật sự cho là đối phương đang chiếm tiện nghi của mình
Đến bây giờ đối phương cũng không có giải thích, đối phương liên hệ với hắn thế nào, thậm chí ngay cả một lời giới thiệu hoàn chỉnh cũng không có
Nhưng mà dựa vào sự hiểu biết của Tần Thọ đối với mấy người kia, tăng thêm âm thanh lộn xộn trong đầu, trên cơ bản hắn có thể xác định, mấy con hàng không có phẩm chất này, chắc chắn là sư phụ của hắn không có sai
Nghĩ đến mấy người sư phụ, Tần Thọ cố gắng bình tĩnh, nắm lỗ mũi dùng giọng nữ nói:

-Xin lỗi, đường dây của ngài gọi đang bận, xin gọi lại sau
Sau đó Tần Thọ nhanh chóng xoa xoa nước mắt khóe mắt, hít sâu mấy hơi, lúc này mới nghẹn ngào nói:

-Móa, gió lớn quá
Ba người nhìn nhau, vẻ mặt mơ hồ, vì sao lại là đường dây đang bận
Thậm chí Văn Khúc tinh quân còn hỏi:

-Lỗ Ban, ý gì
Trên thế giới còn có một trống truyền âm thiên địa nữa đang nói chuyện với hắn à
Lỗ Ban cũng là vẻ mặt mơ hồ, gãi gãi đầu nói:

-Nghe nói giữa thiên địa có tất cả ba con Quỳ Ngưu, trong đó có một con bị Hoàng Đế làm thành trống trận
Một con khác, bị Thịnh Đường của Tần Vương Triều giết, về sau Tần Vương Triều sập, cái trống kia liền không rõ tung tích
Còn có một con Quỳ Ngưu, cũng chỉ là trong truyền thuyết từng có, không có người nào biết ở đâu
Hơn nữa, trống truyền âm thiên địa, đây chính là độc môn tay nghề của ta, cho dù là người khác lấy được trống trận Quỳ Ngưu, hoặc là bắt được Quỳ Ngưu, cũng không thể nào làm ra được
Thiên thời địa lợi đều không có, căn bản không đùa được

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.